CHƯƠNG 1497
“Hửm?”
Vương Nhất nhíu mày.
Chỉ thấy Hạ Trân mặt mày nghiêm túc: “Anh vẫn là đối tượng yêu đương mà tôi muốn theo đuổi, cho dù anh có gia đình cũng như vậy, nhưng tôi sẽ không để anh làm khó.”
Vương Nhất chợt sững người, dẫn Y Si và Lãnh Nhan nhanh chóng rời đi.
“Có kết quả chưa?”
Trên xe, ánh mắt của Vương Nhất trở nên sâu thẳm.
Sắc đêm của Giang Thành rực rỡ hơn Thiên An, cũng đen tối hơn.
Lãnh Nhan hiểu rõ, chuyện Vương Nhất hỏi là chuyện người đứng sau xí nghiệp bắt cóc Lý Khinh Hồng.
Cô ta lắc đầu: “Vẫn chưa có kết quả, nhưng đã có chút manh mối.”
“Nói.”
Ánh mắt của Vương Nhất đanh lại.
“Nhà họ Văn.”
Lãnh Nhan từ từ nói ra.
Vương Nhất nghe vậy thì lập tức thay đổi sắc mặt: “Nhà họ Văn không phải đã diệt vong rồi hay sao?”
Lãnh Nhan lắc đầu, vẻ mặt có hơi nghiêm trọng: “Nhà họ Văn quả thật đã diệt vong, nhưng người chết của cả nhà họ Văn chỉ có Văn Nam Thành và Văn Thái mà thôi, những dư đảng khác của nhà họ Văn vẫn mai danh ẩn tích sống ở trong Giang Thành.”
Lãnh Nhan khựng lại rồi lại nói: “Thiếu chủ có nhớ một người không?”
“Em trai của Văn Thái, Văn Đào.”
“Văn Đào?”
Nghe thấy Lãnh Nhan nói ra người này, ánh mắt của Vương Nhất cũng đanh lại.
Anh nhớ cái tên này.
Cậu chủ thứ hai của nhà họ Văn.
Văn Thái là đứa con do Văn Bội Cầm và người yêu thật sự của bà ta sinh ra.
Mà Văn Đào lại là đứa con do Văn Nam Thành cưỡng ép để Văn Bội Cầm mang thai, coi như là người thừa kế chính thống của nhà họ Văn.
Giữa hai người vì vị trí gia chủ sau này mà từng xảy ra đấu đá.
Nhưng cuối cùng lại là Văn Thái là con riêng mà giành được chiến thắng, Văn Đào thất bại trong tiếc hận.
Thắng làm vua thua làm giặc, đối với kẻ thua, Văn Thái không có lòng thương tiếc, cho dù đối phương là em trai của anh ta.
Anh ta đánh gãy một chân của Văn Đào, đuổi Văn Đào ra khỏi nhà họ Văn.
Văn Đào luôn ôm hận trong lòng, cho tới khi Lý Mộng Đình sắp gả cho Văn Thái, anh ta mới xuất hiện, muốn lợi dụng cách chiếm đoạt Lý Mộng Đình để trả thù Văn Thái.
Sau đó nhà họ Văn diệt vong, anh ta cũng không có ở hiện trường.
Vương Nhất đã rất lâu không nghe thấy tin tức của Văn Đào.
“Cô nghi ngờ là cậu ta sao?”
Lãnh Nhan lắc đầu: “Hiện nay còn chưa bất cứ bằng chứng nào chỉ chắc chắn là do Văn Đào, nhưng điều có thể khẳng định là do dư đảng của nhà họ Văn làm.”