1738
Diệp Kình Hiên và Đồng Yên Nhiên cũng cảm thấy kế hoạch này thật điên rồ.
Vương Nhất vần kiên trì: “Đấy là với người bình thường thôi, bất cứ chuyện gì, nếu cấp bậc cao đến mức không thể điều tra là có thể vượt qua bất cứ hiệp ước nào.”
Anh vừa nói xong, mọi người giật mình nhìn về phía Vương Nhất.
Trái tim Diệp Thúy Như nhảy nhót mạnh mẽ: “Anh có ý gì?”
Vương Nhất không giải thích thêm mà chỉ nói thắng: “Cô báo tên của tôi và thân phận mới đi, bây giờ tôi được gọi là..Ẩn chủ!”
“Cái gì? Ẩn chủ?”
Nghe thế, Diệp Thúy Như trợn mắt há mồm, cô ta chợt hét lên sợ hãi: “Anh là Ẩn chủ?”
Diệp Kình Hiên và Đồng Yên Nhiên cũng nhìn Vương Nhất đầy khó tin.
Điều này khiến cho người khác vô cùng ngạc nhiên!
Vương Nhất thản nhiên nói: “Tôi chỉ nói, thân phận mới của tôi gọi là Ẩn chủ’, chưa nói tôi là Ẩn chủ!”
“Phù, làm tôi giật cả mình.”
Diệp Kình Hiên là người đầu tiên tỉnh lại.
Đồng Yên Nhiên cũng rất sợ hãi.
Chủ yếu do cái tên Ẩn chủ quá khiếp người, cực kỳ chấn động!
Ẩn chủ nước H là người bảo vệ tối cao!
Ai dám dùng danh nghĩa của Ẩn chủ cơ chứ?
Diệp Thúy Như lại liếc nhìn Vương Nhất đầy ẩn ý.
Cô ta đã nói hết thân thế cho Vương Nhất, nhưng lại chẳng hề biết gì về thân phận của anh.
Nhưng giờ cô ta lại cảm thấy, mình đã chạm đến rất gần.
Một ngày sau, Hiệp hội võ đạo Giang Thành.
Văn phòng hội trưởng.
Hồng Giác Hải đang tra cứu tài liệu.
Cấp dưới của ông ta ông tài liệu vội chạy vọt vào phòng: “Hội trưởng, Diệp thị đã nộp tên của người đai diện mới.”
Hồng Giác Hải lập tức công việc xuống, cười: “Ô2 Để tôi xem thử xem tuyển thủ mới là aï?”
Trước kia ông ta âm thầm chơi xấu Diệp Thúy Như, để phía chính phủ không chấp nhận thân phận của Vương Nhất nhưng mới qua mấy ngày, họ đã tìm được tuyển thủ mới.
“Tìm người trong khoảng thời gian ngắn như vậy thì chắc chắn là loại dưa vẹo táo nứt”
Hồng Giác Hải nghĩ như vậy rồi mở danh sách.
Ngoại trừ em trai Hồng Giác Lâm của ông ta thì người đại diện cũng biến thành Diệp Ân Thi.
“Hay đấy, có vẻ cô Diệp đã chèn ép được Diệp Thúy Như kia như mong muốn.”
Hồng Giác Hải rất hài lòng, tiếp tục đọc danh sách.
“Diệp Kinh Hiên…”
Hồng Giác Hải thấy tên của Diệp Kình Hiên tên.
Bông nhiên ông ta cảm thấy cái tên này có vẻ quen quen.