CHƯƠNG 1088
Có lẽ là cảm nhận được sát khí trên người Vương Nhất, cuối cùng Lục Kiệu vẫn rụt tay lại, có điều sắc mặt anh ta cũng theo đó trở nên nặng nề.
“Cậu đã bỏ qua ý tốt của hai nhà chúng tôi, không có chỗ để đặt chân ở Giang Thành nữa.”
Dù Vương Nhất tiêu diệt nhà họ Văn, xử đẹp nhà họ Hồ, nhưng bọn họ vẫn nghĩ đây không phải năng lực của Vương Nhất, cho rằng anh chỉ là cáo mượn oai hùm.
Vương Nhất lại thẳng thừng coi thường bọn họ, e rằng bọn họ không biết bản thân đang tự tìm đường chết đâu.
“Ha ha, em họ, không ngờ bạn của cô lại to gan như thế, ngay cả cậu Hạ và cậu Lục mà cũng dám đắc tội.”
Sử Kiến cười to nói.
“Anh im miệng cho tôi, nơi này không đến lượt anh nói chuyện!”
Sắc mặt Đồng Yên Nhiên vô cùng khó coi, cô ta giận dữ nói.
Ánh mắt của Sử Kiến cũng dần trở nên lạnh lùng: “Đồng Yên Nhiên, cô còn coi mình là cô cả nhà họ Đồng không? Ông sáu Đồng sắp chết rồi.”
Đồng Yên Nhiên lập tức thay đổi sắc mặt: “Anh có ý gì?”
Không biết vì sao, trong lòng cô ta chợt dâng lên một cảm giác không tốt.
Sử Kiến cười to: “Ông sáu Đồng chết, nhà họ Đồng sẽ cho một người có năng lực thăng chức, còn cô, tuy năng lực không tệ, nhưng cũng chỉ là một cô gái, cuối cùng vẫn sẽ gả ra ngoài, cô còn có thể làm cô cả nhà họ Đồng được bao lâu nữa?”
“Anh…”
Đồng Yên Nhiên trợn to mắt, nhưng không nói được câu nào.
Vì Sử Kiến nói đúng.
Ông sáu Đồng đã sắp xếp hôn sự cho cô ta rồi, đợi cô ta cưới chồng, ông sáu Đồng chết, nhà họ Đồng chắc chắn sẽ đại loạn.
“Có sự giúp đỡ của cậu Hạ và cậu Lục, cuối cùng người lên chức sẽ là tôi!”
Sử Kiến cười to, sau đó nhìn về phía Bạch Yến: “Bạch Yến, tôi cho em một cơ hội cuối cùng, về phe tôi, tôi dẫn em vào hội trường buổi đấu giá, sau này em sẽ trên thành bà chủ nhà họ Đồng!”
Bạch Yến tỏ vẻ không muốn: “Dù có chết, tôi cũng sẽ không lấy anh!”
Sử Kiến thoáng sửng sốt, sau đó, nét mặt anh ta trở nên dữ tợn: “Nếu đã thế thì cô đừng hòng biết được nguyên nhân cái chết thật sự của ba mình!”
“Cái gì?”
Nghe anh ta nói thế, Bạch Yến lập tức trở nên kích động, trong mắt Vương Nhất cũng thoáng hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.
“Anh mau cho tôi biết sao ba tôi lại chết, anh mau nói đi!”
Bạch Yến nhanh chóng chạy về phía Sử Kiến, lại bị Sử Kiến đẩy ra: “Cút ngay cho tôi!”
Anh ta kiêu căng nhìn Bạch Yến: “Cô đã bỏ lỡ cơ hội đến bên cạnh tôi rồi, nếu đã thế, thì cô cứ đợi ở bên ngoài với bọn họ đi!”
Nói xong, anh ta và hai người nhóm Hạ Khiêm, Lục Kiệu đi vào phòng đấu giá.
Khóe mắt Bạch Yến đỏ bừng, cô ta được Vương Nhất đỡ dậy, sắc mặt của Đồng Yên Nhiên cũng cực kỳ khó coi.