Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 248 - Chương 248: Trời Sụp Đất Nứt

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 248: Trời Sụp Đất Nứt

Ầm ầm!

Đất đai trên Thiên Giới bắt đầu sụp đổ, mãnh liệt rơi xuống dưới đại lục, đập ra từng mảng bụi đen dày đặc.

Vốn dĩ hai giới tiên phàm trong thế giới Hoang cổ vẫn luôn tách ra, nhưng mà hiện tại lại triệt để hợp thành một. Trên mặt đất của đại lục, một người khổng lồ to lớn đang đi qua đi lại, bàn tay của người khổng lồ hóa thành từng đạo tàn ảnh, đang đánh nhau với một nam nhân khủng bố.

“Đây đúng là một điều khủng khiếp.”

Trong thiên địa bên trong, sắc mặt mọi người đều trắng bệch, lộ ra vẻ khẩn trương. Trận chiến giữa hai Thiên đế ở ngoài kia đã vượt qua giới hạn mà mọi người có thể tưởng tượng được về Thiên đế từ xưa tới nay, giống như một cuộc chiến thần thoại.

Thế giới, có lẽ sẽ phải quay lại thời kỳ hỗn độn.

Khắp nơi trên đại lục đều bị nhuộm bởi màu máu tươi, dưới chân là bầu trời đầy những ngôi sao đã bị vỡ vụn.

Ầm ầm!

Đế Kỳ bay ra ngoài, hắn từ từ đứng lên, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Hắn tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, trở nên cực kỳ cường đại, có thể cũng vì vậy mà Đạo Trường Sinh nắm được nhược điểm trí mạng của hắn, có cơ hội đánh chết hắn!

Bọn họ đã xác định được khiếu huyệt của đối phương, ngay trong nháy mắt vừa rồi, một khiếu huyệt được giấu trong hư không của hắn suýt nữa đã bị Đạo Trường Sinh đánh nát.

Hắn nhíu mày,

“Có lẽ phải đợi thời đại kế tiếp.”

Hắn đã có ý thối lui, mặc dù trong thời gian ngắn rất khó để có thể luyện thành được Kim Thân Bàn Cổ, nhưng hắn vẫn có thể rút ra kinh nghiệm và tìm được nhược điểm của hắn.

“Ta sẽ không cho ngươi cơ hội rời đi!”

Đạo Trường Sinh lạnh lùng nhìn hắn, tóc đen tung bay, tám cánh tay duỗi ra thành nấm đấm, mạnh mẽ rơi lên người hắn,

“Đế Kỳ, ngươi quá đáng sợ! Ta sẽ không để cho ngươi trốn thoát, thành quả của 100 năm này chính là toàn bộ nội tình của ta, để ta dùng năng lực này cạnh tranh với ngươi trong một thời đại. Lần xuất hiện tiếp theo của ngươi, ta có thể sẽ không thể mở ra được một con đường mới nào nữa. Ngươi lại mang theo Kim Thân Bàn Cổ của ta xuất hiện, ta liền không phải là đối thủ của ngươi… Cho nên ngay lúc này đây, chính là cơ hội duy nhất để ta đánh chết ngươi!”

Hắn đi nhanh về phía trước, đánh một quyền lại một quyền, bùng nổ ra năng lượng khủng bố đánh về phía Đế Kỳ, ánh sáng xoay chuyển, mang theo sát ý mãnh liệt,

“Sự tiến bộ và thuần thục của ngươi quá mức khó tin! Ta sẽ không để cho ngươi rời đi, để ngươi lại trưởng thành lột xác thêm một lần nữa. Trận chém giết này, ta quyết chí liều mạng, không vướng bận, còn ngươi thì có ràng buộc, ngươi có vướng bận.”

Hiển nhiên Đạo Trường Sinh đã hạ sát tâm.

Thậm chí, hắn cũng đã sẵn sàng để đồng quy vu tận.

Đế Kỳ nhìn Đạo Trường Sinh nhíu nhíu mày, lộ ra nét ngưng trọng, bắt đầu từ từ lui về phía sau.

Hắn không muốn liều mạng với Đạo Trường Sinh. Hiện tại, nội tình của Đạo Trường Sinh đã kiệt quệ, chỉ cần thêm 100 năm nữa, Cửu Chuyển Huyền Công của hắn sẽ tiến thêm một bậc, hắn ta sẽ không thể theo kịp tốc độ học tập của hắn.

Tuổi thọ của hắn còn rất dài.

Năm đó, 12 Tổ Vu lật đổ sự thống trị của 13 Tiên Thiên Cổ Thần, chinh chiến mấy trăm năm đã bị thương cực kỳ nghiêm trọng, tuổi thọ chỉ có năm sáu trăm năm sau liền hết.

Còn hắn thì khác, hắn ẩn núp rất sâu, căn bản là không hề bị thương, tuổi thọ vẫn như trước là 900 năm. Sở dĩ hắn ra tay, là bởi vì tuổi thọ thê tử Nhục Vân của hắn đã hết, hắn muốn cho nàng đột phá để kéo dài sinh mệnh.

“Giết!”

Đạo Trường Sinh gầm nhẹ một tiếng, nhắm thẳng về phía Đế Kỳ, không cho hắn ta có cơ hội thoát chết, cũng sẽ không cho hắn ta tiếp tục trưởng thành!

Nếu Đế Kỳ rời đi, sẽ không còn có ai có thể đánh bại được hắn nữa!

Oanh!

Lần thứ hai hai người giao thủ, Đạo Trường Sinh lấy mạng đổi mạng, bất chấp tất cả để đánh vỡ 9 khiếu huyệt của Đế Kỳ. Còn Đế Kỳ thì chỉ có thể tức giận ứng chiến, hai bên bắt đầu điên cuồng tấn công vào khiếu huyệt trong thiên địa của đối phương.

Ầm ầm!

Trời sụp đất nứt.

“Trọng Thiên thứ 3, sụp đổ…”

Những tiếng thét chói tai không ngừng vang lên, vô số tiếng kêu thảm thiết hỗn loạn.

Vô số người bình thường chạy ra khỏi phòng, đi tới tảng đá ở ngã tư đường, ánh mắt mơ hồ, tràn ngập hơi nước, có loại cảm giác muốn khóc thật lớn, trận kiếp nạn này của thiên địa quá mức tàn khốc rồi. Đạo Thiên Đế đã bắt đầu bị thương, mà bọn họ thì chỉ có thể trốn ở bên trong.

“Nhìn không thấy hy vọng, nhưng vẫn ngoan cố chống lại như cũ.”

Một ông lão kinh ngạc nhìn cảnh chém giết khủng bố ở bên ngoài,

“Đạo Thiên Đế, chính là sự chống cự cuối cùng của chúng ta đối với thế giới này…”

“Đi mau!!”

Bỗng nhiên, không gian lấy một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được bắt đầu rạn nứt, mặt đất rung lắc dữ dội. Vô số kiến trúc cung điện bắt đầu nhanh chóng sập xuống như những mảnh gỗ trong trò chơi xếp gỗ. Từng cái khe không gian dài khoảng mấy trăm mét vặn vẹo như những yêu ma quỷ quái muốn ăn thịt người, chúng đang không ngừng mở rộng.

“Các ngươi mau chạy đi!!”

Từng người cảnh giới Động Thiên, cường giả Chuẩn Đế đều gầm nhẹ rồi khóc lớn. Họ bay lượn trên bầu trời, cứu vớt vô số người phàm trên mặt đất.

“Bắt được.”

Bỗng nhiên, một giọng nói bình tĩnh truyền tới.

Oanh!

Một cánh tay cơ bắp đỏ đen khổng lồ, nhanh chóng xuyên qua không gian, mạnh mẽ tóm gọn lấy tiểu khiếu huyệt trong thế giới.

Ba!

Toàn bộ thế giới ầm ầm hủy diệt.

Vô số người phàm chết ngay trong nháy mắt, chỉ có một ít cường giả Động Thiên là không bị không gian nghiền nát, từ trên rơi xuống, phun ra từng ngụm máu.

Lúc này giọng nói của Đạo Trường Sinh đột nhiên vang vọng trong thiên địa, chiến ý ngập trời,

“Ngươi lấy 11 vị Thiên Đế trong thiên địa dung nhập vào khiếu huyệt bên trong mình, thiên địa trong ngươi còn lớn và vững chắc hơn ta gấp mấy lần, hiện tại, cũng bị ta đánh nát, ta xem trong chúng ta ai là người chết trước!!”

Oanh!

Sự tiêu hao do Kim Thân Bàn Cổ mang tới lại quá mức khủng bố, một vị Thiên đế trong đan điền trong cơ thể đã dần dần kiệt quệ.

Xương cốt của Đạo Trường Sinh vỡ vụn, nhưng hắn vẫn dùng một bàn tay to lớn chậm rãi tiến về phía trước rồi nhấn xuống một cái.

“Đế Kỳ, ngươi quả thật là đáng sợ, ta phải giết chết ngươi, để cho thiên địa đời sau có được sự thanh tịnh.”

Đế Kỳ bắt đầu lộ ra một chút sợ hãi, nhưng hắn cũng lộ ra sự kiên định. Cả người hắn đã nát thành mảnh nhỏ, lại vẫn tiếp tục chặn đánh như trước, hai bên đã đánh tới trình độ gần như điên cuồng.

Giống như lời Đạo Trường Sinh đã nói, nội tâm Đế Kỳ có vướng bận, mà Đạo Trường Sinh lại có ý định liều mạng mà từ trước tới nay chưa từng có, ngược lại làm cho hắn chiếm được hết ưu thế.

Lại một giờ trôi qua, trận chiến sinh tử này triệt để bùng nổ.

Không trung nứt toạc, bầu trời sụp đổ, trận chiến của bọn họ rơi xuống thế gian, chém giết khủng bố khiến cho đại lục tối đen nứt ra từng chút một, xuất hiện một cái khe khủng bố nhìn thôi đã thấy rợn người.

Đạo Trường Sinh lấy mạng đổi mạng, một đống khiếu huyệt bắt đầu vỡ vụn. Sắc mặt của Đế Kỳ cũng dần trắng bệch, khiếu huyệt đã vỡ nát, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong. Nếu cứ tiếp tục tấn công khiếu huyệt của nhau như vậy thì sẽ chỉ có một kết cục là đồng quy vu tận.

Thậm chí, nếu như so sánh với Đạo Trường Sinh thì hắn chính là người chết trước!

Rốt cuộc dù hắn có mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa, thì dùng toàn bộ sức lực để đại chiến chém giết cả nửa ngày, thì cũng dần kiệt sức. Còn Đạo Trường Sinh thì lại quả thực không phải là người, Chân thân Bàn Cổ khủng bố như vậy, mà hắn ta vẫn có thể bay liên tục, thậm chí còn tồn tại được lâu hơn cả hắn.

“Đồng quy vu tận, ta phải chết ở chỗ này thật sao?”

Trong đầu của Đế Kỳ hốt hoảng lóe lên một suy nghĩ không thể tin được như vậy.

Thiên phú của hắn mạnh tới mức không thể tưởng tượng được, lại bị tên điên này bức tới mức độ này!

Trong nháy mắt này, trong đầu của hắn hiện lên rất nhiều chuyện cũ, từng đối thủ trong quá khứ, những năm tháng buồn chán trên Thiên Đình và một nữ tử duy nhất ràng buộc nội tâm của hắn trên con đường cầu đạo.

“Đạo Thiên Đế, chúng sinh đứng phía sau ngươi, ngươi chết chúng sinh chết, phía sau ta cũng có một người, ta chết nàng cũng sẽ chết.”

Ngay sau đó, vẻ mặt của Đế Kỳ cũng hoàn toàn lạnh xuống, bạo phát ra uy thế khủng bố.

Trong kiếp sống cầu đạo buồn chán, hắn không hề lãnh khốc vô tình, Nhục Vân chính là điểm yếu duy nhất của hắn.

Trước kia, Đế Kỳ chưa chân chính chiến đấu qua bao giờ, khi chém giết với đối thủ đều là nghiền áp. Đây là lần đầu tiên hắn thể nghiệm được loại điên cuồng khi cận kề với cái chết, thế mà hắn lại mở hồ có dấu hiệu đột phá, hoàn toàn thông hiểu đạo lý, sức chiến đấu cũng dần mạnh hơn.

“Thiên phú như quái vật này của ngươi! Thật sự rất khó chơi, vậy mà lại muốn đột phá! Càng đánh càng mạnh!”

Đạo Trường Sinh gầm nhẹ.

-----

Bình Luận (0)
Comment