Chân Linh Cửu Biến

Chương 1683

Những thiên phạt nếu phủ xuống, làm gì phi độn thì có thể thoát khỏi? Vô luận Long Hòe lão tổ người ở chỗ nào, thiên ẽ phạt tùy thời đều sẽ phủ xuống trên đầu của ông ta.

Chỉ có Lục Bình cùng đám người Nguyên Tửu lão tổ như có điều suy nghĩ. Họ suy đoán Long Hòe lão tổ lúc này đương nhiên muốn chạy về Vân Lạc mật địa, theo Vạn Độc Thương Khung Bích do Giao đạo nhân lưu lại ngăn cản thiên phạt.

Nghĩ tới đây, mọi người trong lòng chợt run lên. Nếu như lời Vạn Độc Thương Khung Bích thật đúng là có thể ngăn cản thiên phạt,... phải biết loại suy đoán này cũng không phải là không khả năng.

Chính vào lúc này, Long Hòe lão tố đã chạy trốn tới chân trời sau khi mạnh mẽ chặn thiên phạt lỗi quang, xa xa hướng các bậc đại thần thông còn ở bốn phía Thương Sơn hô:

- Vũ Văn thế gia đã diệt, Thất Bảo Lôi Hồ cũng đã bị bị lão phu làm bị thương nặng. Bí mật mà Vũ Văn thế gia bảo vệ từ khi khai thiên cho đến bây giờ sắp được vạch trần. Chư vị chớ rời đi, cũng tốt chứng kiến một trong âm mưu lớn nhất từ khai thiên đến nay! Ah...ah...a...

Dứt lời, chân trời lại là một tiếng kêu thảm truyền tới, lần này Long Hòe lão tổ không thể cứng rắn ngăn cản. Thân thể cao lớn lần nữa bị thiên phạt đập rơi trên mặt đất, nhưng ngay sau đó lại phóng lên cao tiếp tục phi độn đi về phía đông.

Long Hòe lão tổ nói mặc dù làm tại chỗ không ít bậc đại thần thông động tâm, nhưng mọi người đầu tiên cũng không hẹn mà cùng lần nữa cách xa dãy núi Thương Sơn. Mặc dù phần lớn người đều chưa từng rời đi, nhưng trong lòng mỗi người đối với âm mưu của Long Hòe lão tô nói đã làm xong phòng bị.

Lúc này Lục Bình cũng rốt cục có chút thời gian tra xét một đạo lội quang màu tím bắn ra từ trong Thất Bảo Lôi Hồ, sau đó lại bị lôi hồ trong tâm hạch không gian của hắn nuốt mất.

Tuy nhiên vừa lúc đó, trú địa của Vũ Văn thế gia vốn bởi vì Thất Bảo Lôi Hồ bị Long Hòe lão tổ hóa thành lội quang hồ vào lúc này nhanh chóng sụp xuống. Các bậc đại thần thông nhìn thấy hiện tượng này không khỏi từng người một như lâm đại địch.

Long Hòe lão tổ chĩa vào thiên phạt đem Thất Bảo Lôi Hồ đập vào chỗ sâu Thương Sơn của Vũ Văn thế gia trú địa. Toàn bộ trú địa của Vũ Văn thế gia tạo thành một mảnh lôi quang hồ to lớn.

Sau khi Long Hòe lão tổ mặc dù chĩa vào thiên phạt nhanh chóng rời đi về phía Đông Hải, mà lúc này bậc đại thần thông vẫn ở lại trong hư không phụ cận trú địa của Vũ Văn thế gia không chờ bọn họ từng người một đưa mắt nhìn nhau, lập tức thấy lối quang hồ trước đó lúc này cấp tốc vùi lấp xuống. Một cổ khí tức bất an khiến cho bọn họ giống như đã từng quen thuộc dâng lên từ trong lối quang hồ, rất nhanh sau đó tràn ngập toàn bộ Thương Sơn địa vực.

Thừa dịp ngay lúc mọi người có chút buồn bực, tâm thần của Lục Bình chìm vào bên trong tâm hạch không gian. Thất Bảo Lôi Hồ trước đó sau khi chân chính khai thiên thần khí xuất hiện một mực hoạt bính nhảy loạn sau khi Lục Bình đem một đạo lội quang màu tím thu vào trong đó thì nó lại an ổn trong tâm hạch không gian.

Lục Bình thần niệm hiển hóa với tâm hạch không gian, lại đột nhiên phát hiện trong Thất Bảo Lôi Hồ trước mặt tựa hồ nổi lên cái gì đó, tâm thần chìm vào trong đó. Hắn thấy trước đó một đóa lối quang màu tím cũng lộ vẻ hóa thành một con điểu nhị tinh tế, rõ ràng chính là bộ dáng sau khi con già thiên lội bằng trước đó thu nhỏ lại.

Lần này cũng khiến cho Lục Bình giật mình không ít, mà nhưng trong lòng có một tia không khỏi hưng phấn. Bởi vì cái Thất Bảo Lôi Hồ này đồng dạng là bảo vật được Lục Bình lấy chân nguyên tỉ mỉ dựng dưỡng đến nay, vì vậy hắn có thể rõ ràng cảm nhận được lúc này Thất Bảo Lôi Hồ sau khi chứa một cái lôi quang màu tím đang tiến hành biến hóa thoát thai hoán cốt như vậy.

- Đây là Lôi Chi Bản Nguyên, tuyệt đối là Lôi Chi Bản Nguyên!

Nhớ tới sự miêu tả trong “Long Đằng Tinh Hà quyết”, Lục Bình khó nén vẻ hưng phấn trong lòng, nếu như nói Lục Bình được Tam Linh Ngũ Hành Diệp để tu luyện sau khi thành tựu Chân Linh, từ cảnh giới thứ nhất đến cảnh giới thứ bảy ngưng tụ bảy đại chúc tính tới giai đoạn viên mãn đã không tồn tại bình cảnh rõ ràng, chỉ còn lại có cố gắng tu luyện tích góp chân nguyên tích lũy; như vậy Lôi Chi Bản Nguyên sẽ có thể sau khi Lục Bình dung hợp Thất Đại Bản Nguyên rớt xuống hạn độ lớn nhất hắn tiến vào giai đoạn thứ tám, với độ khó của Lôi Chi Bản Nguyên ngưng tụ trong tâm hạch không gian.

Nói cách khác Lôi Chi Bản Nguyên vốn là tinh không linh vật không kém gì Tam Linh Ngũ Hành Diệp. Mặc dù người trước không thể so với người sau có thể giúp tu sĩ nhất cử ngưng tụ Thất Đại Bản Nguyên như vậy, nhưng độ khó của quá trình Lôi Chi Bản Nguyên ngưng tụ thậm chí còn phải khó khăn hơn so với ngưng tụ bảy đại chúc tính bản nguyên.

Mặc dù đạo Lôi Chi Bản Nguyên trong Thất Bảo Lôi Hồ tỏ ra cực kỳ nhạt nhòa thật nhỏ, nhưng đây cũng tạo thành nguyên nhân căn bản khiến Thất Bảo Lôi Hồ sinh ra chất biến. Một khi Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Lục Bình dựa vào đạo Lôi Chi Bản Nguyên này sẽ có thể đạt tới viên mãn, như vậy Thất Bảo Lôi Hồ sẽ có thể thu thập lôi đình điện quang giữa thiên địa, dùng để phản bộ đạo Lôi Chi Bản Nguyên này từ từ khiến cho nó lớn mạnh.

Đợi đến ngày sau Lục Bình tu vị thành công đạt tới Chân Linh cảnh giới thứ bảy thành công ngưng tụ bảy đại chúc tính cũng khiến cho viên mãn dụng hợp. Đến lúc đó đạo Lôi Chi Bản Nguyên này chính là sự dựa vào lớn nhất để Lục Bình đột phá cảnh giới thứ tám.

Trên thực tế, ban đầu Bằng đạo nhân nguyên bản bản mệnh linh bảo xem ra là truyền thừa với linh quang Ngũ Hành phiến của Vô Tân Sơn Khổng Tước Vương Tộc. Bằng đạo nhân ban đầu sở dĩ muốn luyện chế Thất Bảo Lôi Hồ, vốn nghiên cứu chính là vì ngưng tụ một tia Lôi Chi Bản Nguyên giúp ông ta vượt qua ngưỡng cửa Chân Linh cảnh giới thứ tám. Không ngờ sau đó Thất Bảo Lôi Hồ lại thành thủ đoạn để Bằng đạo nhân dựa vào đó áp chế Giao đạo nhân. Thất Bảo Lôi Hồ với phương thế giới này danh tiếng vang xa, được tôn làm khai thiên đệ nhất thần khí, lại quên mất nó vốn là một món công cụ để Bằng đạo nhân dùng làm đề thăng tu vi của mình.

Chuyện này có lẽ người sau cũng không biết, nhưng Giao đạo nhân cùng làm khai thiên thất tổ hơn nữa là người đối đầu với Bằng đạo nhân dĩ nhiên bất quá rõ ràng.

Trong lúc Lục Bình còn đắm chìm khi lấy được một tia hưng phấn trong Lôi Chi Bản Nguyên, trong hư không bốn phía đột nhiên truyền đến một trận kêu lên, trong lòng Lục Bình ngẩn ra. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, thấy trú địa của Vũ Văn thế gia trước biến thành lối quang hồ giờ tiêu thất không thấy đầu nữa. Lúc này lội quang hồ chậm rãi vùi lấp chìm vào lòng đất biến mất, trú địa của Vũ Văn thế gia biến thành một vực thẩm đen nhánh hơn nữa sâu không thấy đáy, đường kính ước chừng năm đến ba dặm dân dân hiển lộ ra.

Tiếng sấm tiếng nổ tung ầm ầm vang lên từ trong huyệt sâu. Ánh sáng không ngừng lóe lên mới vừa thoáng qua trong động sâu liền bị đen nhánh bên trong thôn phệ. Thậm chí trong đó còn có từng tiếng gào thét thê lương tựa hồ bởi vì động sâu quá mức sâu mà nghe không rõ ràng.
Bình Luận (0)
Comment