CHƯƠNG 1398
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Lưu Hảo phục hồi tinh thần lại, cười càng thêm vui vẻ, chỉ về Vương Nhất: “Chính là tên không có mắt này.”
Lục Kiệu nhìn theo, Vương Nhất cười híp mắt vẫy vẫy tay: “Cậu Lục, mấy ngày không gặp, uy phong không ít nhỉ.”
Trong nháy mắt, Lục Kiệu hoàn toàn tỉnh táo, không thể tin được mở to hai mắt nhìn.
Sau đó, anh ta nhặt một chai rượu rỗng lên, đập một chai vào đầu Lưu Hảo.
Xoẹt!
Nương theo một tiếng vang giòn, chai rượu vỡ, đầu Lưu Hảo cũng vỡ.
Sau một khắc, truyền đến tiếng rống giận dữ của Lục Kiệu.
“Mắt chó của cô bị mù à, ngay cả ngài Vương cũng dám chọc!”
Toàn bộ khách sạn Nguyệt Hồ Viên lặng ngắt như tờ, Hạ Hướng và Hồ Vũ Nhi ở bên ngoài, giờ phút này càng thêm một bộ dáng như thấy quỷ, trên mặt chỉ còn lại vẻ kinh hãi nồng đậm.
Phương Huệ và Lý Mộng Đình cùng che miệng lại, thiếu chút nữa là kêu lên.
Khi Lục Kiệu đi xuống lầu, các cô đều cảm thấy xong rồi.
Không nghĩ tới, Lục Kiệu vừa thấy Vương Nhất, giống như chuột nhìn thấy mèo, một chai rượu đập vỡ đầu Lưu Hảo.
Máu tươi, rất nhanh chảy đầy mặt Lưu Hảo, hơn nữa bốn phía ánh đèn màu hồng quỷ dị, khiến cho khuôn mặt của cô ta thoạt nhìn đáng sợ không thôi.
Lưu Hảo đã choáng váng.
Lấy tay sờ gáy.
Máu.
Máu đầy cả một bàn tay.
“A…”
Cô ta cũng hét lên một tiếng, đặt mông ngã trên mặt đất.
Lục Kiệu vẫn không buông tha cô ta, dùng sức túm tóc Lưu Hảo, hung hăng tát cô ta một cái.
“Con khốn không có mắt, cô là cái thá gì, cũng dám trêu chọc ngài Vương?”
“Đừng nói ngài Vương muốn sa thải cô, cho dù muốn mạng của cô, cô cũng phải ngoan ngoãn cho!”
“Cô có biết ngài Vương là ai không? Ngay cả tôi, cũng phải cung kính với ngài Vương!”
Bốp!
Bốp!
Vẻ mặt Lục Kiệu hung ác, mỗi một câu nói đều dùng sức tát Lưu Hảo một cái, căn bản không coi Lưu Hảo là người.
“Được rồi.”
Lúc này, Vương Nhất quát một tiếng: “Còn đánh nữa sẽ xảy ra án mạng.”
Lúc này Lục Kiệu mới dừng tay, một cước đá Lưu Hảo sang một bên, lúc này mới sửa sang lại quần áo, cung kính đi tới trước mặt Vương Nhất.