Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 119 - Chương 119: Máu Của Thần Sáng Thế, Có Chút Giống Với Chúng Ta? (1)

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 119: Máu Của Thần Sáng Thế, Có Chút Giống Với Chúng Ta? (1)

“Không thể rơi vào trong tay những Tà Thần kia, không cho phép bọn chúng khinh nhờn những thứ này.”

Đồng thời đúng lúc này, bên trong vương điện của hai đại Vương quốc còn lại, hai Quân chủ Đại đế ngồi ở trên cao, quan sát các nữ vu đại thần, cũng biết rõ tình thế khẩn cấp, vì thế quyết định đích thân giáng lâm, bắt đầu đào bới mộ huyệt.

Tất cả các học viện lớn và giáo phái đứng đầu, đều đã đến đây rồi.

Trọn vẹn mười ba vị vu sư truyền kỳ đang tuần tra khắp nơi.

Rầm rầm rầm!

Mặt đất đang rung chuyển, người khổng lồ Adolf cầm xẻng sắt trong tay, đạp nát mặt đất núi đồi, đi tới đi lui ở vùng gần đó.

“Đào bới quá nhanh rồi! Nếu như cho chúng ta thêm một trăm năm, bọn họ chắc chắn không phải đối thủ của ta.”

Lập tức, sắc mặt sáu người chơi gián điệp ngưng trọng, hoàn toàn im lặng, không còn dám tới gần nữa.

Thời gian vẫn quá ngắn, quá ngắn.

Hiện giờ, nhanh nhất trong số bọn họ mới chỉ là vu sư cấp năm, thậm chí còn không phải là truyền kỳ, nhưng vẫn biết được sự khủng bố của vu sư sử thi cấp bảy.

“Nhưng mà, những người khác cũng nên đến rồi chứ?”

Bọn họ trốn tránh ở trong rừng cây, mơ hồ cảm nhận được sự sắc bén không rõ, bỗng nhiên thân hình dần dần ẩn nấp đi,

“Thừa cơ giết chết bọn họ! Cướp đoạt bọn họ!”

. . . .

Di tích mộ huyệt.

“Đây căn bản không phải phong cách hội họa của thời đại Babylon chúng ta, giống như là bức vẽ xấu của trẻ nhỏ vậy, quá khó nhìn.”

Medusa khẽ nhíu mày, nếu như không phải dị tượng hàn khí bất thường trên trời, nàng đã sớm tưởng rằng là một ngôi mộ giả rồi.

“Đây cũng không phải là phong cách hội họa của văn minh Sumer cổ, thời đại thành bang Sumer có trình độ thủ công rất cao, phù điêu hội họa cực kỳ tinh xảo.”

Elmin nói:

“Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất là công nghệ lúc đó không đạt tới, là tranh vẽ của đám trẻ con lưu lại trên tường ở bộ lạc càng cổ xưa hơn trong thời kỳ đồ đá.”

“Điều đó là không thể nào, không thể là bộ lạc càng cổ xưa ở thời kỳ đồ đá.”

Medusa lắc đầu,

“Bởi vì trong tranh vẽ trên tường, miêu tả rõ ràng trận đại hồng thủy diệt thế.”

Elmin nói tiếp:

- Như vậy, chỉ có thể là loại khả năng thứ hai, là lúc đó công nghệ đã đạt tới trình độ cao, nhưng mà thời gian không cho phép điêu khắc phù điêu tinh xảo, chỉ có thể đơn giản hóa mọi thứ. . .

- Chẳng lẽ??

Nói đến đây, hai người không nhịn được run rẩy, ánh mắt rực sáng như tuyết.

Đúng thế, phía trên ghi lại sự kiện đại hồng thủy, rõ ràng là sau khi trận đại hồng thủy xảy ra mới xây dựng lên mộ huyệt này. Như vậy, là ai mới có đủ tư cách xây dựng mộ huyệt trước khi trận đại hồng thủy sắp sửa bạo phát?

Trên thực tế, nói bức tranh vẽ trên tường này là do đứa trẻ con vẽ xấu, Hứa Chỉ cảm thấy bị tổn thương lòng tự tôn. Hắn đã rất cố gắng rồi, nhưng dù sao cũng chưa từng học qua mỹ thuật, sau đó lại dùng thủ pháp xưa cũ trên mạng Internet để tiến hành đơn giản hóa làm cũ, còn cần ngọn lửa nướng qua bức tranh vẽ trên tường một lần.

Nhưng các nàng cũng không biết rõ những điều này, mà cũng chẳng quan tâm, coi như bức tranh vẽ trên tường mới thì như thế nào? Nếu quả thật là ngôi mộ của anh hùng vương Gilgamesh, thì hình ảnh có kỳ lạ đến đâu cũng sẽ không có gì phải nghi vấn.

Bởi vì trong quan tài sẽ nói cho bọn họ biết hết tất cả.

“Mở ra.”

Một tiếng hiệu lệnh, nắp quan tài được từ từ mở ra.

Một cỗ khí tức màu trắng kinh người toát ra, trong chiếc quan tài gỗ chồng chất quần áo, cùng với một thanh hình khối cán dài toả ra khí trắng, giống như một thanh trường kiếm nhuốm đầy máu mới, chậm rãi hiện lên ở trước mắt mọi người.

“Đây là?”

Soạt!

Medusa khẽ vẫy tay, tảng băng khô nhiễm phải máu tươi lơ lửng, sau đó rơi vào trong tay nàng.

Những giọt máu tươi kia vẩy xuống, cũng được nàng dùng tinh thần lực khổng lồ bao bọc, chậm rãi lơ lửng ở trong không khí,

“Lạnh kinh khủng, đây là cái gì? Khối băng? Giống với dị tượng rét lạnh mà các vu sư khám phá ra mộ huyệt nhìn thấy bên ngoài.”

Nền văn minh phát triển đến hiện tại, không phải là không có vu sư thủy hệ nghiên cứu ở phương diện lĩnh vực này, cho hạ thấp nhiệt độ của nước, khái niệm băng đã sớm xuất hiện.

“Không phải băng, rõ ràng không có bất kỳ ba động vu thuật gì, làm sao có được hàn khí như thế? Đồng thời cái này mơ hồ có hình dạng thanh kiếm, chẳng lẽ lại là bên trong truyền thuyết. . .”

Nàng bỗng nhiên khẽ động lông mày, cảm thấy thực sự khó mà tưởng tượng nổi, vừa nhìn về phía những vết máu tươi này,

“Đây là máu ai. . .”

Medusa bỗng nhớ tới lời đồn từ thời đại cổ xưa.

“Chẳng lẽ là!?”

Nàng đột nhiên lắc tay một cái, xuất hiện một cái ma hộp, trong nháy mắt hiện ra một chiếc kính hiển vi và các loại bình luyện kim.

Những năm vừa qua, nàng cũng lệnh cho các vu sư tốn rất nhiều tâm huyết để bồi dưỡng ra một công cụ không gian.

Nhưng mà, mặc dù hao phí rất nhiều quốc lực, sau bốn năm mươi năm trôi qua, chiếc ma hộp này cũng mới chỉ có trình độ vu sư cấp bốn, không gian nhỏ chỉ có năm mét khối.

Medusa lập tức nghiên cứu, trong nháy mắt đã nhận ra sự dị thường,

“Cấu trúc vi mô của bất kỳ sinh vật sống nào đều có sinh tử, mà một số cấu trúc ở trong loại máu này, vậy mà không hề tử vong. . .”

Máu tươi sẽ không tử vong ??

Những vu sư ở xung quanh đều trầm mặc, trong lòng đột nhiên lo lắng, lập tức kinh hoảng nghẹn ngào:

“Máu Vĩnh Sinh!”

Trong huyệt mộ, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó thể tưởng tượng.

Trong thần thoại Sumer cổ xưa, Gilgamesh không thỏa mãn với "Máu sức mạnh" mà mình đạt được, mưu toan thí thần, đánh cắp "Máu Vĩnh Sinh", thu được sinh mệnh bất tử chân chính.

“Ông trời ơi!”

“Đây là máu của Tạo Vật Chủ!”

Mọi người nhìn chằm chằm vào nó.

Năm đó, thanh kiếm Damocles tan chảy không rõ nguyên nhân, biến thành hàn băng mang theo khí vụ, nhưng phía trên vẫn còn chảy xuôi huyết dịch.

Toàn bộ nền văn minh Sumer cổ xưa đã từng bị hủy diệt, đều là vì chút ‘máu’ trước mắt này. Thế nhưng mà, hiện giờ máu vĩnh sinh đang xuất hiện sờ sờ ở trước mặt. . . Dòng máu của Thần sao mà khiến người ta say mê, mê muội như thế.

“Điều này tương đương với việc, hủy diệt một nền văn minh cổ xưa huy hoàng rực rỡ, mới có thể đổi lấy những giọt máu này. . .”

Medusa nhìn qua giọt máu tươi đỏ sậm, mỗi một giọt đều trong suốt long lanh, mê người như thế.

Trong năm đó, vô số người mưu toan dung hợp "Máu Vĩnh Sinh", nhưng lại liên tiếp tử vong, không có ai ngoại lệ.

Lúc này, mọi người mới rõ ràng, dòng máu vĩnh sinh cũng không phải đám phàm nhân bọn họ có thể tiếp nhận.

------------

Bình Luận (0)
Comment