Chương 1990
PHÙ.
Vương Nhất khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn _ lại, chỉ thấy mấy người đàn ông mặc vest mang giày da mồ hôi đầm đìa đang đuổi theo mình.
“Các người là ai?”
Vương Nhất cũng không nhận ra đám người mặc vest mang giày da này.
Bọn họ mỉm cười và tự giới thiệu bản thân.
“Ngài Ẩn chủ đương nhiên không biết chúng tôi, nhưng chúng tôi biết ngài Ấn chủ ạI”
“Chúng tôi là nhân viên của công ty giải trí cá độ ở Giang Thành, có một cuộc giao dịch muốn bàn với ngài Ấn chủ.”
“Công ty cá độ?”
Nghe vậy, vẻ mặt của Vương Nhất lập tức trở nên kỳ quái.
Sau đó, anh chợt hiểu ra, vẻ mặt cũng trở nên đùa cợt.
Phàm là những cuộc thi đấu thể thao có yếu tố cạnh tranh thì chắc hẳn không thể thiếu đám người này.
Tỷ lệ đặt cược cho mỗi tuyển thủ, thực lực càng mạnh thì tỷ lệ cược càng thấp, thực lực càng yếu thì tỷ lệ cược càng cao.
Đây chính là cơ hội để làm giàu chỉ trong một đêm.
Nói một cách rõ ràng thì sau mỗi cuộc tranh tài sẽ có một đại gia dùng trận thi đấu này để đặt cược, bắt đầu tiến hành mở phiên giao dịch.
Nếu như trận đấu đi theo hướng mà những đại gia đó hài lòng thì bọn họ có thể kiếm được tiền.
Nếu không thì sẽ phải chịu tổn thất rất lớn.
Đại hội Bắc Cảnh cũng giống như vậy, cuộc tranh tài lớn thế này thì có rất nhiều yếu tố lợi ích đan xen ở đằng sau, tuyệt đối không thể nào công chính liêm minh.
“Các người có chuyện gì?”
Vương Nhất thản nhiên hỏi.
Những người đó mỉm cười và nói: ‘Chúng †ôi muốn thỏa thuận với ngài Ẩn chủ, cuộc giao dịch này ngài nhất định sẽ kiếm được lợi nhuận.”
Sao Vương Nhất có thể không hiểu ý của bọn họ là gì? Anh lập tức nở nụ cười đầy ẩn ý.
Giả vờ như không nghe hiểu, tỏ vẻ hứng thú cười nói: ‘Làm ăn gì mà chắc chắn kiếm được tiền?”
Thấy Vương Nhất cắn câu, nụ cười trên mặt bọn họ càng sâu hơn, thái độ cũng trở nên ân cần.
Bọn họ không lập tức nói mà mở một chiếc cặp da ra.
Bên trong chứa đầy tiền giấy, tất cả đều là đô la Mỹ.
Sau khi tính toán sơ qua, nếu tương đương với giá trị tiên tệ trong nước khoản tiền này ít nhất cũng vài chục tỷ.
Vương Nhất giật mình nói: ‘Số tiền này…”
Mấy người đàn ông kia cười nói: ‘Số tiền này đều cho ngài Ẩn chủ, chỉ cần ngài làm theo ý của chúng tôi là được”
Vương Nhất gật đầu: ‘Các người muốn tôi làm gì?”