CHƯƠNG 749
Vương Nhất bĩnh tĩnh nói “Chiếc xe đó vốn muốn tông chết chúng ta, cho dù chúng ta giảm tốc độ thì hắn cũng sẽ tông vào.”
Nghe thế, Lý Khinh Hồng thầm ngạc nhiên, đúng vậy, sao lại đi ngược chiều trên cao tốc chứ? Lại còn phóng nhanh như thế.
Cô đặt Vương Tử Lam đang ngủ say vào phía sau xe rồi tháo dây an toàn, sau đó lập tức xuống xe để kiểm tra tình hình.
Vương Nhất cũng xuống xe rồi đi đằng trước đến chỗ chiếc Mercedes-Benz.
Anh lo rằng người Nam Việt trong xe chưa chết và sẽ tấn công Lý Khinh Hồng.
Nhưng khi anh đến gần, một lượng lớn chất lỏng màu đỏ sền sệt từ dưới xe chảy ra, sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức tái nhợt, cô che miệng lại.
“Anh ta đã chết!”
Vương Nhất vẫn bình tĩnh, trên mặt không chút dao động.
Những ai muốn hãm hại người bên cạnh anh đều đáng chết..
Lý Khinh Hồng không nghĩ thế, cô đang định nói gì đó thì đột nhiên một bóng đen từ sau xe chạy tới và cầm dao găm đâm vào cổ cô.
“Cẩn thận!”
Vào thời khắc mấu chốt, Vương Nhất đã kịp thời xuất hiện bên cạnh Lý Khinh Hồng rồi ôm cô, nhảy sang một bên.
Cánh tay của anh rất rộng, trực tiếp ôm Lý Khinh Hồng vào trong lòng, một luồng hơi thở nam tính mạnh mẽ bỗng xông thẳng vào mặt cô, trong giây phút đó Lý Khinh Hồng lập tức sững sờ.
Cô ngẩng đầu, nhìn góc nghiêng bén như dao của Vương Nhất tới thất thần.
Đường nét của anh thật góc cạnh, đôi mắt của anh thật sắc nét, bộ ngực của anh thật cường tráng——
Keng—-
Cùng lúc đó, từ phía sau truyền đến âm thanh dao cắm vào thân xe chói tai.
Anh ta đã đâm một lỗ vào không khí, thùng xe vốn đã nát, lại bị kéo bằng một sợi dây sắt dài, tấm sắt cuộn sang hai bên thành từng mảng, lộ ra những mảng lớn rỉ sét màu đỏ sẫm.
Trong nháy mắt, Vương Nhất ôm Lý Khinh Hồng sang bên cạnh, lúc này Lý Khinh Hồng mới nhận ra mình đang được Vương Nhất bế trong lòng, sắc mặt cô lập tức đỏ bừng.
“Thả, thả em xuống!”
Cô biết mình lại trách nhầm Vương Nhất rồi, nhưng lúc này tim cô đập thình thịch, không có sợ hãi, chỉ có xấu hổ.
Vương Nhất đặt cô xuống rồi nói với cô: “Mau trốn lên xe đi.”
Lý Khinh Hồng không do dự, lên xe, thấy Vương Tiểu Lam vẫn đang ngủ trong xe, cô thở phào nhẹ nhõm.
Hiện trường chỉ còn lại Vương Nhất và tên sát thủ Nam Việt. Vương Nhất lạnh lùng sải bước về phía anh ta.
“Lúc trước tôi đã hoài nghi, nếu đã là sát thủ thì sao có thể bị tôi nổ chết được, quá không chuyên nghiệp rồi.”
Tên sát thủ Nam Việt im lặng không đáp, chỉ sờ nhẹ lên con dao găm trên tay.
Nhưng không phải là anh ta không bị thương, nếu là người bình thường thì đã sớm chết dưới cú tông của Vương Nhất rồi. Tuy anh ta kịp thời tránh được nhưng vẫn bị thương không nhẹ.