Người đến đứng đó một lúc lâu trên mặt biển, sao trời tối tăm không thấy rõ hắn đang làm những gì, chỉ có một đôi con người lầm liệt chớp lóe hàn quang trong bóng đêm. Chốc lát sau bóng người lần nữa bị bọt sóng dâng lên nuốt mất. Một mảnh mặt biện phảng phất không xảy ra gì cả.
Trong Vạn Độc Thương Khung Bích, Lục Bình cầm trong tay linh bảo Lưỡng Đoạn mặc dù mạnh mẽ cắt xuống, nhưng trên mặt một tia sẻ kinh sợ vô luận như thế nào cũng không che dấu được.
Từ trước đến giờ hai đạo nhận quang của cây kéo Thuần Dương trong tay Lục Bình không chỗ nào bất lợi phá vỡ hư không lúc này đang bị Nguyên Tửu lão tổ mười mấy trượng bên ngoài một thanh một đạo chưởng không trái phải tạo ra. Chân nguyên của Lục Bình mặc dù cuồn cuộn rót vào Thuần Dương linh bảo trong tay, nhưng mãi không thể đem cây kéo cầm trong tay cắt xuống.
Từ trước đến giờ thời điểm Lục Bình ngự sử linh bảo Lưỡng Đoạn Đường Lang phách lối vô cùng. Lúc này đối mặt Nguyên Tửu lão tổ cường hãn nó cũng nằm trên vai Lục Bình từ từ tránh đi về phía sau cổ của hắn.
Nguyên Tửu lão tổ khuôn mặt vẻ than thở, nói:
- Không thể không nói, làm Thuần Dương tu sĩ thực lực của người đã xuất sắc đến cực hạn. Nhưng càng như vậy, hôm nay lão phu càng thêm không thể tha cho ngươi. Ta phải để cho người trước khi chết cảm thụ một phen chân chính chênh lệch giữa Thuần Dương tu sĩ cùng Chân Linh lão tổ!
Nguyên Tửu lão tổ nắm chắc phần thắng nói không lo lắng, thế nhưng Lục Bình ngay trong lúc tồn vong cũng đầy đủ hãn dũng, thậm chí cướp trước Nguyên Tửu lão tổ. Chân Linh Chi Kiếm gào thét ra, giữa bắn ra như cũ một kiếm đánh xuống bầu trời Nguyên Tửu lão tổ!
Nguyên Tửu lão tố đầu tiên cũng không thèm để ý. Mà Lục Bình khoảnh khắc tế lên phi kiếm, Chân Linh Chi Kiếm không phong mang tất lộ như trước. Ánh sáng u ám thậm chí trong nháy mắt làm Nguyên Tửu lão tổ mất đi cảnh giác. Nhưng đợi đến Chân Linh Chi Kiếm đột ngột xuất hiện trên bầu trời đỉnh đầu Nguyễn Tửu lão tổ, trong phút chốc uy năng mạnh tuyệt nở rộ ra làm Nguyên Tửu lão tổ một thời gian cũng rất giật mình.
- Thuần Dương linh bảo, khai thiên thần khí!
Nguyên Tửu lão tổ la thất thanh, hai tay đột nhiên đẩy ra phía ngoài. Lục Bình cảm giác được một cổ lực mạnh bất ngờ xông ra từ trên người linh bảo Lưỡng Đoạn. Cho dù lấy cường độ thân thể của Lục Bình lúc này hai tay trong nháy mắt khó có thể cầm giữ. Linh bảo Lưỡng Đoạn lập tức đánh rơi từ trong tay. Hai đạo nhận quang vô kiến bất tôi ngay sau đó chôn vùi giữa không trung.
Nguyên Tửu lão tổ bị Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt bộc phát ra kiếm khí mạnh mẽ sợ hết hồn, sau khi xuất ra hết hai tay, tay trái vỗ ngực một cái. Một cái hồ lô màu lửa đỏ từ đỉnh đầu Nguyên Tửu lão tổ bay lên trời, trong nháy mắt rơi vào bên trong không gian Thủy Tinh tháp tầng thứ chín. Một đoàn sương mù màu lửa đỏ từ trong Thủy Tinh tháp tràn ngập ra bao phủ kiếm khí mạnh mẽ bị đánh rớt từ bầu trời.
Lục Bình trong nháy mắt cảm giác sự liên lạc giữa thần niệm của mình cùng Mạc Ly kiếm đột nhiên chợt yếu. Đó cũng không phải giữa hai người bị trở cách, mà là sương mù màu lửa đỏ nhược hóa liên lạc giữa thần niệm cùng linh bảo. Trong thần niệm cảm giác của Lục Bình, sương mù màu lửa đỏ giống như rượu mạnh, khoảnh khắc tiếp xúc cùng thần niệm của tu sĩ có thể khiến Lục Bình có một loại cảm giác thần niệm say rượu.
Thần niệm trong nháy mắt có cảm giác thoát khỏi chưởng khống. Nhưng đáy lòng của Lục Bình cực kỳ rõ ràng, trong nháy mắt cảm nhận được loại cảm giác đó, Bích Lân Hồn Hoa như cũ hừng hực dấy lên trong thần niệm. Sương đỏ dưới Bích Lân Hồn Hỏa đốt cháy không nhìn thấy dung nhập vào trong thần niệm rồi lại không thể không bị buộc ra lần nữa ngưng tụ thành một đoàn.
Nhưng chính là chút xíu thời gian đó, uy lực của Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt cũng yêu bớt liên bị Nguyên Tửu lão tổ bắt được cơ hội. Thủy Tinh tháp hợp thân đánh tới thân kiếm của Chân Linh Chi Kiếm. Một trận tiếng chiến minh truyền tới. Chân Linh Chi Kiếm đã bị đánh bay đến ngoài mười mấy trượng. Trên quang mạc do Thủy Tinh tháp rũ xuống, một vết nứt từ đỉnh tháp rũ thẳng xuống, trong lúc nhất thời lại là căn bản không thể nào di hợp.
Nguyên Tửu lão tổ thấy cái khe trên quang mạc của Thủy Tinh tháp không cách nào di hợp sắc mặt biến đổi, nhưng ngay sau đó cũng hơi có vẻ hòa hoãn, nói:
- Không đúng không đúng, đây không phải là khai thiên thần khí, uy lực vẫn hoàn toàn không đạt tới, chẳng qua rất có liên hệ cùng khai thiên thần khí thôi!
Nguyên Tửu lão tổ phảng phất nghĩ tới điều gì, đột nhiên xoay người hỏi Lục Bình:
- Phi kiếm của ngươi là vật ra sao chế thành chứ?
Lục Bình đã lần nữa nắm trong tay Chân Linh Chi Kiếm. Chân nguyên hùng hồn cuồn cuộn rót vào trong thân kiếm, nghe vậy cười lạnh nói:
- Người cho rằng tại hạ sẽ nói cho ngươi biết sao?
Nguyên Tửu lão tổ chê cười nói:
- Lão phu cũng nhiều lời. Đợi đến lúc lão phu bắt giữ ngươi, thanh phi kiếm kia đương nhiên chính là vật của lão phu!
Thủy Tinh tháp rũ xuống thủy tinh quang mạc đồng thời còn tràn ngập ra luồng hơi sương rượu vô biên màu đỏ lửa. Sương mù chẳng những tràn ngập tầm mắt của Lục Bình, thậm chí trở ngại thần niệm điều tra, lại còn xâm nhiễm độc vụ màu đen trong Vẫn Lạc bí cảnh thành một mảnh màu đỏ đen.
Loại tửu vụ màu lửa đỏ mặc dù hạn chế nhiều thủ đoạn của Lục Bình, nhưng đó cũng không phải là độc vụ. Trong tay Lục Bình có mấy loại thủ đoạn tránh độc, đối mặt vô biên tửu vụ lại chỉ có thể lấy thần niệm hùng hồn cùng với Bích Lân Hồn Hoa cẩn thận thủ phạm vi mười mấy trường chung quanh. Đồng thời hắn lấy Quải Vân Phàm phòng thủ tửu vụ xâm lấn, khoảng cách xa hơn nữa, Lục Bình trong tửu vụ tỏ ra lực chưa như mong đợi.
Nguyên Tửu lão tổ cười lạnh một tiếng, chỉ một cái phía Thủy Tinh tháp ở đỉnh đầu. Từ trong tháp tầng thứ tám bay ra một cái Thủy Tinh tiên, xuyên qua độc vụ rơi đi đỉnh đầu Lục Bình.
Thần niệm của Lục Bình mặc dù bị hạn chế cực lớn, nhưng khoảng cách mười mấy trượng cũng đủ hắn ứng biến. Huống chi Lục Bình còn có Tam Thanh Chân Đồng đã đại thành có thể nhìn thấu sương mù tràn ngập mười mấy trượng.
Mắt thấy Thủy Tinh tiên phá không tới, Chân Linh Chi Kiếm đã một kiếm chém ngang. Hai người ầm ầm chạm vào nhau. Khí lãng vô hình lấy hai người làm trung tâm gạt ra bốn phía, không gian ngay sau đó rung chuyển rồi lập tức bình phục lại.
Tuy nhiên thời điểm này toàn bộ tâm lực của Lục Bình đều đặt trên người xứng đối Nguyên Tửu lão tổ, cũng không chú ý tới những tình huống đó; Nguyên Tửu lão tổ mặc dù phát giác bốn phía không gian quỷ dị, nhưng Nguyên Tửu lão tổ sớm có đề phòng với Vân Lạc mật địa nên chỉ nhíu mày một cái thôi. Những thứ động tĩnh đó xuất hiện cũng không ngoài ý liệu của Nguyên Tửu lão tổ.
Chân Linh Chi Kiếm cùng Thủy Tinh tiến hai món linh bảo va chạm. Một món phẩm chất cực cao nhưng người ngự sử tu vi không đủ, tuy nhiên toàn lực thi triển; một món phẩm chất hơi kém nhưng người ngự sử thực lực tuyệt mạnh, lại bị Vẫn Lạc mật địa quỷ dị kiềm chế tinh lực. Hai người lần này giao thủ ít nhất ngoài mặt cũng là rơi xuống một cục diện ngang bằng.
Trên thực tế một kích này đối với Nguyên Tửu lão tổ mà nói cũng tiện tay làm. Nhưng Lục Bình lúc này thì huyết khí trong ngực và bụng sôi trào, cho đến khi lấy lực của pháp tướng áp chế lúc này mới làm cho chân nguyên nổ tung trong cơ thể bình thường trở lại.
Loại áp chế tuyệt đối thực lực đối với Lục Bình mà nói đã rất lâu chưa bao giờ gặp!
Nguyên Tửu lão tổ hừ lạnh một tiếng. Thủy Tinh tháp bay lên trời, chậm rãi rơi xuống trên đỉnh đầu Lục Bình, cố gắng muốn lấy thực lực tuyệt đối trấn áp hắn..
Ngay vào lúc Nguyên Tửu lão tổ xuất thủ, Lục Bình cũng không cam yếu thế. Trong sương mù màu đỏ đen giao dung giữa độc vụ cùng tửu vụ đột nhiên bắt đầu có mười hai viên ánh sáng lấm tấm lập lòe, hơn nữa độ sáng lóe lên cũng càng lúc càng lớn, biết sương mù màu đỏ đen càng khó che giấu hơn nữa.