“Nói cho ta, Đạo Thiên Đế, ngươi sẽ vì mảnh thiên địa này chống cự đến cuối cùng sao?”
Đế Kỳ vung ống tay áo màu đen lên, lạnh nhạt nói: “Thiên địa sơ khai, ta cùng với thế giới có thể sống đến hôm nay, trải qua các kiếp nạn của thời đại, loại nhân tài như ngươi ta cũng thấy nhiều rồi. Mỗi một người đều tỏa hào quang khắp bốn phía, chiếu rọi khắp Thiên Giới và thế gian.”
Hắn quay đầu nhìn lại, nhìn về mười một vị tồn tại cổ xưa phía sau.
“Đáng tiếc, các ngươi đều chỉ biết phô trương thanh thế mà không biết ẩn nhẫn. Một vị thần sắp chết đi trước mặt ta, trước khi chết còn phải kêu rên, thống khổ, tuyệt vọng….Ta luôn thờ ơ lạnh nhạt, chiến lực của Long Hoằng ngập trời, lại chưa từng ra tay toàn lực. Hư Hữu Niên năm xưa đúng là kinh tài tuyệt diễm, có phải các ngươi cho rằng ta thực sự bại dưới tay của hắn?”
Đạo Trường Sinh dù đã sớm có chuẩn bị nhưng khi nghe được chân tướng lịch sử, cũng nhịn không được lộ ra một tia kinh hãi.
Mà chúng sinh trong thiên địa nhìn bích họa trên không trung, lại càng thêm tuyệt vọng.
Đế Kỳ nhìn biểu tình bi thương của hắn cũng không để tâm. Một thiếu niên quang minh lỗi lạc gặp phải đả kích như thế, chỉ sợ trong nháy mắt liền tan vỡ. Hắn tiếp tục nói: “Ta khai thiên lập địa, vĩnh viễn sống cùng hậu thế, ẩn trong bóng tối. Còn mấy anh hùng Thiên Đế các ngươi lại quá nóng vội, quá nhiệt huyết, vì thiên hạ mà chiến đấu trong máu tươi rồi lại ngã xuống, hoặc là sẽ bị khuất phục bởi năm tháng, ngã xuống dưới thân ta. Đây mới là chân tướng của một lịch sử đẫm máu!”
Mười vị Thiên Đế đã từng lật đổ Tiên Thiên Cổ Thần phía sau Long Hoằng Đại Đế đang lạnh lùng nhìn Đạo Trường Sinh, không thể nghi ngờ đó chính là sự châm chọc lớn nhất!
Sắc mặt Đạo Trường Sinh rũ xuống, dường như đang run rẩy, trầm mặc trong chốc lát, không kiềm được đành mở miệng nói:
“Long Hoằng Kim Ô Đại Đế, lực chiến đấu của ngươi là vô song, từ xưa đến nay được xưng là đệ nhất Thiên Đế chí cường, lại chưa bao giờ bộc phát toàn lực, cổ xưa thần bí nhất. Ngay cả Nhân Tổ Hư Hữu Niên năm đó cũng ở trước mặt ngươi ôm hận mà chết, bây giờ ngươi lại muốn dùng lời nói để trấn phục ta sao?” Đạo Trường Sinh lập tức hiểu rõ dụng ý của hắn, vẫn bước ra một bước như cũ, “Nhiều lời cũng vô ích, ta cũng sẽ bảo vệ thiên hạ, ngăn chặn trận đại nạn này.”
Ánh mắt vị Thiên Đế trẻ tuổi này trong veo, còn rất là kiên định?
Tổ Vu xung quanh xì xào bàn tán, giật mình một chút.
“Ngươi không trốn?”
Khí thế của một vị Tổ Vu làm cho người khác vô cùng sợ hãi, hào quang rộng lớn lưu chuyển cả người, lộ ra tiếng cười tàn nhẫn, “Vì bảo hộ chúng sinh? Ngươi đây là tự tìm đường chết mà thôi.”
Sắc mặt Đạo Trường Sinh bình tĩnh nói: “Hoàng đế là người đứng đầu thiên hạ, không có thiên hạ thì không có hoàng đế. Ta là Thiên Đế, phía sau còn vô số lê dân bách tính, sao có thể chạy trốn? Ta không cần chạy trốn, ta muốn cùng ngươi đánh một trận huyết chiến!”
“A?? Đây lại là một vị Thiên Đế quá ngu xuẩn! Chỉ có một người mà cũng muốn cùng mười một Tổ Vu chúng ta đánh một trận huyết chiến sao, quả thực quá buồn cười.”
Tổ Vu xung quanh cười lạnh.
Ánh mắt của họ lạnh đến cực điểm, sôi nổi nghị luận, “Không chạy trốn mới tốt, nếu như để một vị Thiên Đế đương thời chạy thoát, ẩn núp trong bóng tối, ngược lại chúng ta sẽ gặp khó khăn.”
“Thân thể chúng ta suy yếu, không bằng thời kỳ cường thịnh, mỗi một lần ra tay đều hao tổn cực đại, lần này ra tay phải tốc chiến tốc thắng.”
“Tất nhiên có âm mưu, một vị Thiên Đế, sao có thể lỗ mãng như vậy, lấy sức lực của một Thiên Đế đối kháng với mười người? Các vị cẩn thận có bẫy.”
....
Trong nháy mắt, Đế Kỳ đứng tại chỗ, sắc mặt bình tĩnh.
Mà mười vị Tổ Vu, căn bản không bận tâm tới thể diện, đồng thời ra tay.
Đạo Trường Sinh nhìn thấy mười vị Tổ Vu công kích tới, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn bực, hoàn toàn giống như một đứa trẻ non nớt, bắt đầu suy sụp mà khóc lớn, “Các ngươi... Các ngươi vì sao lại không quay về.... Như vậy vẫn có thể lưu lại một tia sáng cuối cùng của anh hùng trong lòng ta. Ta không muốn hình tượng của các ngươi sụp đổ trong lòng ta, ta cũng không muốn đối địch với các ngươi. Bởi vì một khi ta đối địch với các ngươi thì chỉ cần một mình ta là có thể đem các ngươi đánh chết!”
Vô số Tổ Vu lập tức sợ ngây người.
Giây tiếp theo, bọn họ hiện lên châm chọc, từ bốn phương tám hướng công kích lại đây.
Ầm ầm ầm!
Đạo pháp của bọn họ vô cùng kỳ diệu, phối hợp đột kích từ bốn phương tám hướng, hoàn toàn tự nhiên, Đạo Trường Sinh căn bản không có cách nào chống lại, chỉ có thể lấy kim thân miễn cưỡng chống lại công kích của mười vị Tổ Vu.
Loong coong!!
Toàn thân hắn là lưu ly, công kích dừng ở trên thân thể hắn, thế nhưng âm thanh chuông vàng không ngừng phát ra.
Đạo Trường Sinh cũng nhịn không được, khóe miệng bắt đầu nhanh chóng tràn ra máu: “Quả nhiên sư phụ không có lừa ta, vốn dĩ ta cho rằng ta tu thành Kim Thân Bàn Cổ, trở thành Thiên Đế bất khả chiến bại mạnh nhất từ trước tới nay, có thể đánh bại hai mươi người bọn họ, bây giờ thử một lần.... Quả nhiên là có thể đánh với mười người bọn họ.”
“Hơn nữa, chỉ có thể dùng lối đánh thương đổi thương!”
Thân thể của hắn phảng phất như theo gió mà lớn, cao lên từng tấc một. Tám cánh tay bất thình lình hung hăng rút ra từ dưới nách, trên dưới đan xen, hóa thành tám thần quyền, như mưa rền gió dữ nện xuống một Tổ Vu.
Một vị Tổ Vu trở tay không kịp, trong nháy mắt đầu hắn bị tám nắm tay hung hăng đập vỡ, thân thể xương cốt nhanh chóng vỡ vụn, đùng đùng đùng hóa thành một tấm giấy mỏng bằng máu thịt!
Một vị Tổ Vu chết ngay tại chỗ.
Trong nhất thời hiện trường là một mảnh tĩnh mịch, một vị Tổ Vu cổ xưa, đã từng thảo phạt mười ba Tiên Thiên Cổ Thần, mấy trăm năm tắm máu tươi trong chiến tranh, thế nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị công pháp đánh ngã xuống?
“Một tên nữa lại tới.”
Đạo Trường Sinh tắm trong máu tươi, cả người phá thành mảnh nhỏ, đầu cũng thiếu nửa, đôi mắt lóe lên chí chiến đấu hừng hực.
“Thân hình hắn đã không còn lành lặn tới mức này rồi, sao có thể chưa chết?”
“Tám cánh tay kim thân của hắn, công kích mạnh mẽ, mỗi một quyền có thể so với toàn lực công kích của một vị Thiên Đế!”
“Lại là một cái nhân vật kinh động khó lường, có thể ở trong sự liên thủ của mười tổ vu chúng ta giết chết một vị tổ vu, thiên hạ cũng phải khiếp sợ.”
Gương mặt chín vị Tổ Vu khác lộ ra một tia hoảng sợ, rối rít liên thủ công kích.
Tu vi của mỗi một Tổ Vu bọn họ đều ở trong khoảng trên dưới Đoạn Thiên Đế, tu vi của Đoạn Thiên Đế xác thực nằm ở giữa bọn họ, lực chiến đấu có thể xếp thứ năm hoặc sáu. Nhưng lúc này hắn lại không thể làm gì được, bởi trong cơ thể Đạo Trường Sinh có chứa một thể giới, có lò luyện Thái Dương, phòng ngự khủng bố đến mức khiến cho người ta sợ hãi, tuy rằng ăn đau, nhưng căn bản không bị thương tới tính mạng.
----------