Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 926

CHƯƠNG 926

Diệp Kình Hiên sửng sốt, sau đó ánh mắt lại trở nên quỷ dị, anh ta không ngừng đảo mắt quan sát Vương Nhất và Khương Nhã My.

Mặc dù mối quan hệ của Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đã được công khai, nhưng mà cũng không tới mức tất cả mọi người đều biết, giống như là Diệp Kình Hiên, ngoại trừ nhà họ Diệp và chuyện tu luyện thì anh ta không hề quan tâm những chuyện gì khác, nên đương nhiên không biết vợ của Vương Nhất là ai.

Nhan sắc của Khương Nhã My khá cao, còn có một loại khí chất lạnh lùng rất hấp dẫn ánh mắt của đàn ông, còn biết cả đánh nhau, so sánh các phương diện thì có thể xem như là một cặp trời sinh với Vương Nhất. Chính vì vậy mà mới nghĩ rằng Khương Nhã My là vợ của Vương Nhất, cho nên mới gọi chị dâu.

Không ngờ lại là chị dâu của anh Vương?

Lúc Khương Nhã My vừa mới nghe thấy câu nói này, trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng hiện lên nét đỏ ửng rồi ngay lập tức biến mất.

Sau đó, ánh mắt của cô ta càng thêm lạnh lẽo trừng nhìn Diệp Kình Hiên.

“Cậu thiếu đánh đúng không?”

Cô ta lạnh lùng nói với Diệp Kình Hiên.

Diệp Kình Hiên lập tức không dám thở mạnh, vội vàng ngậm miệng lại.

Khương Nhã My thấy vậy mới bỏ qua cho anh ta, ánh mắt nhìn lướt qua đám người, sau đó lại hét lớn một tiếng: “Từ bây giờ trở đi, nhiệm vụ huấn luyện của tôi với các người đã kết thúc rồi, các người là người của Vương Nhất, âm thầm bảo vệ cho người nhà của anh ta, có biết chưa.”

“Vâng chị Khương.”

Tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm túc, bọn họ đều không hề do dự chút nào.

Hiệp hội võ đạo vốn dĩ lấy cường giả vi tôn, thực lực mà Vương Nhất và Khương Nhã My thể hiện đã có thể chinh phục bọn họ.

Bên cạnh đó, bọn họ cũng phát hiện ra một việc khác với hội trưởng hiệp hội võ đạo trước kia là Vương Nhất không có thời gian quản lý, anh chỉ cần vung tay ra lệnh rồi giao cho Diệp Kình Hiên quản lý, không bị trói buộc bởi nhiều luật lệ lễ nghi.

Dù sao thì cũng phải nói là bọn họ thích hiệp hội võ đạo như bây giờ hơn.

Vương Nhất gật gật đầu, anh nói với Diệp Kình Hiên: “Ngày mai tôi phải đến Yên Kinh một chuyến, phải bảo vệ tốt cho người nhà của tôi.”

“Anh Vương cứ yên tâm đi.”

Đương nhiên Diệp Kình Hiên biết người mà mình cần bảo vệ là ai, lúc này, anh ta cho người đến gần nhà họ Lý ẩn nấp canh giữ.

Sau khi dặn dò người xong, Khương Nhã My cũng nhìn Vương Nhất: “Có cần tôi đi chung với anh không?”

Vương Nhất biết rõ tâm tư của Khương Nhã My, nhưng mà anh vẫn lắc đầu: “Không cần đâu, Lãnh Nhan sẽ âm thầm theo.”

“Được.”

Thế là Khương Nhã My cũng không nói gì nữa mà xoay người rời đi.

“Nhã My…”

Vương Nhất bỗng nhiên gọi cô ta lại.

Thân thể Khương Nhã My hơi cứng lại, bình tĩnh quay đầu, đôi mắt biết nói chuyện như đang mang theo câu hỏi mà nhìn Vương Nhất.

Bình Luận (0)
Comment