CHƯƠNG 664
Bạch Đỉnh Ngôn hung ác tát lên mặt ông ta một cái, vẻ mặt lạnh lẽo.
“Ông là kẻ nào, cũng dám nói bậy bạ về cô Lý như vậy?”
“Cô Lý là nữ trung hào kiệt, khiến người khác phê bình, cũng không có gì đáng trách, chỉ có loại công ty nhỏ bé của mấy người, mới có thể dùng ánh mắt thiển cận như vậy!”
“Các người không muốn hợp tác hay muốn tiếp tục hợp tác, còn rất nhiều người!”
Lúc này, những ông chủ ngất xỉu kia cũng đã tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy chủ tịch của mười công ty lớn ở đây, suýt chút nữa lại bị dọa ngất tiếp.
Chỉ thấy Bạch Đỉnh Ngôn dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua những người này: “Chính là các người, không chỉ bỏ đá xuống giếng, còn ác ý công kích cô Lý sao? Rất tốt, nhân lúc còn sớm thì mau phá sản đi, công ty của các người, sẽ vĩnh viễn biến mất ở Thiên An!”
Sự việc thay đổi quá nhanh, đến nỗi tất cả mọi người đều không phản ứng lại.
Trước đó một giây tất cả các ông chủ của các công ty còn la hét muốn chấm dứt hợp tác, một giây sau ngay cả công ty của mình cũng không giữ được.
Chủ tịch của mười công ty lớn, không chỉ một mình Bạch Đỉnh Ngôn, còn chín chủ tịch của chín công ty còn lại, cũng đều dùng ánh mắt lạnh lẽo, gương mặt không có tình cảm gì, rõ ràng là đứng chung chiến tuyến.
Những ông chủ của các ty nhỏ đều trợn tròn mắt, trong mắt đầy hoảng sợ, vội vàng ôm chặt lấy quần Bạch Đỉnh Ngôn, cầu xin nói: “Chủ tịch Bạch, tha cho chúng tôi đi, chúng tôi biết sai rồi! Không cần ra tay với công ty của chúng tôi mà!”
Mười công ty lớn, mỗi công ty đều nằm trong top năm mươi xí nghiệp mạnh nhất Thiên An, hợp tác để đối phó một vài công ty nhỏ, chỉ cần búng tay một cái, đúng là còn dễ hơn chém dưa thái rau.
“Cút ngay cho ông!”
Nhưng Bạch Đỉnh Ngôn chỉ đạp mạnh ông chủ kia một cái, đạp ông ta ngã lăn ra, chín chủ tịch các công ty còn lại cũng chỉ có vẻ mặt thờ ơ, lạnh nhạt.
Bạch Đỉnh Ngôn xoay người, cười với Lý Khinh hồng: “Cô Lý, kết quả như vậy, cô có vừa lòng chứ?”
Lý Khinh Hồng không nói gì, mắt đẹp kinh ngạc vô cùng, đột nhiên, cô quay đầu lại, nhìn về phía Vương Nhất từ đầu đến cuối vẫn không lên tiếng.
Anh không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Lý Khinh Hồng, đang gật đầu với bên này.
Lý Khinh Hồng đã biết, tất cả những việc này đều do Vương Nhất điều khiển sau màn.
Tiễn mười vị chủ tịch của các công ty lớn đi, Vương Nhất lúc này mới cười ha ha: “Anh nói rồi, mọi việc cứ để anh lo.”
“Cảm ơn.”
Lý Khinh Hồng hiếm hoi nở nụ cười, mỹ nhân cười, còn đẹp hơn hoa.
Còn một câu Vương Nhất chưa nói, nếu nói giới hạn cuối cùng của Lý Khinh Hồng là tập đoàn Lệ Tinh, thì Vương Nhất đã quyết định tập đoàn Lệ Tinh là giới hạn cao nhất của anh.
Chỉ cần Vương Nhất đồng ý, tất cả tài nguyên đều sẽ rơi vào tay tập đoàn Lệ Tinh, trong một đêm, là có thể giúp tập đoàn Lệ Tinh đứng đầu toàn quốc, thậm chí trở thành đế quốc kinh tế toàn thế giới cũng được, nhưng với tính cách hiếu thắng của Lý Khinh Hồng, chắc chắn sẽ rất khó tiếp nhận, cho nên không thể làm được.
Nóng vội sẽ không thành công, vẫn nên phát triển từ từ đi!
Nguy cơ của công ty đã qua, nhưng Lý Khinh Hồng vẫn không thể lạc quan, Vương Nhất biết, cô còn đang bận tâm đến tin tức bôi nhọ cô kia.