Chương 1613
Đối với những vệ sĩ của nhà họ Hồ này, Lãnh Nhan căn bản không thèm đếm xỉa, thậm chí còn không thèm liếc nhìn bọn họ.
Cô ta đi thẳng đến chiếc xe Jeep kia.
“Thiếu chủ, ngài ngồi một lát, tôi đi giải quyết bọn họ.”
Cửa kính xe được kéo xuống, để lộ sườn mặt sắc bén như dao của một người đàn ông.
Thật sự là Vương Nhất!
“Giải quyết trong vòng một phút, tôi không có nhiều thời gian như vậy.”
Vương Nhất thản nhiên dặn dò một câu.
Nói xong, anh kéo cửa kính lên, hoàn toàn không có ý định bước xuống xe.
Không những thế, anh còn nhắm hai mắt dưỡng thần.
Như thể anh đã sớm biết trước được kết quả.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Vương Nhất điên rồi.
Bọn họ đều biết chuyện Vương Nhất phá hủy tổ trạch nhà họ Hồ.
Nhưng sự việc này cũng đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho nhà họ Hồ, bọn họ đã bỏ ra rất nhiều tiền để thuê cao thủ và vệ sĩ chất lượng.
Hiện tại, mỗi vệ sĩ có mặt tại đây đều rất mạnh mẽ, dáng người cường tráng, sức lực rất mạnh.
Nếu muốn giải quyết trong vòng một phút là chuyện không thể nào!
Chưa kể thủ lĩnh của bọn họ còn là một người nước ngoài mắt xanh tóc vàng.
Anh ta nói bằng chút tiếng Trung sứt sẹo của mình: “Chủ nhân của cô chỉ là một bệnh phu, chỉ biết trốn trong xe, để một mình cô xung trận chiến đấu!”
Những người khác cũng cảm thấy như vậy.
Tin đồn về việc Vương Nhất hùng mạnh thế nào cuối cùng hóa ra cũng chỉ là tin đồn.
Hiện tại, bọn họ đã nhìn thấy người, nhưng anh lại làm một con rùa rụt cổ, chỉ biết trốn trong xe để cho nữ vệ sĩ một mình xông pha ra trận.
Bọn họ thậm chí còn nghi ngờ liệu lần trước có phải Lãnh Nhan đã phá hủy tổ trạch nhà họ Hồ hay không?
Nhưng sau đó lại đặt hết công lao lên người Vương Nhất.
Dù sao thì tất cả mọi người trong nhà họ Hồ khi nhìn thấy Lãnh Nhan cũng giống như chuột thấy mèo vậy.
Lãnh Nhan không tức giận, chỉ liếc nhìn tên thủ lĩnh người nước ngoài và nói: “Đám binh tôm tướng cá các người thì cần gì đích thân thiếu chủ phải ra tay? Làm như vậy chỉ bẩn tay của ngài ấy thôi!”
“Cái gì?!”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Các thành viên trong gia tộc họ Hồ thậm chí còn tức điên hơn.
Hồ Vĩnh Hiên giận dữ bật cười: “Khẩu khí cũng lớn lắm, cô có biết Hank là ai không? Anh ta là cựu đội trưởng của thủy quân lục chiến đế quốc Anh. Còn cô có danh hiệu gì?”
Lãnh Nhan không nhịn được bật cười, cũng không có chút hứng thú nói chuyện.
Hank nói với Lãnh Nhan: “Xuất phát là một quý ông của giới quý tộc Anh, tôi không đánh phụ nữ, vậy để người của tôi thao luyện, chơi đùa với cô chút đi.”