Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1908.2 - Chương 1908.1909

Chương 1908

“Vương Nhất, anh giế t chết thiên tài của hiệp hội võ đạo tôi, chuyện này không thể cứ như vậy mà cho qua, ân oán của chúng ta, đợi đến khi đại hội Bắc Cảnh kết thúc, sẽ giải quyết!”

Hồng Giác Hải tức giận nhìn Vương Nhất, giọng nói lạnh đến tận xương tủy.

Câu này vừa được nói ra, mấy người Lý Khinh Hồng, Lý Mộng Đình cũng sợ đến mức run rẩy.

Bởi vì thực sự quá đáng sợ, Vương Nhất, lại gi ết chết thiên tài của hiệp hội võ đạo?

Đương nhiên Vương Nhất biết Hồng Giác Hải đang ám chỉ thiên tài trẻ tuổi La Hữu bị ai đó ám sát.

Ánh mắt anh đột nhiên nhìn về phía ông lão tóc trắng phía sau.

“La Văn tiền bối, trận chiến giữa tôi và ông đã có kết quả, rốt cuộc tôi có gi ết chết cháu trai của ông không, ông cũng đã có đáp án, tại sao còn níu chặt lấy không buông?”

Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh ngồi xuống, giọng nói lại sang sảng.

Ông lão tóc trắng kia chính là ông nội của La Hữu, có biệt danh La Văn chiến thần.

Chỉ là, trận đấu kia Vương Nhất đã nghiền nát, đánh bại La Văn.

Nếu như ở trên chiến trường, La Văn đã chết trong nháy mắt.

Nên La Văn biết Vương Nhất chắc chăn không phải là hung thủ giết hại cháu trai mình.

Nhưng, đó là suy nghĩ của ông ta, không đại diện cho ý tứ của cả hiệp hội.

Thể diện của hiệp hội, còn quan trọng hơn tính mạng của La Hữu.

“Hội trưởng, hung thủ giết hại Hữu Nhi rất có khả năng không phải là cậu ấy…”

Vẻ mặt La Văn hiện lên sự khó xử, giải thích.

Nhưng lại bị Hồng Giác Hải tức giận quát mắng.

“Câm miệng lại cho tôi! Không phải cậu ta thì còn có thể là ai?”

Hồng Giác Hải tức giận nhìn La Văn: “La Văn, ông phải biết, La Hữu là cháu trai của ông, chái trai của mình bị người khác giết hại, ông lại không báo thù, không cảm thấy có lôi với linh hồn của cháu ông ở trên trời, không cảm thấy có lỗi với trái tim võ đạo này của ông sao?”

La Văn lập tức cúi đầu.

Vương Nhất nheo mắt lại, trong mắt lóe lên tia sự sắc bén.

“Xem ra, hiệp hội võ đạo của ông định tính cái mạng này lên người tôi đúng không?”

Trong giọng nói của Vương Nhất mang theo sự nguy hiểm.

Nếu như là anh làm, anh sẽ thẳng thắn thừa nhận, nhưng nếu như không phải anh làm, người khác cứ đổ lên đầu anh, anh sẽ cho đối phương biết cái giá phải trả là như thế nào.

“Chính anh đã giết, còn muốn ngụy biện?”

Hồng Giác Hải lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ, mạng của anh chính là của hiệp hội võ đạo tôi.

Lời này vừa được nói ra, Lý Khinh Hồng, Lý Mộng Đình đều nhìn Vương Nhất với ánh mắt tràn đầy sự lo lắng.

Vương Nhất cười, không hề để trong lòng.

Nói đâu xa, cả cái nước H này có mấy người có thể lấy được mạng của anh?

“Hội trưởng Hồng, lúc nấy ông nói muốn lấy mạng của ai?”

Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói trầm thấp, tràn đầy sát khí.

Khuôn mặt Hồng Giác Hải hơi thay đổi, theo bản năng quay đầu lại.

 

Chương 1909


Nguồn thiếu chương.

Bình Luận (0)
Comment