Chân Linh Cửu Biến

Chương 1752

Hồ Điệp Tiên Tử thở dài một cái, nói:

- Bất kể chư vị tin hay không thật ra thì tại hạ đối với mấy vị khai thiên lão tổ rốt cuộc bày ra hậu thủ bực nào cũng không biết, chỉ có thể chờ đợi thời cơ đến, những lá bài tẩy đó dĩ nhiên sẽ hiển lộ. Giống như Bằng đạo nhân lưu lại Vũ Văn thế gia cùng với ma la tai ương. Giao đạo nhân trồng Long Hòe đại thụ vẫn vẫn. Về phần những di trạch khác có để người đoạt được hay không, chỉ sợ cũng chỉ có bản thân người trong cuộc hiểu rồi. Nhưng mà điều thời cơ vén lên chút lá bài tẩy rốt cuộc là gì người nào cũng không biết. Bọn ta cũng chỉ có thể bị động chờ đợi!

- Các hạ quả thật là đưa đẩy quá khéo quá nhẹ nhàng!

Tiêu Bạch Vũ hiển nhiên không tin tưởng Hồ Điệp Tiên Tử nói.

Hồ Điệp Tiên Tử thở dài nói:

- Tại hạ cũng biết mình nói rất khó được chư vị tin, nhưng sự thật chính là như vậy. Cho dù tại hạ cũng không biết hậu thủ mà Thiền đạo nhân lưu lại rốt cuộc là gì, điều có thể làm cũng chỉ có thể tự tay đánh vỡ chân thân khối lỗi, xem có thể lấy được những thứ di trạch đó hay không!

Linh Minh Lão Viên còn đang muốn nói gì, một bên Lục Bình trực tiếp ngắt lời nói:

- Tốt lắm, có thì ta mừng, còn không được thì âu là do cái mạng của ta vậy. Viên đạo nhân chân thân khối lỗi đó đã đến rồi!

Mọi người lâm nhiên nhìn lại, thấy trong hư không chẳng biết lúc nào ngưng tụ một đoàn nguyên khí tuyền qua. Một tiếng rống to mới vừa vang lên, một cự hán tu sĩ đã xuyên qua hư không đập tới mọi người từ trong nguyên khí tuyền qua.

- Cẩn thận!

Hồ Điệp Tiên Tứ quát ngọt một tiếng, tay xinh đẹp chợt vung. Một cái huyết châm ba tấc đã biến mất không thấy đâu nữa, duy có một đạo ánh sáng đỏ như màu máu khuấy lên huyết tinh khí tức nồng nặc làm người ta nôn mửa.

Viên đạo nhân chân thân khối lỗi phát ra một tiếng rống to ẽ giữa không trung, tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ Hóa Huyết Thần Châm, đưa ra cự chưởng cầm một cái trước người. Tinh Không Nguyên Khí tràn ngập trong không gian mấy trăm trượng trước người nhất thời biến mất không còn. Hơn nữa một cổ lực lượng quỷ dị tràn ngập bên trong phạm vi cự chưởng bao phủ phàm có thần thông thuật pháp tiến vào phạm vi một chưởng này bao phủ, tinh nguyên pháp lực ngưng tụ trong đó sẽ gia tốc giải tán, uy lực đương nhiên cũng tiêu tán theo.

Viên đạo nhân khi còn sống am hiểu điều không thiên hạ linh mạch, thần thông của ông ta hiển nhiên có liên quan nhiều với điều này. Khối lỗi đạo nhân một chưởng sẽ có thể hút hết nguyên khí mấy trăm trượng trước người, vẫn có thể thông qua hấp thu uy năng dựng dục trong thần thông tới hóa giải thể công của đối thủ, hiển nhiên không thể nghi ngờ là Viên đạo nhân chân thân khối lỗi.

Huyết châm ba tấc vốn ra vào hư không làm người ta khó lòng phòng bị. Nhưng nó bị một chưởng của chân thân khối lối trước mắt liền phá hành tung của nó, khó đưa đến công hiệu đánh lén hơn nữa.

Linh Minh Lão Viên thấy vậy cũng phấn khởi linh bảo trong tay, lấy thiên quân chi thế đập tới chân thân khôi lỗi trước mắt.

Trong hư không chấn động rung chuyển cả lên. Phạm vi mà cứ hán khối lối lấy thần thông bao phủ không ngờ lại bị oai một gậy của Lão Viên phá hủy. Nguyên khí bị thu nạp chảy ào ào ra, lần nữa tràn ngập thông đạo hư không.

Một kích này không chỉ là Linh Minh Lão Viên, chính là đám người Lục Bình, Tiểu Bạch Vũ một bên đang định xuất thủ cũng nhận ra được lấy thực lực của Linh Minh Lão Viên nhất định sẽ không có uy năng như thế, mặc dù trong tay ông ta cầm chính là linh bảo tương đương với khai thiên lục đại thần khí năm đó Viền đạo nhân sử dụng.

Trừ phi, trừ phi giống như Hồ Điệp Tiên Tử nói vậy, Viên đạo nhân đúng thật để lại hậu thủ, mà Linh Minh Lão Viên một gậy này đập xuống quả thật xúc động hết cơ duyên!

Linh Minh Lão Viên nện xuống một gậy, linh bảo trong ô tay đột nhiên chấn động. Hai tay không cầm giữ được nữa.

Linh bảo trong tiếng kinh hộ của ông ta rời tay bay ra, sau đó liền thấy một đạo hư ảnh của bàn tay bay ra từ trên lòng bàn tay khôi lỗi đạo nhân.

Đạo bàn tay hư ảnh lóe ra ánh sáng chói mắt, hiển nhiên là bởi vì Tinh Không Nguyên Khí nồng nặc ngưng tụ mà thành. Nhớ tới Tinh Không Nguyên Khí trong phạm vi mấy trăm trương diện tích trước đó, hiển nhiên chính là bị thu nạp vào trong bàn tay sau đó tạo thành một đạo hư ảnh này.

Tuy nhiên lúc này một đạo hư ảnh tránh thoát ra từ trong tay khối lội, cũng chưa từng tạo thành thần thông có uy năng gì thật lớn trong bầu trời, ngược lại ngoài mặt đạo hư ảnh tạo thành từng đạo một phù văn văn lộ giữa không trung. Rồi sau đó một đạo hư ảnh liền đụng vào trên đạo linh bảo Thiên Quân Bổng rời tay Linh Minh Lão Viên bay ra.

Được một đạo Tinh Không Nguyên Khí nồng súc dựng dục trong bàn tay trợ giúp, trên mặt linh bảo côn dần dần lập lòe lên ánh sáng vi lượng. Từng đạo một phù văn tương tự cùng trên đạo bàn tay hư ảnh trước đó từ từ hiện ra. Nhưng đợi đến sau khi phù văn tạo thành linh quang biến mất, cây linh bảo hình cái gậy này vốn triển hiện uy thế thật lớn trước mặt người không ngờ lại trong nháy mắt thu liễm sạch sẽ, nhìn qua giống như một cây thục đồng côn bình thường vậy.

Nhưng người ở tại chỗ lại có người nào không phải là kẻ không biết gì chứ?

Ho thấy tận mắt thậm chí tự tay sử dụng qua khai thiên thần khí cũng không phải là không có. Mặc dù lúc này khí thế uy áp của Thiên Quân Bổng linh bảo đã thu liễm, nhưng nó cho Lục Bình cảm giác ngược lại cao hơn!

Đạo hậu thủ của Viên đạo nhân để lại không phải là bản thân người hậu bối thừa kế, mà là trấn tộc Thuần Dương chí bảo để lại cho Linh Minh Cự Viên nhất tộc.

Linh bảo bay trở về rơi vào trong tay Linh Minh Lão Viên.

Ông ta liền cảm thấy hai tay trầm xuống, suýt nữa không cầm nổi linh bảo trong tay, vội vàng vận sử chân nguyên trong cơ thể, lúc này mới cầm vững linh bảo trong tay.

Khôi lỗi đạo nhân hiển nhiên cũng không hiểu được một đạo thần thông của cô chân thân đã bị một đạo hậu thủ vốn do chủ nhân lưu lại tách ra ngoài. Sau khi đạo thần thông vô duyên vô cớ bị phá, cự hán khối lỗi tiến lên trước một bước, song chưởng nắm quyền đột nhiên đập tới hư không dưới chân.

Hồ Điệp Tiên Tử tựa hồ trước đó đã biết thần thông như thế, ứng đối mau lẹ dị thường. Cả người nhất thời giống như một con hồ điệp phiên nhiên khởi vũ, giữa hư không không điểm tích lực, thậm chí ngay cả hư không mang động không gian thần thông chấn động đều có thể dễ dàng tránh thoát.

Đám người Lục Bình cảm giác được trong nháy mắt cự hán khối lội nện xuống hai quả đấm, khắp không gian bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Loại rung chuyển này trực tiếp mân diệt hết khả năng của mọi người thi triển không gian thần thông, thậm chí giữa không dấu vết bắt đầu hạn chế mọi người di động.

Trong nháy mắt cự hán khối lối nện xuống hai quả đấm, thừa dịp phút chốc thân hình của mọi người di động bị hạn chế, lần nữa đánh tới mọi người, hơn nữa còn trực tiếp vọt về phía Lục Bình.

Lục Bình thầm mắng một tiếng xui xẻo, tử khí động lại sau lưng, một cái Chân Linh chi long màu vàng tím chợt ấn chợt hiện trong vận khí. Một tiếng rồng ngâm truyền tới từ trong tử khí. Lực cấm cố không gian chấn động hư không bốn phía nhất thời tiều giải.

Một thanh Chân Linh Chi Kiếm trong tay Lục Bình cuốn lên một mảnh kiếm lãng tiến lên đón cự hán khôi lỗi, mà chính hắn độn quang dưới chân lập lòe lại muốn tránh khỏi chính diện phong mang của cư hán khôi lỗi.&
Bình Luận (0)
Comment