Trên thực tế.
Hai tộc Nhân và Vu có không gian bên trong, có thể khiến cho hai tộc Cổ- Yêu hóa hình.
Hai tộc Cổ và Yêu được xem như nguyên thần thức hải, cũng là mục tiêu săn đuổi của hai tộc Nhân và Vu.
Bằng cách săn bắt bổ sung lẫn nhau, mới có thể bước lên con đường tu hành.
Mặc dù Vu tộc là vai chính trong thiên địa, Thiên Đế lại không độc đoán phán xét thiên hạ mà cho các tộc trên thế gian cơ hội quật khởi. Hắn được coi như vị Đại Đế đầu tiên của hậu thế có thể nói là có lòng dạ rộng lớn kinh thiên động địa, thậm chí ngay cả Cổ tộc cũng có thể lên Thiên Đình nhậm chức một lần nữa.
Một vị Đại Đế trấn bốn tộc.
Đế Kỳ có khí phách lớn, tấm lòng bao dung thiên địa, hùng tài đại lược, xưa nay chưa từng có!
Thậm chí hắn dùng thân phận của sinh linh sau này khiến cho Tiên Thiên Cổ Thần cổ xưa tin phục. Nguyệt Thần cũng tâm phục khẩu phục, là một vị Tiên Thiên Cổ Thần sinh ra từ lúc khai thiên lập địa lại nguyện ý gả cho một sinh linh đời sau. Thành tựu này đã không còn ngôn từ nào có thể diễn tả.
Vì thiên địa lập tâm: Lật đổ sự thống trị thiên địa của Cổ Thần, để cho sinh linh sau này chưởng quản cương thống thiên địa.
Vì dân sinh lập mệnh: Xây dựng Thiên Đình, thay trời hành đạo.
Vì kế thừa tuyệt học thiêng liêng: Tưởng niệm Nhân Tổ Hư Hữu Niên, mở ra cuốn sách “Hư Niên Hỗn Nguyên Bảo Quyển”.
Vì vạn thế lập nên thái bình: Thiên Giới chỉ giữ gìn cương thống, các tộc trên mặt đất được tự do, người người đương thời có thể đấu tranh.
...
Khu vực trung tâm của mặt đất, được bao phủ bởi những đám mây ngũ sắc rực rỡ.
“Vu tộc”
Từ trong Kiến Mộc, truyền đến một giọng nói ung dung.
Nàng nhìn sinh vật nằm sấp ở trên người của mình, vậy mà lại thay đổi thành một nhóm kiến bò tới bò lui,
“Mẹ nó, ta mới ra ngoài xem phim chiếu rạp một lát, trôi qua có một hai ngày thôi, đánh răng rửa mặt và ngủ một giấc thì những tồn tại cổ xưa khai thiên lập địa năm đó giờ chỉ còn lại một mình ta? Ta trở thành tồn tại cổ xưa nhất trên mảnh thế giới này sao? Là tồn tại cổ xưa cuối cùng ngồi ở trên đệm hương bồ, nghe qua Đạo Quân giảng đạo?”
Ta là tiểu cô nương mới khoảng hai mươi tuổi, kết quả lại biến thành một Tiên Thiên tồn tại cổ xưa có tuổi thọ dài nhất trong mảnh thiên địa này?
Nàng phát mộng rồi.
Mà trên đỉnh Kiến Mộc, bên trong một mảnh hư không, Đạo Quân Phượng Hoàng hơi hơi mở hai mắt ra, đôi mắt có ánh sáng năm màu lưu chuyển,
“Một hủy một thành vì một kiếp, thiên địa hủy diệt, cũng là thời điểm để ta thành Đạo rồi.”
Soạt!
Nàng đưa tay, hái xuống một Đạo Quả trên đỉnh của Kiến Mộc.
Ở nơi này, thân thể Kiến Mộc đã bị nàng cô lập thần thức. Thậm chí ngay cả Kiến Mộc cũng không thể cảm nhận được mọi chuyện xảy ra trên đỉnh đầu mình.
Dù sao, bản thể Kiến Mộc đã bị bao vây tầng tầng lớp lớp, không thể động đậy, thân thể của nó quá mức khổng lồ. Thậm chí nó đã không thể cảm thụ được tình huống trên toàn bộ thân thể.
Hiện tại, sau khi trải qua những năm này, Kiến Mộc đã sớm bị nàng khống chế, làm một cái trận đồ khổng lồ đâm rễ giữa thiên địa.
Soạt.
Đạo Quả được nàng để vào bên trong thức hải, thiên địa bên trong ầm ầm chấn động.
Ào ào ào!
Từng đạo, từng tia, từng sợi năng lượng tinh thuần hóa thành màu tím, tràn ngập ở bên trong không gian, phảng phất như quay về hỗn độn.
Bên trong toàn bộ không gian thức hải là linh hồn tử vong trên mảnh thiên địa này, chúng đều đã hội tụ ở bên trong mảnh không gian thu hẹp này.
“Nước chảy thành sông.”
Bản thể Phượng Hoàng của nàng đột nhiên mở hai mắt ra, một luồng khí tức hoang sơ cổ xưa truyền đến,
“Thiếu... vốn cũng chỉ là thiếu năng lượng, hiện tại thuận theo tự nhiên đã đột phá rồi.”
“Đây chính là chứng đạo Hỗn Nguyên sao?”
Phượng Hoàng cảm nhận thân thể mình, toàn thân sục sôi như có một luồng sức mạnh không gì sánh được, phía dưới Hỗn Nguyên đều là những con kiến!
Khó trách lúc đó, Elmin lại có thể giết chết Tà Thần trong một chiêu.
Nàng dường như phát ra tiếng kêu thanh thúy,
“Sinh vật cấp tám Thần Thoại, cuối cùng ta cũng đã thành thần rồi.”
Bên ngoài thức hải, một nữ tử xinh đẹp thấp giọng nói,
“Loại trạng thái này vẫn là lực lượng Bán Thần như cũ. Nhưng nếu như đánh đổi nhiều hơn, để cho Đạo Quả ký thác vào bên trong Hư Thiên thì liền có thể bạo phát uy lực của cảnh giới Hỗn Nguyên!”
Nàng nhẹ nhàng nhảy xuống một cái, rơi vào bên trong phàm trần, cười khẽ nói:
“Những việc nên vội trong mảnh thiên địa này, cũng vội vàng xong rồi. Đây là thời điểm ta có thể quy ẩn hoàn toàn, tiếp tục tìm tòi con đường sau cấp tám.”
Bên trong mảnh thiên địa này, đã không có thứ gì đáng giá để ràng buộc nàng nữa.
Quyền lực?
Vinh quang?
Đều không đáng để lưu luyến.
Nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, chính mình là kẻ ngoại lai, không có bất kỳ cái gì ràng buộc đối với mảnh thiên địa này.
Thậm chí đối với nàng mà nói, cái thiên địa do chính mình sáng tạo nên này vốn là một cái lồng giam.
Nàng ngửa đầu nhìn về phía bầu trời, nhẹ nhàng than thở nói:
"Elmin, ngươi chắc hẳn cũng đang tìm kiếm con đường cao cấp hơn? Cấp tám Thần Thoại, là cường giả một phương của thế giới, nhưng cuối cùng vẫn bị hạn chế!
Như vậy, cấp chín thì sao?
Đó là phong cảnh tuyệt đẹp như thế nào?
Có thể phá vỡ giới hạn của một mảnh thiên địa giam cầm, ngao du khắp các chư thiên vạn giới, có thể trở thành một hùng ưng ngao du khắp vạn giới hay không?
Có lẽ, đây mới thực sự là tự do mà bản thân muốn nghĩ tới! Nếu như có thể xuyên thẳng qua từng thế giới, ngao du giữa thiên địa. Thậm chí nó còn có thể tìm tới thế giới ‘Nơi khởi nguyên của vạn vật’, trở lại bên cạnh Thần Sáng Thế.
Đã đạt tới cấp độ này, Phượng Hoàng cảm giác không có cái gì để theo đuổi nữa.
Nhưng trong lòng nàng vẫn vĩnh viễn không quên được ngày đó:
Chính mình được Thần Sáng Thế ôm vào trong lòng, toàn thân như đang bay bổng thoải mái ở trong hoàn cảnh ấm áp đó.
Nàng chưa bao giờ được cảm nhận qua sự ấm áp, chỉ có trong khoảnh khắc đó, nàng cảm giác được ý nghĩa về sự tồn tại của chính mình.
“Thần Sáng Thế vĩ đại, ta muốn đột phá cấp chín, tìm kiếm một con đường kia, đi đến bên cạnh ngài!”
Sắc mặt của vị Đạo Quân khai thiên lập địa này ôn nhu trước nay chưa từng có, nghĩ tới một ngày ấm áp kia, trực tiếp đối thoại với Thần Sáng Thế vĩ đại, không nhịn được tràn ngập hạnh phúc.
Nhưng một giây sau đó, vẻ mặt nàng dần dần bình tĩnh lại,
“Ta muốn hoàn toàn bế quan, ở bên trong trong thiên địa của chính mình, thăm dò khai sáng ra con đường bước đến cảnh giới tiếp theo, quyết định rời khỏi thế giới này. Nhưng mà trước đó vẫn còn có một số việc phải hoàn thành.”
“Cũng đã ba bốn trăm năm trôi qua, khổ cực dành cho các ngươi gánh chịu cũng không sai biệt lắm rồi.”
Nàng vừa thấp giọng nỉ non, đồng thời thân hình dần dần biến mất ở bên trong đại địa,
“Ta đã hóa phàm xong xuôi, cũng nên đem các ngươi giải phóng ra ngoài rồi.”
Nàng nhẹ nhàng vung tay lên, ngọn lửa phong ấn ở trên thân các đại Tiên Thiên Linh Bảo đều dần dần tiêu tán.
--------
Dịch : MBMH Translate