Chương 158
Sau đó, anh ta lại quay sang Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc, tiếp tục dập đầu: “Mộng Đình, xin lỗi, bác gái, cháu xin lỗi.”
“Cháu xin lỗi vợ chồng bác cả.”
“Cháu xin lỗi vợ chồng bác hai.”
“…”
Bạch Hiển cũng xem như chân thành dập đầu xin lỗi tất cả mọi người trong nhà họ Lý.
Người nhà họ Lý cũng ngơ ngác, cậu chủ nhà họ Bạch lại dập đầu xin lỗi bọn họ sao? Đây là chuyện bọn họ chưa từng nghĩ tới.
Bạch Vũ hung dữ trừng mắt nhìn Bạch Hiển, sau đó đổi thành vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với Lý Thiên Dương: “Anh Lý, chúng tôi đã rút lại thư yêu cầu bồi thường từ tòa án, đồng thời chúng tôi sẽ trả thêm 30 tỷ đồng coi như bồi thường tổn thất tinh thần, mong anh… đừng chê.”
Dứt lời, một hàng người bước tới, trên tay mỗi người đều cầm một cái rương, mở ra thì bên trong toàn là những xấp tiền giấy màu xanh.
Đám người Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung và Châu Mỹ Hoa đều nhìn chằm chằm nó, họ chưa từng thấy nhiều tiền mặt như vậy trong đời.
“Ngoài ra, tôi có một yêu cầu hơi quá đáng…”
Vẻ mặt Bạch Vũ bỗng trở nên mập mờ: “Coi như không đánh không quen biết, chuyện này coi như đã giải quyết xong, chớ làm sức mẻ tình cảm. Vậy chuyện giữa Mộng Đình và thằng con tôi…”
“Thường xuyên qua lại, phải thường xuyên qua lại chứ!”
Lý Thiên Dương còn chưa nói gì thì Châu Mỹ Ngọc đã đồng ý ngay lập tức. Bà ta nhìn Lý Mộng Đình: “Mộng Đình, sau này nên chăm chỉ ra ngoài đi dạo với cậu Vương để bồi dưỡng tình cảm nhé.”
“Vâng ạ.” Lý Mộng Đình cũng mỉm cười ngọt ngào.
Vương Nhất bình tĩnh nhìn hết thảy, nhưng Lãnh Nhan sau lưng anh lại khinh thường nhìn đám người nhà họ Lý.
Một đám nhà quê! Mới cho 30 tỷ đồng đã biến thành thế này, nếu bọn họ biết được toàn bộ gia sản của cậu chủ chắc sẽ không bị dọa đến ngất xỉu đấy chứ?
Thật ra ngay cả Lãnh Nhan cũng không biết Vương Nhất giàu có đến mức nào, bởi vì Vương Nhất mua đồ không cần tự mình trả tiền, chỉ cần hô một tiếng thôi là sẽ có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn tranh nhau trả tiền chỉ vì để kết thân.
Cũng giống như Hồ Hoàng Việt, người giàu nhất Thiên An, mọi người nghĩ ông ta giàu lắm sao?
Thật ra ông ta chỉ là một thương nhân đứng hạng chót của thương hội Hồng Ưng, còn có rất nhiều người giàu hơn ông ta nữa. Mà những người này đều ở dưới quyền Thương Si của Nước H Thất Si, mà Thương Si thì lại ở dưới trướng của thiếu chủ.
Nhà họ Bạch xin lỗi xong thì mang người rời đi, tiếp theo là đến nhà họ Đồng.
Đồng Kiệt cũng tiến lên một bước, thành thật xin lỗi Lý Thiên Dương: “Anh Lý, ngày hôm qua tôi trằn trọc cả đêm không ngủ được, đầu óc chỉ toàn nghĩ về những chuyện ngu xuẩn mà mình đã làm mấy ngày nay, tôi thật sự rất xấu hổ…”
Người nhà họ Lý nghe xong thì mặt ai cũng trông rất kỳ lạ, Vương Nhất còn suýt nữa cười phun hết trà trong miệng ra.
Nếu lời này được nói ra từ trong miệng một người có học có văn hóa thì chẳng có vấn đề gì, nhưng Đồng Kiệt là ai?