CHƯƠNG 808
“Nhà họ Thẩm chỉ còn một mình anh là người thừa kế trực thuộc, cho nên anh có quyền quyết định.”
Thẩm Tử Kiện biết ý của Vương Nhất, trầm mặc một lúc, thần sắc bỗng trở nên trịnh trọng: “Tôi biết trước đó tại sao ông nội thà tặng cả nhà họ Thẩm đi, cũng muốn vì một đường lui cho nhà họ Thẩm rồi.”
“Sản nghiệp của nhà họ Thẩm, ngày mai tôi sẽ tự mình đưa tới tòa nhà Quốc Tế, nhưng tôi hy vọng anh có thể để lại một con đường sống cho nhà họ Thẩm.”
Vương Nhất gật đầu: “Được!”
Thi thể của Thẩm Thiên Sơn và chú Dương Thẩm Tử Kiện mang về, Lãnh Nhan đưa Vương Nhất về Tử Viên thì cũng rời đi.
Bước vào cửa nhà thì đã là 10 rưỡi tối, nhưng phòng khách vẫn để một ngọn đèn tối, nhìn một cái là biết Lý Khinh Hồng để.
Vương Nhất khẽ mỉm cười, sau đó đi tắm rửa màu máu tanh, sau đó nhẹ chân, đi vào phòng.
Điều khiến Vương Nhất kinh ngạc là Lý Khinh Hồng vậy mà chưa ngủ, thậm chí chưa chui vào trong chăn, chỉ ngồi canh Vương Tử Lam ngủ.
“Sao còn chưa ngủ?”
Vương Nhất nhìn ra nét buồn trên mặt Lý Khinh Hồng.
“Đợi anh thương lượng sự việc.”
Vẻ mặt của Lý Khinh Hồng có chút nghiêm trọng.
Vương Nhất mỉm cười: “Chuyện gì, thần thần bí bí?”
“Tháng sau là trung thu rồi.”
Lý Khinh Hồng chỉ vào quyển lịch rồi nói: “Hôm đó anh có sắp xếp gì không?”
Vương Nhất lắc đầu: “Anh không có sắp xếp đặc biệt gì, em thì sao?”
“Tuyết Nhi muốn về nhà một chuyến.” Lý Khinh Hồng nói.
Vương Nhất trầm mặc một lúc, hai mắt bỗng nhiên hơi nheo lại: “Về Yên Kinh sao?”
Không lên tiếng, Lý Khinh Hồng trịnh trọng gật đầu.
Ánh mắt của Vương Nhất cũng trở nên sâu thẳm, trong mắt thậm chí vụt qua một tia sáng.
Trầm mặc rất lâu, anh nhìn sang Lý Khinh Hồng, vẻ mặt nghiêm túc: “Em muốn trở về sao?”
Lý Khinh Hồng trịnh trọng gật đầu, đồng thời ánh mắt mang theo sự áy náy: “Em biết như vậy rất tùy hứng, tuy em có thể không màng gì tới phía Yên Kinh, nhưng không thể yêu cầu Tuyết Nhi cũng như vậy, nếu không không công bằng với con bé—”
“Anh hiểu, Yên Kinh không chỉ là nhà của em ấy, còn là nhà của em.”
Không đợi Lý Khinh Hồng nói hết, Vương Nhất đã tỏ rõ lập trường của mình, ánh mắt nhìn Lý Khinh Hồng mang theo sự dịu dàng.
“Vậy thì trở về, anh đi cùng với em.”
Lý Khinh Hồng bị Vương Nhất làm cho cảm động tới hồ đồ, nhưng vẫn lắc đầu: “Em không thể để anh đặt mình vào nơi nguy hiểm.”
Câu trả lời của Lý Khinh Hồng không nằm ngoài dự liệu của Vương Nhất, chỉ là ánh mắt nhìn cô ẩn chứa sự dịu dàng.
Yên Kinh là khu vực chủ chốt của nước H, nước sâu tới mức tùy ý ở đâu cũng có thể xuất hiện cậu chủ nhà giàu có bối cảnh hùng hậu, mà gia tộc của cô còn là hào môn tuyệt thế – vương tộc Yên Đô đứng ở nóc nước H.
Những người đó mới là chúa tể thật sự, khống chế các loại ngành nghề của thành phố Yên Kinh, không ai dám làm trái bọn họ, nếu không chỉ có một con đường chết.