Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 268 - Chương 268: Hóa Thân Thành Hành Tinh, Thôi Diễn Ra Nguồn Gốc Của Sự Sống (Thượng)

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 268: Hóa Thân Thành Hành Tinh, Thôi Diễn Ra Nguồn Gốc Của Sự Sống (Thượng)

Nhưng mà hắn căn bản không biết rằng bùn đất, hơi nước ở trong thiên thạch tiếp xúc với chân không vũ trụ quanh năm, ẩn chứa các loại tia khủng bố, phóng xạ, các loại kim loại nặng, vật chất có kịch độc. Tất cả đã được hắn đổ hết vào trong.

Toàn bộ thế giới long trời lở đất, nó đã hấp thu bùn đất và kịch độc của kim loại nặng, phóng xạ từ nguồn nước. Thực vật ban đầu được trồng ở thế giới Hoang Cổ và động vật đều bị diệt sạch trong nháy mắt, tiên cảnh xanh biếc nháy mắt bị khô héo, bị độc chết.

Sinh linh Cổ Tộc ban đầu cũng gần như sắp chết.

Toàn bộ thế giới phảng phất như chìm vào trong phóng xạ, thế giới tiến vào tận thế.

Mà bào tử cũng bắt đầu đại diệt tuyệt, thế nhưng vẫn có một số bào tử hải dương sống sót từ trong nguồn nước phóng xạ. Tại mảnh thế giới này dần dần xuất hiện một giống loài phóng xạ mới.....

Nguồn nước giống như là kịch độc vậy, bắt đầu nhanh chóng thẩm thấu khắp mặt đất.

Ngắn ngủi không đến mấy ngày sau, cây cối xanh biếc đã bắt đầu mục nát, từng giọt chất lỏng sền sệt che kín mặt đất, động vật bắt đầu dần suy kiệt, không ngừng chạy trốn, phù một tiếng, té ngã trên đất, cuối cùng cũng không bò dậy nổi nữa.

Sinh mệnh đang hủy diệt, nơi nơi đều là sự hoảng loạn.

“Cứu mạng!”

“Thế giới bị làm sao vậy?”

Có bộ lạc Cổ Tộc phát ra tiếng gào thét, chạy trốn khắp bộ lạc, dần bị té ngã trên mặt đất, tai mắt mũi miệng đều đổ máu rồi không còn có tiếng động.

Quỷ dị.

Tĩnh mịch.

Trống vắng.

Ngay cả rất nhiều người tu hành ở thiên địa bên trong cũng chịu phải sự ô nhiễm, bị thương rất nặng.

Trong đan điền, một vòng Kim Ô mặt trời đỏ rực chói chang đang nhìn bức xạ hạt nhân khiến cho tai hoạ đổ xuống thế giới hoang vu, phảng phất giống như là tận thế. Hắn lộ ra vẻ khó hiểu và không thể tưởng tượng được.

Ở thế giới Hoang Cổ, cơ hồ không có hiện tượng “Độc” này.

Cũng không có Thiên Đế nào phát triển theo phương diện này, tất cả đều tu đạo pháp, tu thân thể, hai đại đạo truyền thống và chính tông. Cho nên hắn căn bản không nghĩ đến “nước độc” “đất độc” sẽ hủy diệt đi thiên địa bên trong thuộc về hắn.

“Quy Khư....”

Một vòng Kim Ô chìm nổi ở trung tâm, nhìn chín thế giới đang không ngừng bùng nổ đáng sợ như diệt thế kia. Sinh mệnh tử vong ở trong tiếng kêu rên, ánh mắt hắn phẫn nộ như lửa, “Không hổ là nơi cô quạnh mà vạn vật trở về, ta đã quá coi thường nó, căn bản là không thể dùng nhận thức của ta về thế giới Hoang Cổ để lý giải nó được..... Vùng tuyệt địa tử vong này tràn ngập nguy cơ thần bí không thể tưởng tượng được! Không chỉ có sinh mệnh không thể sinh tồn, ngay cả nước cũng đều mang theo kịch độc!”

Đế Kỳ không nghĩ tới, vừa mới tiến vào Quy Khư sau cuộc hành trình dài giữa sao trời thì thiên địa bên trong nháy mắt đã bị hao tổn đi rất nhiều.

Xôn xao!

Mặt đất giống như bị diệt tuyệt, lâm vào tĩnh mịch.

Toàn bộ sinh vật được mang ra từ thế giới Hoang Cổ cơ hồ đều bị hủy diệt. Thi hài bọn họ chìm vào trong nước biển, qua mấy ngày, thi thể bắt đầu thối rữa mang theo mùi tanh hôi. Ngoài ra còn có một số bào tử thế nhưng lại mang theo sinh mệnh mà bắt đầu sinh sôi ở trên thi thể bọn họ....

Lại qua ba ngày.

Đột nhiên một thực vật thủy sinh giống như bùn rữa dần xuất hiện trong nguồn nước.

Nhất thời trái tim treo lơ lửng của hắn như được hạ xuống.

Hắn biết giờ khắc này, chính mình đã vô cùng gần với tử vong. Nếu toàn bộ sinh linh của thiên địa bên trong bị diệt sạch, như vậy thì hắn sẽ không có hương hỏa cung cấp, như bèo không rễ, sớm hay muộn thì năng lượng cũng sẽ tiêu hao đến không còn, sẽ chết ở trong Quy Khư.

“Vị Tiều Phu Thánh Nhân viễn cổ thần bí kia quả thực là thần cơ diệu toán. Có lẽ đã tính đến việc sinh mệnh mà ta mang theo từ thế giới Hoang Cổ sẽ bị diệt sạch, cho nên mới để lại bàn tay này.” Đế Kỳ thật sự khâm phục, cảm thấy vị Thánh Nhân niễn cổ không biết cấp bậc này quá mức thần bí, tính toán không hề bỏ sót cái gì.

Hắn lẳng lặng nhìn mảnh đất này, bỗng nhiên nhàn nhạt nói: “Hình như có sinh mệnh mới thích ứng được với kịch độc, trưởng thành từ trong thối rữa, thế nhưng lại cắm rễ ở trên thi thể của thế giới Hoang Cổ, hút vào chất dinh dưỡng của bọn họ.... Là dạng môi trường gì sẽ tạo thành dạng sinh mệnh đó sao? Một khi đã như vậy, nếu ta ném thi thể của mười Đại Đế kia vào thì sẽ thế nào?”

Mười vị Tổ Vu Thiên Đế đã bị hắn đánh chết ở trong Đại La Thiên.

Thiên địa bên trong của bọn họ khổng lồ, mỗi một cái đều tương đương với một mảnh Đại La Thiên, sớm đã bị hắn hấp thu vào thân thể để mở rộng Cửu Trọng Thiên.

Nguyên thần Tiên Thiên của bọn họ, lúc này cũng đã bị hắn luyện hóa trở thành một bộ phận phân thân của nguyên thần hắn.

Mà thi hài của thân thể bọn họ, một thân thể của Động Hư Đại Đế đã được hắn cất giữ, chưa từng sử dụng.

Hiện tại, có lẽ nó có thể làm dịu mảnh thế giới này, dâng ra một tia tác dụng cuối cùng.

“Năm đó, Đạo Quân tự lấy máu, xương của mình..... dung nhập vào trong thiên địa, sáng tạo nên mười ba Tiên Thiên Cổ Thần chúng ta. Như vậy ta lấy mười một thi thể của Tổ Vu Thiên Đế cổ đại thì sẽ có sinh mệnh gì ra đời ở trên người bọn họ đây?”

Ánh mắt của hắn dần sáng lên.

Sau tai nạn trên, hắn liền có ý niệm hoàn toàn mới này. Đây chính là huyết mạch thi cốt của một vị Thiên Đế, cao quý vô cùng! Nếu được sinh linh dung nhập, sẽ xuất hiện tình huống gì đây?

Hắn chậm rãi duỗi tay ra.

Rầm!

Trong huyệt mộ của Thiên Đế ở phía xa, từng tòa mộ bị xốc lên.

Một thân thể của Tổ Vu Thiên Đế có tám cánh tay, thân rắn, đuôi nhọn bay lên trời, oai hùng cao ngất, còn phát ra từng đợt đế uy.

“Đi!”

Phanh!!

Máu thịt và xương cốt của một vị Thiên Đế bị đánh nát.

Huyết mạch, cơ bắp, hài cốt nổ tung thành huyết vụ, máu tràn ra chín đại thiên địa.

Vô số bào tử bắt đầu nhanh chóng bị diệt vong, trước đây chúng nó phải thừa nhận kịch độc và phóng xạ của kim loại nặng, hiện tại rất khó để có thể thừa nhận thêm máu thịt của một cường giả Thiên Đế đáng sợ.

Giống loài đại diệt tuyệt lần đầu tiên đã bắt đầu.

Chọn lọc tự nhiên, kẻ thích ứng được thì sống sót.

Khắp thiên địa bên trong là một mảnh tĩnh mịch.

Dần dần, qua mấy ngày sau, thế nhưng lại có sinh mệnh cắm rễ ở trong bùn đất hư thối, hút vào máu thịt của thi thể Thiên Đế, dần dần tiến hóa biến dị, hơn nữa kết cấu sinh mệnh có vẻ có chút xấu xí, nhầy nhụa, mang theo lưỡi hái, cánh tay, móng vuốt sắc nhọn....

“Nếu đã như thế, vậy thì đâm lao phải theo lao, tiếp tục ra bên ngoài để tìm kiếm lượng lớn bùn đất và nguồn nước thôi.”

Đế Kỳ nhàn nhạt mở miệng.

Kỳ thật đây cũng là điều đúng đắn, muốn tìm kiếm nguồn nước và bùn đất sạch sẽ bình thường là chuyện cực kỳ không thực tế. Có lẽ nó chỉ có được tìm thấy ở hành tinh khá lớn, có tầng khí quyển bảo hộ. Mà những thiên thạch nhỏ phiêu đãng giữa không trung vốn dĩ chính là tồn tại cùng loại với “Tạp chất rác rưởi”, không có khả năng làm sạch được.

Ý thức được điều này, Đế Kỳ giẫm trên hư không đen tối bên ngoài mà đi, không ngừng phiêu đãng ra phía ngoài, dọc theo đường đi bắt đầu thu thập các loại tài nguyên sao trời, nghiễm nhiên biến thành một “máy thu thập tài nguyên”.

Kim Thân Bàn Cổ cũng chưa từng biến mất.

------

Bình Luận (0)
Comment