CHƯƠNG 671
Không chỉ có như thế, ngay cả thân phận của cô ta cũng bị thay đổi, trở thành một đứa trẻ mồ côi lớn lên trong cô nhi viện, mười sáu tuổi đã bước vào nơi phong nguyệt, trở thành siêu mẫu vũ công nổi tiếng nhất ở Bất Dạ Thành, trên cơ bản là ai cũng có thể làm chồng cô ta.
“Rốt cuộc, rốt cuộc cái này là gì đây?”
Sau khi xem sơ qua, đôi mắt Ngụy Hương Kiều hằn lên tia máu, bàn tay đang cầm điện thoại run rẩy không ngừng.
Cô ta chính là làm nghề này, vừa liếc mắt liền nhìn thấy tấm ảnh full HD đã được photoshop đổi mặt, làm mặt của cô ta và Lương Ý Hành dính sát vào nhau không có kẻ hở.
Reng reng.
Đúng lúc này, điện thoại di động lại vang lên, là Lương Nhật Tân gọi tới.
Vừa mới ấn nghe liền truyền đến tiếng mắng chửi giận dữ của Lương Nhật Tân.
“Hay lắm con đàn bà đê tiện, ăn của tôi, mặc của tôi, ngay cả nhà ở cũng là của tôi, thế mà lại ngủ cùng anh cả tôi.”
Thân phận là người nhà họ Lương của Lương Nhật Tân đã được công ty giải trí Huy Hoàng giữ bí mật, cho nên có rất ít người biết Lương Ý Hành là anh cả của anh ta.
Ngụy Hương Kiều lập tức gấp gáp: “Nhật Tân, anh nghe em giải thích đi, em không có phản bội anh, em bị hãm hại đó.”
“Hãm hại mẹ cô, video đều đã bị tung lên rồi.”
Lương Nhật Tân cắt ngang lời cô ta, tức giận nói: “Cô cút đi cho tôi, đừng có đến tìm tôi nữa.”
“Nhật Tân…”
Tút tút tút.
Không đợi Ngụy Hương Kiều nói xong, Lương Nhật Tân liền cúp điện thoại.
Lúc Ngụy Hương Kiều gọi lại cho anh ta thì phát hiện mình bị chặn rồi.
Tin tức của minh tinh đang nổi tiếng luôn luôn có nhiều người quan tâm, Lương Nhật Tân cũng xem như có chút danh tiếng trong giới giải trí, sau khi tin tức được tung lên, người mắng Ngụy Hương Kiều nhiều vô số kể.
Trong lúc nhất thời, Ngụy Hương Kiều liền trở thành con chuột qua đường tùy người mắng chửi, ngay cả đi đường thì cũng phải đi đường nhỏ, thậm chí ngay cả số di động của cô ta cùng với địa chỉ gia đình đều bị tiết lộ, điện thoại quấy rối chửi rủa liên tục gọi tới.
Vất vả lắm Ngụy Hương Kiều mới có thể đến công ty, ngay cả ánh mắt của đồng nghiệp do cô ta quản lí cũng nhìn cô ta bằng vẻ quái dị.
Ngụy Hương Kiều ngồi trước máy vi tính, sắc mặt âm trầm bất định, còn đang suy nghĩ xem ai lại có thể ra tay tàn nhẫn với mình như thế.
Lúc này, cô ta nhớ đến lời nói của Lý Khinh Hồng vào ngày hôm qua, vẻ hung hăng trong đôi mắt liền phun trào.
“Là con tiện nhân kia…”
Ngụy Hương Kiều tức giận toàn thân phát run: “Nếu như cô đã bất nhân, vậy thì đừng có trách tôi bất nghĩa, không ép cô vào đường cùng nhảy lầu tự sát thì tôi không phải là Ngụy Hương Kiều.”
Nói xong, cô ta lớn tiếng hét lên: “Tất cả mọi người đều viết ra một tin tức bôi nhọ Lý Khinh Hồng tập đoàn Lệ Tinh cho tôi, mỗi tiếng một bài, phải tàn độc hết mức, xảy ra chuyện gì thì tôi chịu trách nhiệm.”