Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 202 - Chương 202: Sự Khủng Bố Của Hệ Thống Tu Luyện Thức Hải

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 202: Sự Khủng Bố Của Hệ Thống Tu Luyện Thức Hải

Hứa Chỉ hít một hơi thật sâu, hiện tại, trình độ tri thức của hắn cũng không thấp,

“Đây chính là ưu thế của hệ thống này, vu sư tu luyện lực lượng tinh thần, không cần mượn sự trợ giúp của thiên địa. Còn bọn họ là tu thiên địa, có thể mượn sự hỗ trợ từ bên ngoài, khiến cho thực lực của bọn họ có thể co dãn rất lớn, có thể mượn đại thế của thiên địa.”

“E là trong cơ thể của Hư Hữu Niên có ẩn chứa khí tức của cả nhân tộc. Toàn bộ nhân tộc đều dự trữ trong không gian tu luyện ở bên trong thức hải của hắn, một mình hắn đã đủ để đại diện cho cả một chủng tộc.”

Một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ đang tràn ngập khắp nơi, phảng phất như có một luồng đế uy xuất hiện trên thế gian. Luồng khí tức kia vậy mà có thể ép cho các Mặt Trời kinh hồn bạt vía.

“Làm sao có thể?”

Vẻ mặt chín Mặt Trời và các đại Cổ Thần đều kinh hãi.

Cảm giác như đứng trước mặt mình chính là một vị Thần sống, một Đại Đế ở cảnh giới Động Hư thứ bảy, thoát khỏi gông cùm xiềng xích, mạnh mẽ nghiền áp bọn họ một cảnh giới.

“Ta thay mặt cho cả tộc tới đây.”

Hư Hữu Niên bước từng bước về phía trước,

“Chúng ta thì không mạnh bằng Cổ Thần, nhưng số lượng nhân tộc chúng ta lại rất đông, một mình ta, đại diện cho cả bộ tộc.”

Số lượng của nhân tộc đông hơn, đó chính là tiềm lực của nhân tộc.

“Chúng ta không tin, không thể nào tiếp nhận lực lượng của nhiều tu sĩ như vậy được, ngươi chỉ là đang cố gắng chống đỡ.”

Chín vị Kim Ô bắt đầu thiêu đốt lên ngọn lửa.

Đủ loại ánh sáng phát ra.

Một ngày này, một thân một mình Hư Hữu Niên xâm nhập vào trong Thiên Giới, một mình áp đảo cả chín vị Cổ Thần Mặt Trời.

Khắp cung điện Mặt Trời tràn đầy máu tươi, màu vàng, màu đỏ xen lẫn vào nhau. Trên quần áo của Hư Hữu Niên dính đầy máu tươi, bình tĩnh đứng trước điện Thần Thái Dương.

“Kẻ điên.”

Chín Mặt Trời bắt đầu sợ hãi.

Chúng nó rõ ràng cảm nhận được, Hư Hữu Niên chẳng qua là đang phô trương thanh thế, đã sắp không chịu được. Nhưng mà lại không có ai dám đi ra, sợ hắn điên lên rồi liều mạng, trước khi chết cũng phải kéo theo một hai người xuống cùng.

Suốt một tháng, quả nhiên mỗi một lần chỉ có một Mặt Trời đi ra ngoài.

Lại qua 1 tháng nữa.

Hư Hữu Niên đi xuống thế gian, Thiên Giới hứa hẹn sẽ tiếp tục duy trì quyền thống trị của mình, không thành lập Thái Cổ Thiên Đình.

Không có ai biết một mình nhân tổ đã xông vào trong Thiên Đình, chịu đựng rất nhiều áp lực, một mình đối mặt với chín cổ thần Mặt Trời. Cái giá mà hắn phải trả chính là da dẻ trên người hắn bắt đầu mơ hồ xuất hiện vết nứt, toàn bộ thức hải cũng mơ hồ xuất hiện dấu hiệu vỡ nát.

Hư Hữu Niên ngồi ở trong bộ lạc, không ngừng ho ra máu, nhìn thủ lĩnh của các bộ lạc lớn, bình tĩnh nói:

“Ta đã mở ra công pháp tu luyện thức hải cho các cảnh giới phía trên, ngưng kết linh hồn của mình, nếu không thì sẽ hoàn toàn không thể hấp thu tinh thần khủng bố của các ngươi như vậy rồi đem chúng cất chứa vào trong thức hải của ta.”

Hư Hữu Niên chậm rãi mở ra thức hải của mình.

Một vùng không gian gần như đã bị vỡ tan xuất hiện trước mặt mọi người, sương trắng vờn quanh trong thức hải, một viên thuốc màu vàng cũng gần như bị bể tan tành,

“Đây là thứ ta đã cô đọng lại, gọi là Ngưng Đan.”

“Ngưng đan”

Các tộc nhân xung quanh nhìn nhau.

Trong bộ lạc, Hư Hữu Niên vì mọi người mà giải thích:

“Điều Đạo Quân vì sinh linh mà truyền lại là mở ra con đường bên trong không gian. Ý thức của con người sẽ quy tụ lại bên trong mảnh không gian này, nhưng lại không thể ngưng tụ, đi đôi với việc sống trong không gian mới có thể trở nên mạnh mẽ.”

“Đây là việc thay đổi về lượng. Lượng đang tăng lên càng ngày càng nhiều,chất cũng sẽ biến đổi theo.”

Vì vậy, hắn liền có ý tưởng này:

Yêu tộc đã có thể khai mở linh trí ở trong không gian thức hải thì con người có thể hay không cũng nên lợi dụng không gian thức hải năng lượng nồng độ cao này để tiến hành làm giảm năng lượng linh hồn, khiến cho linh hồn biến chất.

Đây có thể là mục đích thực sự của không gian thức hải.

Vì vậy, hắn thử tiến hành xoay chuyển năng lượng cao nồng đậm bên trong không gian thức hải thành một vòng xoáy, cuối cùng năng lượng ngưng tụ vào linh hồn hắn, dần dần trở thành một viên kim đan năng lượng.

Nhân tộc xung quanh kinh sợ:

“Đây chính là phương pháp ngưng đan cho linh hồn?"

Có người không ngừng hỏi:

“Vậy thì Tổ Nhân có thể hay không di chuyển kim đan linh hồn này đến bên trong thức hải của họ, rồi chiếm lấy thân thể của họ? Giống như việc yêu tộc hóa hình vậy?”

Suy cho cùng, hiện tại thân thể của Tổ Nhân đã bị hủy hoại, sắp không ổn nữa.

Hắn chịu đựng toàn bộ tu vi của toàn bộ tu sĩ nhân loại, không gian thức hải gần như đã bị ép đến vỡ nát.

Hư Hữu Niên không ngừng ho ra máu, nhưng lại lắc đầu nói:

“Không thể nào, yêu tộc có thể chiếm lấy thức hải của con người là bởi vì có thực thể, mà bản chất kim đan của ta là thể linh hồn năng lượng, không thể dung hợp với không gian thức hải của kẻ khác, sẽ không cách nào sống sót.”

Lại qua ba năm.

Nhân tộc dần dần hồi phục thái bình, nhưng những tổn thương mà nó phải gánh chịu vẫn không cách nào xóa nhòa.

Năm đó, lực lượng của tu sĩ cổ đại của các nhân tộc lớn khác nhau đã hợp lại trên người Tổ Nhân, cho nên tu vi bị phế bỏ, chẳng mấy chốc bọn họ đã biến thành già yếu, rồi chết già.

Mà không gian thức hải của Hư Hữu Niên cũng không có cách nào thừa nhận nhiều lực lượng như vậy. Từ khi quay về từ trận chiến ấy hắn cũng gần như là sắp chết, mỗi ngày đều ho ra máu, đi lại cần người dìu đỡ.

Nhân Tộc đã đến bước sa cơ lỡ vận.

Lại qua đi 10 năm.

Với vòng đời 30- 40 năm của nhân tộc, thì tu vi của những tu sĩ cổ đại năm đó đều đã cạn kiệt, hiện tại toàn bộ đều đã chết già rồi.

Chỉ có Hư Hữu Niên - cô độc lẻ loi một mình trong bộ lạc Nhân Tộc.

Chín vị Thần Thái Dương vẫn bình tĩnh, tiếp tục tự trách mình, hết lần này tới lần khác nhìn xuống khắp thế giới, chờ đợi Hư Hữu Niên chết đi.

“Tại sao Nhân Tổ vẫn chưa chết? Rõ ràng hơi thở mỗi ngày đều gần như yếu ớt đến mức sắp tiêu tán…”

“Hắn nén uất ức, nhưng có ích gì?”

“Nhìn xem hắn nhịn được bao lâu.”

....

Chúng Cổ Thần trên trời cười lạnh.

Nhưng năm năm nữa lại trôi qua.

Núi non xanh tươi, một giọng nói vui sướng tột độ vang lên từ núi Trường Dương:

“Ha ha ha, thành công rồi, cuối cùng cũng thành công rồi!”

Người tiều phu ngày ngày lên núi đốn củi, những năm này đã già đi nhiều:

“Chúng ta rốt cuộc đã thành công?”

“Đúng.”

Thiên Đồ cười lớn, cái đầu này bị rìu xử lý đẹp đẽ kia bị cắt ra một tấc:

“Ta tạo ra thuốc bất tử, các ngươi hiện tại có thể dung nhập cơ thể ta rồi.”

Hắn ta thì thầm:

“Sinh mệnh trên thế giới này đều tự mang gen thứ nhất, muốn mở ra gen thứ hai không hề dễ, những năm này không ngừng bắt bọn họ thu thập thảo dược nghiên cứu giùm ta…”

Trên thực tế, trong mười năm ngắn ngủi, rất khó có thể tạo ra dược tề gen thứ 2 mới. Sở dĩ hiện tại có thể xuất hiện, là do dược tề mở rộng gen này được chế tạo phỏng theo dược tề của Luyện Kim Đại Đế.

Bởi vì vật thay thế quan trọng nhất cho ‘Máu Phượng Hoàng’ đã được tìm thấy!

Nhiều vị Cổ Thần ở đây dường như là phiên bản suy yếu của máu Phượng Hoàng, có thể dễ dàng tinh luyện.

Có một vài nhân loại hình thù kỳ quái đang đứng trước mặt họ.

Nó có sáu chân và bốn cánh, toàn thân có vảy đen, đầu người và thân động vật, trên tai có hai con rắn lục.

------

Bình Luận (0)
Comment