Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1794

Chương 1794

Trên người càng tỏa ra sát khí như có như không.

Vốn cho rằng chuyện ăn cắp công thức đến tập đoàn Di Hương là kết thúc, không ngờ lại còn kẻ đứng sau.

Một câu đại cổ đông’ của thư ký khiến Vương Nhất ý thức được đằng sau cả chuyện này còn có người khác đang thao túng.

Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, đây không phải phong cách của Vương Nhất.

Vậy nên Hứa Diễm rõ ràng đã chọn thỏa hiệp, nhưng Vương Nhất vần tàn nhãn đánh sập tập đoàn Di Hương.

“Đừng!”

Sắc mặt của Hứa Diễm thay đổi, hét lên một tiếng, chuẩn bị đi giật lại điện thoại của Vương Nhất lần nữa.

Bụp!

Lần này Vương Nhất tùy tiện đá một cước.

Đã rất thu lực, nhưng Hứa Diễm vấn kêu thảm một tiếng, bị đạp ngã ra sàn.

Thư ký ở một bên bị dọa ngu, không dám cử động, chỉ nhìn Vương Nhất với ánh mắt kinh sợ.

Cô ta rõ ràng vì sự nhất thời kích động của mình, nói sai lời mới gây ra cục diện này.

Hứa Diễm lại bò tới trước mặt Vương Nhất, ngước nhìn anh, thần sắc vô cùng hoảng sợ: “Tôi đã nghe lời của anh, không sản xuất sản phẩm ‘Mị Ma’ nữa, anh không thể đuổi cùng giết tận với tôi!”

“Vậy cô nói cho tôi biết, đại cổ đông là ai?”

Vương Nhất từ trên cao nhìn xuống cô ta, ánh mắt lạnh lùng.

Sau khi thư ký nhắc tới đại cổ đông, Vương Nhất cũng dần dần phát hiện sự không đúng của cả sự việc.

Bởi vì tốc độ quật khởi của sản phẩm dòng Mị Ma thật sự quá nhanh, sản phẩm dòng “Thiên Sứ’ được mọi người chấp nhận là kết quả khi Lý Khinh Hồng kinh doanh từng bước, nhưng ‘Mị Ma’ này lại giống như nuốt chửng đồ ăn, nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường.

Chỉ dựa vào một tập đoàn Hi Dương, còn lâu mới đủ.

Tập đoàn Di Hương, chỉ là công ty ở vẻ bề ngoài, sau lưng còn có thế lực đang thao túng.

Hứa Diễm mặt như tro tàn, không ngừng lắc đầu.

“Tôi không thể nói, nói ra tôi sẽ chết…”

Vương Nhất hờ hững nói: “Yên tâm, cô nói, tôi bảo đảm cô không chết.”

“Anh biết cái gì chứ?”

Hứa Diễm lại kích động hét lên một tiếng: “Bọn họ không phải muốn giết tôi, mà là ép ¡ tôi tới đường cùng, cuối cùng cái chết mới là giải thoát!”

Thư ký đứng ở một bên cũng run rẩy, dáng vẻ hình như rất sợ hãi.

Vương Nhất nheo mắt lại: “Xem ra, ‘đại cổ đông sau lưng các cô, là nhân vật lớn có quyền có thế ở Giang Thành, đúng không?

Hứa Diễm và thư ký không lên tiếng, chỉ mặc nhận.

Phạm vi ít đi rất nhiều, trong đầu Vương Nhất có một vài người.

Nhưng anh vẫn muốn từ trong miệng Hứa Diễm biết được người đó là ai.

“Cô không có lựa chọn.”

Bình Luận (0)
Comment