Trong thế giới điên cuồng phát triển của bào tử, một trăm năm của Phượng Hoàng chính là một vạn năm của bọn chúng.
Vào một ngày kia, những sinh vật phù du hỗn loạn ở khắp hải dương bỗng trở nên tan rã, bắt đầu biến chất. Những sinh vật có năm màu rực rỡ bắt đầu thi nhau phát triển lên, hóa thành sinh mệnh hải dương.
Trên bầu trời, là vầng thái dương màu vàng rực rỡ, chung quanh là những ngôi sao sáng rỡ đủ mọi màu sắc.
"Thế giới đẹp biết bao!"
Khi Phượng Hoàng làm mặt trời mọc lên, một vầng thái dương rực lửa, ở giữa có một con thần điểu kim sắc mờ ảo lập lòe. Nó bắt đầu băng qua hải dương cuồn cuộn, cái đuôi kim sắc phía sau như sao chổi, ngọn lửa lướt qua để lại những hạt bụi lấp lánh đầy trời.
"Rốt cục các sinh mệnh mới cũng ra đời rồi."
Nó nhìn những thực vật dưới biển dần dần phát triển, sinh sản rồi chết đi, đó chính là nét đẹp cực hạn của sinh mệnh.
"Đây là vạn vật mà ta săn sóc ra sao? Các con của ta..." Phượng Hoàng ca ngợi trên không, không khỏi hạ xuống, hôn những sinh mệnh đáng yêu đó, trong mắt ngập tràn tình yêu thương, như mê như say.
Nó không tranh quyền tranh thế, có lẽ đây mới là cuộc đời mà nó mong đợi.
Tạo hóa đã trao cho nó điều mà nó tha thiết ước mong, nó bắt đầu cảm nhận được cuộc sống cô đơn buồn tẻ suốt trăm năm của mình được đền đáp rồi. Tất cả đều là vì những sinh mệnh sáng lạn mà xinh đẹp này. Với tư cách là mặt trời, nó có thể có được vùng đất với sinh mệnh vô tận này, là một điều tốt đẹp biết bao.
"Các con của ta, để ta ngắm các con nào." Nó đã cô đơn cả trăm năm, làm mặt trời ở trên cao, giờ rốt cục cũng không kiềm lòng được mà tới gần khoảng biển chứa đầy sinh mệnh kia, muốn cẩn thận ngắm nhìn từng sinh mệnh nhỏ một ở trong đó.
Khi nó hạ xuống, trong nháy mắt lửa đỏ của mặt trời gần như đã chìm xuống đáy biển.
Bùm!!
Nước biển bị tiếp xúc với nhiệt độ cao, lập tức sôi trào lên, không ngừng bốc hơi.
Những sinh mệnh kia hầu hết đều bị héo rũ, biến thành màu nâu đen, cuối cùng bị đốt cháy hết, cả vùng biển này gần như đã bị diệt vong.
Bởi vì sai lầm và bức thiết của bản thân nó, đại diệt tuyệt lần thứ nhất của thế giới xảy ra.
"Ta hủy diệt chúng rồi..."
"Hu hu hu..." Phượng Hoàng khóc không thành tiếng, nghẹn ngào, nhanh chóng vỗ cánh bay lên trời: "Ta trao sinh mệnh cho chúng, lại không thể thân cận chúng, thế giới gần như đã bị lửa của ta hủy diệt rồi."
"Ta cũng không thể dập tắt ngọn lửa này được, nếu ta làm vậy thì thế giới này sẽ phải hứng chịu bóng tối và hủy diệt."
Trong lòng nó cảm thấy cô độc và lạnh lẽo biết bao.
"Có sinh mạng còn sống ư?"
Bỗng nhiên nó cảm ứng được thứ gì đó chấn động, lộ ra vẻ mừng rỡ, nhìn về phía khoảng biển bị đốt cháy kia.
Giữa vô số sinh mệnh phải diệt vong, có một đóa sen xanh đã chống chịu được qua trận đại diệt tuyệt này, sinh ra khả năng kháng lửa vô cùng đáng sợ, chậm rãi cắm rễ xuống bùn đất bị đốt nóng, tỏa ra quang mang nhàn nhạt.
...
"Sinh vật còn sống duy nhất có thể lại gần ta." Phượng Hoàng vô cùng kích động, cẩn thận dùng lực tinh thần bao phủ lấy bông hoa hoa sen màu xanh này, sau đó mang bông hoa sen màu xanh rời khỏi biển.
Nó nhanh chóng phát hiện ra điểm khác biệt của bông hoa này.
Hoa sen màu xanh có khả năng chống đỡ với cái nóng cực tốt, thậm chí ở trên đất đai khô hạn vẫn có thể sống sót. Nó không khỏi lặng lẽ trồng ở trong Thái Dương Cung của mình, xem đó là sủng vật của mình, mỗi ngày đều tới nói chuyện.
"Phượng Hoàng này mang theo trái tim thiếu nữ à? Ngươi chính là Thần Thái Dương đấy!" Hứa Chỉ nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì thật sự dở khóc dở cười:
"Nhưng ở trong thế giới tĩnh mịch này nhàm chán suốt một trăm năm, cuối cùng cũng có sinh vật có thể ở lại bên cạnh mình thì cảm thấy rất vui vẻ cũng là chuyện đương nhiên thôi."
Phượng Hoàng này rõ ràng là quá dịu dàng. Nó kế thừa ký ức và tính cách của tổ tiên mình, mỗi thế hệ đều không tranh với đời, hoàn toàn không có chút bầu không khí giết chóc nào, cũng không giống Gà Đưa Ma - tổ tiên của mình suốt ngày chỉ muốn đưa ma cho thần.
"Thế giới Sa Bàn lớn này mới đó đã xuất hiện đại diệt tuyệt sinh vật lần đầu rồi, nhanh như vậy thật ra cũng khiến ta thấy khó tin."
Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, do đã có một lần kinh nghiệm sáng thế nên hắn cũng quen với những điều này rồi:
"Sau lần sinh vật đại diệt tuyệt trước mắt này, giống loài trong biển suy yếu, còn phải mất một, hai ngày mới có khả năng khôi phục lại."
Mà biển vừa khôi phục lại, thực vật biển sẽ một lần nữa phồn thịnh, nhưng chúng phải bò lên mặt đất thì mới có khả năng xuất hiện các loài sinh vật khác được.
"Còn phải mất mấy ngày nữa đây."
Thật ra Hứa Chỉ cũng không vội, cho dù giống loài lại diệt tuyệt mấy lần, trở lại mấy lần cũng không quan trọng, giống loài cần phải xuất sắc một chút là được.
Cũng đừng nói là do Phượng Hoàng. Dù sao Phượng Hoàng đã là một phần trong môi trường tự nhiên của thế giới kia rồi, nó là mặt trời. Nếu như không chống đỡ được mặt trời bạo loạn thì bị diệt hết là điều đương nhiên thôi.
"Ta bận đến bây giờ, còn lừa Phượng Hoàng một trận để mở ra Sa Bàn mới, cuối cùng cũng đã làm xong... Đã mấy ngày không để ý tới tiến triển của thế giới Vu sư bên này sau khi bị diệt sạch rồi." Hứa Chỉ không khỏi quay lại ghế đặt ở cửa viện và ngồi xuống, lấy ra Phượng Hoàng Linh Trà trong tủ lạnh, vui vẻ uống một ngụm.
Sau khi được để lạnh, uống đúng là càng thêm sướng miệng.
Trong hai ngày Hứa Chỉ vội vàng xây dựng Sa Bàn mới, thế giới Vu sư cũng đã chậm rãi khôi phục lại sau trận tuyệt chủng lớn.
Cả diễn đàn đầy tiếng kêu rên của mọi người về tuyến nội dung chính đã một lần nữa trở nên náo nhiệt.
Bởi vì đã trải qua hai trăm năm, sách ánh sáng của thế giới Vu sư thức tỉnh!
Dọa Não Nhỏ Xuống Núi: "Không phải tên súc sinh nào đó muốn gạt tôi, nói một trăm năm mới có thể thức tỉnh à? Kết quả thì sao chứ? Hai trăm năm rồi đấy!"
Manh Muội Muốn Tiến Hóa Thành Rồng, Phát Ngôn Truyền Kỳ Trang Du: "Người nào đó đã muốn trở thành con gà thiến, hiến thân cho Thần Sáng Thế nấu ăn rồi.(tin tưởng)”
Tốc Độ Xe Akina cũng rất ngỡ ngàng: "Không hợp lý! Medusa nghiên cứu phải mất bảy tám năm, ở giữa cách một trăm năm hẳn là đủ rồi. (Thần mắt nhỏ vô tội)”
...
Nhưng sự thật thắng hùng biện, Medusa thực sự đã tốn hai trăm năm mới hoàn toàn nghiên cứu xong quần thể của Dọa Não Nhỏ Xuống Núi.
Hứa Chỉ nhấp một hớp Phượng Hoàng Linh Trà:
“Là bởi vì ta tiến vào Sa Bàn, hàn huyên một chút về vấn đề nhân sinh với Medusa, đồng thời điều chỉnh tốc độ thời gian một chút, khiến cho nàng ta phải tốn nhiều thời gian hơn. Lúc ta nói chuyện với nàng ta xong, hôm sau chính là thời hạn năm năm thức tỉnh cho nên nàng ta bắt đầu ngủ say."
Nhưng bất kể thế nào, sau hai ngày Dọa Não Nhỏ Xuống Núi cuối cùng cũng có thể trở lại vào Sa Bàn.
Trong cả diễn đàn Bào Tử Tiến Hóa, ai nấy đều kích động đến mức không nhịn được, muốn xem thử thế giới sau cuộc đại chiến thế nào.
Mà dáng vẻ của cả thế giới Vu sư cũng đã thật sự đã biến đổi rất lớn.
...
Lịch Tân Thần năm 203.
Thế giới từ siêu phàm đã trở về bình thường, mọi người dần dần quên đi thời đại không thể tưởng tượng nổi kia.
Bây giờ đã hình thành nên hai đại vương quốc đối lập, vương quốc của loài người Vidicimia và vương quốc của Bán Thú Nhân Nephthys, giữa hai vương quốc lớn cách nhau một dãy núi Ma Thú Balchik cổ xưa, khắp nơi đều tiềm ẩn đầy rẫy nguy cơ, vô số ma thú đang sinh sôi nảy nở.
Ở vị trí cũ của Liên bang quốc Vu sư Cthulhu.
Dãy núi ở đây đã sụp đổ, khắp mặt đất đầy những vết rạn nứt cùng đổ nát, đã mọc đầy cây cối với rêu xanh. Mặc dù cây cối ở đây đều nghiêng ngả xiêu vẹo nhưng chúng vẫn ngoan cường sống tiếp. Cái ngả đông, cái đổ tây, hình thành một rừng cây với dáng vẻ cổ quái.
Sau hai trăm năm, đất đai ở đây đã vỡ thành mảnh vụn, không thích hợp cho con người ở lại nữa.
Nhưng với dáng vẻ đặc biệt như vậy vẫn thu hút vô số du khách tới thăm quan. Cách đó không xa là một thị trấn nhỏ cũ nát mang theo phong cách Châu u với lối kiến trúc thời Trung cổ. Trên một bãi cỏ trong khu dân cư có rất nhiều cối xay gió đang chậm rãi xoay tròn, ở đây hàng năm đã tiếp đón rất nhiều du khách.
Lúc này, lại có một hướng dẫn viên du lịch dẫn theo một đám du khách đi dạo ở trong rừng cây ngắm cảnh.
Da nàng mịn màng lại trắng nõn, đôi mắt sáng ngời tuyệt đẹp kèm theo mái tóc màu vàng, mặc chiếc váy dạ hội màu xanh lam của thiếu nữ quý tộc, bên thắt lưng treo một thanh trường kiếm quý tộc màu đen, dáng vẻ hiên ngang, oai hùng. Đây cũng là nguyên nhân làm cho vô số các du khách đều muốn báo danh tham gia.
--------