Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 130 - Chương 130: Chém Giết (1)

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 130: Chém Giết (1)

“Giết chóc quá nhiều chung quy lại cũng không phải là chuyện tốt, thậm chí còn là một mối nguy hại đối với chúng ta, thứ chúng ta muốn không phải là một thế giới bị phá hủy thành những mảnh nhỏ.”

Long Tịch nói:

“Thế giới này có chế độ quân chủ, chúng ta chỉ cần trở thành Luyện Kim Đại Đế tiếp theo là được rồi, không cần thiết phải sát hại quá nhiều dân thường.”

Bất tri bất giác, trong mấy năm nay, bọn họ đã dần dung nhập với những người dân bản xứ ở đây.

Bọn họ tới vùng đất này cũng đã gần trăm năm, tốc độ tu luyện cực nhanh, nay đã tới trình độ vu sư cấp sáu truyền kỳ, nhưng bọn họ đều nhớ rõ sứ mệnh khi đi vào thế giới này, hiện tại, ai có thể nắm giữ được sức mạnh của Tà Thần thì người đó có thể nắm giữ thế giới.

“Ngươi nói ta giết chóc quá nhiều?”

Yamada nở nụ cười,

“Mấy chục ngàn người? Mấy trăm ngàn người? Giết nhiều quá rồi, ta cũng đã không nhớ rõ nữa. Các ngươi vẫn luôn mắng ta ghê tởm, mắng ta là kẻ sát nhân, lấy việc giết người làm niềm vui, đúng, các ngươi đều có kiêu ngạo của mình, đó là do lực lượng sau lưng các ngươi đủ để chèo chống cho phần kiêu ngạo đó, giúp các ngươi tạo ra ưu thế ban đầu của mình, sức mạnh khủng bố của Bell, kỹ thuật cận chiến tài tình của ngươi, tất cả đều là một hệ thống vu sư có sự phát triển riêng, nói là tự tạo thành một phái cũng không sai…Nhưng ta thì khác.”

“So với ta, thì các ngươi thật sự rất hạnh phúc đó.”

Yamada thở dài, giọng nói khàn khàn,

“Người nhà của ta bị bắt làm con tin, ta không thể có tinh thần của một samurai. Trong mắt của nhân viên ở sở nghiên cứu, ta là một nhân tố bất ổn, bọn họ không tin tưởng năng lực của ta, muốn ta buông bỏ kiếm thuật, đi theo con đường mà bọn họ đã đặt ra cho ta, xây nên một phần mộ thật lớn, không tiếc giết chết bao nhiêu người, tất cả đều chỉ vì muốn thắng, thậm chí còn khiến ta phải bỏ xuống tôn nghiêm, ăn mặc thành phụ nữ.”

“Ngươi đến tìm ta, không phải là để kể khổ đó chứ?” Long Tịch nói.

“Liên thủ! Năm người chúng ta tập hợp lại là đã đủ để tạo thành 90% bộ phận cơ thể, có thể trọng tố lại hơn phân nửa Tà Thần, sau đó đi giết chết Medusa.”

Yamada cười rộ lên,

“Nếu nàng ta thành Thần, thì chúng ta đều sẽ chết hết. Sau khi chúng ta giải quyết được tai họa ngầm này, thế giới sẽ không còn thứ gì có thể uy hiếp tới sự tồn tại của chúng ta nữa, đến lúc đó từng người tự đấu với nhau.”

Long Tịch lóe lên một chút thương hại,

“Ừm? Liên quân năm nước xâm lấn thế giới vu sư, đây là ý kiến của sở nghiên cứu sau lưng đưa cho ngươi à?”

“Ta biết ngươi sẽ không đồng ý.” Yamada không trả lời, tiếp tục nói: “Ta đã sớm báo với những người khác rồi, ngươi chính là người cuối cùng. Nhưng mà, chúng ta phải làm một cuộc bỏ phiếu.”

“Bỏ phiếu cho cái gì?” Long Tịch hỏi.

Yamada chậm rãi đứng lên,

“Giết chết ngươi, tiêu diệt quyền lợi cạnh tranh của quốc gia các ngươi. Dù sao, cửa vào của thế giới này cũng bắt nguồn ở quốc gia các ngươi, chỉ mở ra cho người chơi ở Trung Quốc các ngươi, chuyện này giúp cho các ngươi có ưu thế quá lớn!”

“Ngươi!”

Long Tịch đột nhiên đứng lên, còn chưa kịp nói chuyện.

Yamada bỗng nhiên mở hộp ma thuật ra, giống như mở ra một cánh cửa máu thịt vô cùng tanh tưởi. Tiếp đó, một con rắn máu thịt vặn vẹo điên cuồng phun ra, che trời lấp đất, mùi máu tươi tỏa ra nồng nặc.

Phốc!

Toàn bộ bình dân, nghệ sĩ hát rong và vu sư đang uống rượu trong quán đột nhiên nổ tung, màu máu đỏ sậm bao trùm toàn bộ mặt đất, vách tường, quầy rượu nơi đây.

Vô số con chó nhỏ màu đỏ kết bè kết đội, bắt đầu tràn ra, khuân vác thi thể, phát ra âm thanh tê tê ghê tởm.

Oanh!!!

Dòng máu phun lên tận trời.

Ghế gỗ trong quán rượu đều đổ tan nát, phần chân tay hư thối nhanh chóng bị khuân đi, thi thể bắt đầu chồng thành một ngọn núi nhỏ. Một tòa bia mộ to lớn đỏ tươi xuyên thủng nóc nhà quán rượu, nhanh chóng dựng đứng trên mặt đất.

“Ngươi…”

Vẻ mặt Long Tịch kinh sợ.

“Không phải hắn…Là chúng ta.”

Giây tiếp theo, hầm của quán rượu bỗng nhiên nổ tung, người khổng lồ được khâu lại cầm trong tay móc câu thịt khủng bố, chậm rãi đi ra,

“Trong trận trò chơi ở thế giới khác này, năm người là quá nhiều, bỏ đi ngươi, bốn người chúng ta lại cạnh tranh tiếp.”

“Là Tà Thần!”

“Trời ạ!!”

“Thời đại bóng tối của vu sư, quả nhiên…”

A!!

Trong nháy mắt, dòng người trên đường đều thét chói tai, điên cuồng gào thét, sợ hãi.

“Không thể tưởng tượng được…ta vậy mà lại trở thành kíp nổ khiến cho núi lửa của thế giới này bùng nổ.”

Vẻ mặt Long Tịch thay đổi liên tục, sau đó nhanh chóng lộ ra chân thân của mình.

Rầm.

Da trên người hắn mất đi, quần áo cũng nhanh chóng tách ra, biến thành một hình nộm cả người đầy cơ bắp đỏ tươi được buộc lại bằng ga – rô.

Hắn tập hợp các bộ phận cơ quan chính, nhưng không lắp ráp trên người, mà dùng ‘quần thể cơ bắp’ của mình tổ hợp thành một hình người. Hơn nữa, hắn còn khống chế quần thể trên người mình tu luyện. Hiện tại, bản thể hắn là vu sư cấp sáu, mỗi một khối cơ bắp đều là vu sư cấp một.

Ầm ầm ầm!

Cơ bắp đỏ tươi trên người hắn nhanh chóng phồng lên, biến thành một đống bướu thịt đỏ sậm, giống như quái nhân cao ba thước mặc áo giáp cơ bắp.

Ngay sau đó, làn da trên người hắn vậy mà lại bắt đầu phát ra đủ loại vu thuật, hệ thống sinh mệnh của nữ vu mùa xuân, gợn sóng sinh mệnh của Elmin Đại Đế, xen lẫn với vu thuật tinh thần bộc phát hệ hỏa, trên người hắn chậm rãi bày ra thức mở đầu của võ thuật cổ xưa.

Oanh!!!

Một đám mây xám thật lớn quấy động bầu trời của trấn nhỏ.

Bầu trời bị đè nén dưới khí tức giao hòa, dường như cả bầu trời màu vàng sẫm đều bị kẹt trong một khe nứt dày đặc như mạng nhện.

“Trời ạ, một con quái vật có thịt được khâu lại, trong tay cầm một cái móc thịt và dao mổ, chính là ‘Nhúc nhích hỗn độn’ Nyarlatotepu!”

Người trong trấn nhỏ đều kêu gào rồi chạy như điên.

La hét kêu gào, tuyệt vọng, phụ nữ ôm đứa con vội vàng chạy ra khỏi nơi này.

“Không sai! Đội quân bia mộ tử vong này, hẳn là ‘Hắc Sơn Dương sinh sản ngàn vạn con cháu’ Shub Niggurath! Trấn nhỏ của chúng ta sẽ biến thành vùng đất của thiên tai…”

“Chúng ta xong rồi! Thân ảnh của nhân loại nhỏ bé kia chính là chân thân của Tà Thần, hắn là Tà Thần ẩn núp trong đoàn người, ‘Sương Mù Không Tên’ Nyog Sothep!”

Ầm ầm ầm!

Ba Tà Thần khủng bố, hình dáng đẫm máu dữ tợn, nháy mắt bắt đầu giao thủ.

Trên bầu trời, bởi vì tinh thần khủng khiếp tràn ra, bắt đầu hóa thành ba màu xen lẫn nhau gồm xám tro, đen sẫm, đỏ sậm, điên cuồng thay đổi.

“Quả nhiên, thành viên sở phán quyết của giáo hội chúng ta đã lần theo dấu vết, phát hiện ra bọn họ tụ tập ở bên này, thật sự là có chuyện lớn xảy ra.”

Mặt khác, trong lòng đất, Thánh Nữ Lynda của Quang Minh Giáo Hội lo lắng, một quyển sách lên tiếng,

“May mà chúng ta cũng đã lén tách lẻ linh kiện, di chuyển tới đây để tổ chức lại.”

Ầm ầm!

Trong lúc đó, một hầm ở nơi nào đó trong thành trấn đột nhiên nổ tung, một người khổng lồ to lớn khủng bố từ từ đứng lên, chỉ bước một bước, đã đạp sụp cái kho đổ nát kia của mình.

“Quái thú xuất hiện, tại sao có thể thiếu Tiga được chứ?”

Một tiếng cười buông thả truyền đến,

“Đám người chơi chữ đỏ các người đều rất mạnh! Nhưng bốn người chơi may mắn còn sống sót chúng ta tập hợp lại một chỗ, ít nhiều vẫn có thể solo 1v1 với các ngươi! Rốt cuộc cũng tới lượt chúng ta phản kích!”

Trên mặt đất, mọi người đều chạy như điên.

Cổ họng của họ khô khan, ngẩng đầu nhìn người khổng lồ khủng bố kia,

“Đây là cái gì vậy! Lại có thêm một Tà Thần! Giọng cười ngả ngớn phóng đãng ngu ngốc kia, không thể lầm được, chính là Thần của sự mù quáng ngu ngốc, Azathoth.”

Long Tịch sửng sốt, phát hiện ra vậy mà bốn người chơi bình thường cũng tới đây.

Vô số năm trôi qua, bốn người bọn họ đã sớm không còn giấu được thân phận, Quang Minh Giáo Hội cũng bại lộ, nhưng bốn người bọn họ vẫn luôn trốn, khó có thể tìm được. Nếu bọn họ liên thủ, sức chiến đấu cũng không yếu hơn bất kỳ một người chơi chữ đỏ nào, khiến cho việc này trở nên vô cùng khó giải quyết.

----------

Bình Luận (0)
Comment