CHƯƠNG 414
“Hành động của Kim Thành Vũ, cũng không đại diện cho ý kiến của nhà họ Kim, hơn nữa, gần đây anh ta cũng đã xuất ngoại đi du lịch.”
Lúc này mới đuổi được đám phóng viên truyền thông đi.
Câu này nói ra cũng thật vi diệu, ý tứ rõ ràng vứt bỏ Kim Thành Vũ, mặt khác Kim Thành Vũ thực sự xuất ngoại du lịch rồi sao?
Không ai tin cả.
Bệnh viện tâm thần Số 3.
Đây là bệnh viện tâm thần duy nhất ở thành phố Thiên An, cũng là nơi có tỉ lệ tử vong cao nhất thành phố.
Khắp nơi nhìn qua rất bình thường, thực tế những người đên tinh thần không ổn định, nguyên nhân chính là như vậy, cảnh vệ ở đây độ cảnh giác rất cao, ngay cả một con ruồi cũng không bay vào được.
Trong bệnh viện yên tĩnh, một người đàn ông gầy guộc đang tập trung tinh thần xem TV, mà MC trong TV đang đưa tin dược phẩm Thường Kỉ phá sản, chủ tịch Thường Kỉ nổi điên, hành hung người qua đường.
Khóe miệng của người đàn ông hơi nhếch lên, thoạt nhìn tâm trạng không tệ.
“Số 87, ra ăn cơm.”
Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói lạnh nhạt của cảnh vệ.
“Đến đây.”
Người đàn ông tắt TV, sau đó tự nhiên đi ra.
Gương mặt của anh ta tuấn lãng, khác hoàn toàn với những bệnh nhân tâm thần khác, vậy mà mặc tây trang màu trắng, thoạt nhìn như con nhà giàu có nào đó.
Tu dưỡng của anh ta rất tốt, đối diện với nhân viên đưa cơm, anh ta còn mỉm cười nói cảm ơn.
Tinh thần và gương mặt của anh ta đều rất tốt, một mình đi vào một góc yên tĩnh ngồi xuống, cầm dao nĩa, ưu nhã ăn.
Mà những bệnh nhân tâm thần đó, còn sợ hãi nhìn anh ta một cái, thấy anh ta đến đây, vội vàng rời chỗ.
Đinh–
Đúng lúc này, cửa bệnh viện tâm thần mở ra, lại có một người bệnh được đưa vào.
Tất cả mọi người nhìn về phía cổng lớn, muốn nhìn ‘người mới đến’ này xem ra sao.
Người đàn ông ngẩng đầu, nhìn bệnh nhân mới được đưa tới, hơi kinh ngạc, sau đó nhếch môi nở nụ cười.
Thường Kỉ cũng thấy người đàn ông này, ánh mắt lập tức hoảng sợ.
Người đàn ông buông dao nĩa, đi tới trước mặt Thường Kỉ, cười cực kỳ vui vẻ.
“Ba, ba cũng vào cùng con rồi ha.”
…
Tin tức xí nghiệp Ẩn Long đổi chủ, chủ tịch của dược phẩm Thường Kỉ thành người tâm thần cũng truyền đến nhà họ Lý.
“Mẹ, mẹ nghe nói gì không? Chủ tịch xí nghiệp Ẩn Long vậy mà đổi rồi!”
Ánh mắt Lý Mộng Đình chấn động nhìn tin tức trên TV, cảm thán nói.
Vẻ mặt Châu Mỹ Ngọc cũng không thể tưởng tượng: “Chúng ta chỉ quay về nhà họ Châu một chuyến, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy.”