Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 232 - Chương 232: Đạo Thiên Đế Đăng Cơ

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 232: Đạo Thiên Đế Đăng Cơ

Theo lẽ thường, Đạo Trường Sinh phải lấy tên là Trường Sinh Thiên Đế, chọn chữ Đạo là quá mức cuồng vọng. Đạo là tối thượng, đạo là một, cũng là vạn vật.

Mà Đạo Trường Sinh, dám lấy tên Đạo Thiên Đế, chính là tự nhận là Thiên Đế chí cường nhất từ cổ chí kim.

“Tân Thiên Đế...”

Có người reo hò, cũng có người kêu rên khóc lóc.

Đoạn Thiên Đế hùng tài vĩ lược được Thiên Đình công nhận, có rất nhiều người bị sự xuất hiện của hắn khuất phục, Thiên Đế này ra đi khiến không ít người đau buồn.

Nhưng mà, cũng không ai dám nói không thể là Đạo Thiên Đế, dù sao thế giới này cường giả vi tôn, chỉ có đánh bại Thiên Đế đời trước, mới có thể đi đến thiên địa.

Mà nói về tài năng thì tư chất và hoa của Đạo Trường Sinh, còn kinh người hơn Đoạn Thiên Đế, nếu không thì hắn không thể đánh bại Thiên Đế đời trước.

Khó mà tin nhất chính là, Đạo Thiên Đế còn chưa tới năm mươi tuổi!

Mà giờ này phút, bên trên bầu trời, Đạo Thiên Đế lạnh nhạt nói: “Thiên địa sơ khai, mãi đến hôm nay, không chứng đạo tâm, không chứng thiên địa, lấy lực phá đạo, vào nhất cảnh Động Hư, chỉ có mỗi ta.”

“Ta là Đạo Thiên Đế, chính là vì thiên hạ mà giảng đạo.”

Bầu trời trên đỉnh Kiến Mộc bị phá một lỗ, Thiên Đế chậm rãi ngồi xuống, giọng vang vọng đất trời, “Khi ta cai quản, thiên hạ chỉ phấn đấu vì hiện tại, không cầu tương lai, không cần chờ đến khi Thiên Đế chết mới tranh ngôi Thiên Đế.”

Xoạt!

Đại địa nín thở.

Vô số người thở gấp, toàn bộ mọi người đều biết, Đạo Trường Sinh dùng cách riêng, vượt qua đạo tâm, mới trở thành Thiên Đế thứ hai trên thế gian, đánh bại Đoạn Thiên Đế.

“Phương pháp của ta, chỉ tu luyện thân thể, không tu nguyên thần! Ta chính là người mở ra《 Đại Diễn thiên kinh 》, Đại Diễn có năm mươi, có thể dùng bốn chín, cộng thêm bốn chín cuốn Thiên Kinh, thể tu, đạo tu, đều có thể tập luyện... Luyện đạo cao thâm, có thể thôi diễn ra thiên địa, củng cố động thiên, tính toán càn khôn, du hành quá khứ tương lai, xuyên qua thời gian.”

Đạo Thiên Đế không giải thích nữa, sau lưng một luồng khí tức khủng bố lan tràn ra, hắn chỉ một ngón tay, một cuốn sách cổ tỏa ra hào quang xuất hiện trên bầu trời, chậm rãi mở ra, “Ta hiện truyền lại một trong bốn mươi chín cuốn, tiểu diễn toán kinh.”

“Đây là...”

“Thiên kinh trong truyền thuyết?”

Toàn thân của các cường giả trong thiên địa đều run lên, yết hầu khô nóng, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lại.

Không thể xem hiểu được, khó hiểu phức tạp, lại phảng phất như ẩn chứa chí lý của thiên địa, nhịn không được tinh tế quan sát. Lại ngẩng đầu một cái, liền thấy trên sách cổ, là khối lập phương bằng chữ Hoa Hạ cổ mà bọn hắn hoàn toàn xem không hiểu: 《 Toán học Tiểu học, phương pháp tính toán thuật toán 》

...

Trước kia, Luyện Kim Đại Đế buông xuống, đã phổ cập tính toán, đơn vị đo lường khoa học cho thế giới vu sư, nếu không nhờ độ chính xác và đủ loại phép tính, sẽ không thể mở ra thời đại luyện kim.

Mà thế giới Hoang Cổ bây giờ, tuy ngày này tới hơi muộn, nhưng bọn họ cần phải tự tính toán thiên địa, đương nhiên là cần cách tính cao cấp hơn. Đây mới là điều nên bổ sung cho nền tảng thô sơ của họ.

Lần giảng này đã giảng thẳng đến toán sơ trung.

Dù sao, những cường giả này vốn đã cực kỳ thông minh, đã phát minh ra công cụ tính toán cổ đại.

Về phần công pháp, đường đi truyền đến đan điền kinh mạch lại không có phương pháp tu luyện chín khiếu huyệt, hay là công thức để tính toán định vị.

Cửu Chuyển Huyền Công bất truyền, không chỉ vì quá khó khăn, cần thiên phú cực cao mà nó còn được truyền một cách bí mật, dù sao đây cũng là tâm huyết của bản thân, sao có thể tùy tiện công khai?

Nhưng dù như thế, Đạo Thiên Đế cũng vì thế giới mà mở ra con đường tu luyện thân thể, khiến mảnh thiên địa này bước vào thời đại chư đế xưng hùng, vì cường giả trên thế giới mở ra cánh cửa đế vương.

《 Tây Kỷ Nguyên 》 ghi chép:

【Thiên Đình Khai Nguyên, năm 311, hai đế tranh thần, Đạo Trường Sinh đánh bại Đoạn Thiên Đế trên Kiến Mộc của Thiên Giới. Đạo Thiên Đế đăng cơ 】

...

Thiên đình Khai Nguyên, năm 314.

Ba năm nữa lại trôi qua.

Đạo Thiên Đế cũng không chăm lo việc nước, chỉ giống như một kẻ xâm lấn đến từ thế giới bên ngoài vậy, đoạt lấy toàn bộ tài nguyên của thế giới, điên cuồng sai người đào đất, lấy nước, tháo xuống sao trời trên không trung, đoạt lấy các loại bảo vật của mảnh thiên địa này.

Trên đế tọa, tám cánh tay của kinh thân Đạo Thiên Đế đang cầm Thiên Lôi Chuy, Đả Thần Tiên, Kiến Mộc Căn Tu, Trảm Thần Đao, Vu Tổ Hồ.

“Ha ha ha, cuối cùng chúng ta cũng thống trị thiên hạ.” Manh Muội rất vui vẻ.

“Chúng ta lại hợp thể, chúng ta thật là am hiểu về hợp thể.” Bear nhịn không được lên tiếng: “Nhưng thân thể của ta không thể trả lại cho ta sao?”

“Lại nhớ tới thời đại Tà Thần Cthulhu của chúng ta, một đám người tổ hợp thân thể lại với nhau, thống trị toàn bộ thiên hạ, chẳng qua trong chúng ta nhiều thêm hai Thiên Đế bản xứ mà thôi.” Giọng nói của Thiên Lôi Chuy Yamada cũng chẳng hề để ý lắm, còn có một bộ dáng sống sót sau tai nạn.

Nhưng hai người này lại làm chủ thể, còn mấy người bọn họ lại biến thành vũ khí của Thiên Đế là cái quỷ gì??

Một chút quyền thống trị cũng không có.

Không có cách nào, thời kỳ đặc biệt, mười một vị Tổ Vu muốn xuất thế, không đến 5 năm nữa thì Đại La Thiên sẽ lại mở ra. Bọn họ mà nhìn thấy một vị Thiên Đế mới, khẳng định là muốn bùng nổ.

Hơn nữa căn cứ theo suy đoán thì lần tiếp theo bọn họ xuất hiện rất có thể đã đến cảnh giới Bán Thánh, muốn đi ra huyết tẩy thiên hạ, mở ra đại nạn Tổ Vu.

“Chúng ta thật sự phải làm thế nào?”

“Hủy diệt thế giới này, chúng ta sẽ bị Đạo Quân đánh chết!”

“Ngu xuẩn! Không cần hoảng, chúng ta phải tự cho chính mình một chút tin tưởng! Sinh mệnh trong vùng cấm có dấu hiệu xuất hiện hoạt động, hắc ám bắt đầu náo động. Một vị Đại Đế cổ xưa muốn đi ra ăn thịt người, lấy đó làm con đường thành tiên, chứng đạo Hỗn Nguyên. Hành động của chúng ta đây là chính nghĩa chống lại sự náo động của hắc ám!”

“Chúng ta làm như vậy, so với hắc ám náo động, càng thêm đáng sợ đi?”

Bọn họ dùng tiếng Trung để trao đổi.

Ngay cả lò luyện đan điền Thái Dương —— Kim Ô, Đoạn Thiên Đế cũng hoàn toàn nghe không hiểu gì cả, có chút mộng bức nhưng đã tập mãi thành thói quen. Hắn cảm thấy những vị Tiên Thiên tồn tại cổ xưa này ra đời cùng lúc thiên địa được sáng lập, phỏng chừng họ đang nói ngôn nhữ Hồng Hoang.

Trên đế tọa, Đạo Thiên Đế nói: “Tinh Vệ, Khoa Phụ, ngươi có thể lấy nước từ sông và biển được không?”

Hai tiên quan, một nam một nữ chậm rãi đi ra, “Bẩm Thiên Đế, nước của sông và biển khắp thế giới đều đã bị chúng thần trên bầu trời thu thập khiến cho mặt đất khô hạn, dân chúng lầm than.”

Xung quanh là một mảnh tĩnh mịch.

Thiên Đế vừa đăng cơ đã để cho chúng thần thu thập nước trong thiên hạ, khiến cho đời sống trong thiên địa trở nên khó khắn, quả thực khiến người ta không thể nắm bắt được.

“Dân chúng lầm than, chúng thần cho mưa xuống, miễn cưỡng có thể duy trì cuộc sống đi.”

Đạo Thiên Đế lại bình tĩnh nói: “Ngu Công, đã dẫn chúng thần dời núi chưa?”

Lại một vị thiên thần đi ra.

“Đã dọn hơn ngàn ngọn, thậm chí là còn hơn.”

Xung quanh lại là một mảnh tĩnh mịch.

Trên mặt đất đã bị đào thành một cái hố bùn đất to, môi trường bị phá hư trên diện rộng, thảm đến mức không nỡ nhìn.

-----

Bình Luận (0)
Comment