CHƯƠNG 556
Không thể nhịn được nữa, anh ta đánh một bạt tai vào mặt Bạch Ý rồi hét to: “Đồ thiển cận, cái gì cũng không biết, ngậm miệng lại cho tôi! Thẻ vàng Thụy Sĩ không phải là dùng để tiết kiệm tiền, mà là dùng để tiêu tiền.”
Lúc này, anh ta cảm thấy thể diện của mình đã bị người phụ nữ này quét sạch.
Mà Bạch Ý lại choáng váng, trong ý thức của cô ta, thẻ là dùng để tiết kiệm tiền chứ chưa từng nói thẻ là dùng để tiêu tiền.
Vương Nhất lặng lẽ nhìn cô ta, tiếp tục nói với nhân viên nữ: “Không cần phải quan tâm tới cô ta.”
“Vâng vâng…”
Nhân viên nữ quẹt thẻ xong, ngay lập tức thông báo trừ một tỷ năm trăm triệu được hiển thị.
Nhìn thấy giá cả, Bạch Ý không thể tin nổi mà mở to hai mắt: “Cái váy này có giá trị một tỷ năm trăm triệu ?”
Lương Kiện không nhịn được mà lau mồ hôi lạnh trên trán, hoảng sợ tột độ, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Ý.
Đều là con tiện nữ này ghê gớm, một cái váy một tỷ năm trăm triệu, sao không giành nữa đi?
Anh ta đúng là người nhà họ Lương, nhưng mà không phải thành viên nòng cốt, hàng năm được chia hoa hồng cũng chỉ vài tỷ đồng, một phát tiêu hao một tỷ năm trăm triệu để mua cái váy này, làm như vậy là đang cắt thịt trong lòng anh ta.
Chiếc váy được Vương Nhất mua đi, Lương Kiện có một loại cảm giác như được sống sót sau tai nạn.
Vương Nhất lạnh nhạt quét mắt nhìn Lương Kiện và Bạch Ý, cười mỉa: “Cái gì cũng không biết mà lại dám đến mua chiếc váy này?”
Bạch Ý bị câu nói này làm cho nghẹn họng nói không nên lời, cả nửa ngày mới mặt đỏ tía tai phản bác lại một câu: “Ai nói là tôi không biết?”
“Vậy à?”
Vương Nhất cười khẽ, sau đó từ tốn nói: “Cô có biết triết lý thiết kế của Gucci là gì không, tại sao chiếc váy này lại tỏa sáng cả tuần lễ thời trang paris năm nay?”
“Cô có biết tại sao nhà thiết kế Weigel chỉ tạo ra phiên bản giới hạn toàn cầu, linh cảm thiết kế nó đến từ đâu?”
“…”
Với những câu hỏi liên tục của Vương Nhất, Bạch Ý nghẹn họng không trả lời được.
Đừng nói là cô ta không biết, ngay cả Lương Kiện và nhân viên nữ cũng không biết, đôi mắt xinh đẹp của Lý Khinh Hồng kinh ngạc, ánh mắt nhìn Vương Nhất có nhiều hơn một vòng bất ngờ.
Ngơ ngác thật lâu, Bạch Ý kịp phản ứng lại, biểu cảm trở nên giận dữ, cô ta mua hàng sang trọng cần phải để ý đến những thứ đó à?
Cô ta cùng với những người phụ nữ đào mỏ khác đều giống nhau, dựa vào phẫu thuật thẩm mỹ để thay đổi cuộc sống, quen biết với một người đàn ông giàu có, khoảng thời gian này đi theo Lương Kiện xuất hiện ở nhiều nơi, cũng có thể bổ sung thêm kiến thức.
Nhưng mỗi một câu hỏi mà Vương Nhất nói ra đều trúng vào điểm mù kiến thức của cô ta.
“Cho nên mới nói cô không xứng để mặc chiếc váy này.”
Vương Nhất vô cảm nói: “Chiếc váy này có một cái tên rất ưu mỹ, “kỳ tích”, là nhà thiết kế Weigel đã thiết kế trong lúc vợ của ông ấy hấp hối, cực kỳ bi thương, đó cũng là kiệt tác của ông ấy.”