“Phải có biển.”
Nói sao làm vậy, thiên địa trên hành tinh đột nhiên chấn động.
Xôn xao.
Thân thể hắn bỗng nhiên lõm xuống, hội tụ thành một mảnh đại dương mênh mông, một nguồn nước phóng xạ thật lớn cùng với những bào tử đang kéo dài hơi tàn ở trong đó bắt đầu chảy ra.
“Phải có gió.”
Giọng nói to lớn tựa như lôi âm nhàn nhạt bao phủ cả hành tinh.
Vù vù!
Dưới nền đất bỗng nhiên phồng lên, xuất hiện một lỗ thủng rất nhỏ, phảng phất như miệng núi lửa. Hơi thở của chân thân Bàn Cổ toát ra từ trong đó mang theo nhiệt khí dày đặc đáng sợ, hóa thành cơn gió thổi khắp hành tinh.
“Phải có ánh sáng.”
Trong vòng bảo hộ của đạo pháp đột nhiên hơi tỏa ra ánh sáng, tầng khí quyển trên bầu trời xuất hiện một vòng năng lượng rồi hóa thành Thái Dương không ngừng xoay tròn, giống như đã biến thành vệ tinh, không ngừng lưu động.
Giờ phút này, mặt đất trên khắp hành tinh giống như được mạ lên một màu vàng tráng lệ.
“Hành tinh này là thế gian, phải có cửu trọng thiên!”
Oanh!
Toàn bộ hành tinh khẽ rung lên.
Lối vào của chín khiếu huyệt mơ hồ xuất hiện, cường giả chỉ cần tu luyện đến mức độ nhất định thì đều có thể cảm ứng.
“Ta đem từng mảnh sao trời mà một đường phi hành đã đánh nát không ngừng bao vây trên thân thể ta, từng bước mở rộng! Diện tích sắp có thể so với thế giới Hoang Cổ rồi, thậm chí là vượt qua..... Mặt đất dần cứng rắn hơn, nếu có sinh mệnh sinh sản thì bọn họ cũng không thể lý giải sự tồn tại của ta!”
“Bọn họ sẽ hình dung như thế nào, gọi ta là ý thức của hành tinh này sao?”
Hắn lộ ra một chút tò mò, lại nhàn nhạt nói: “Nhưng nếu bọn hắn không cường đại đến trình độ nhất định thì căn bản không thể nhận thấy được sự tồn tại của ta. Ta sẽ ẩn vào chỗ tối, xem một đám thời đại quật khởi, một vị anh hùng dẫn dắt thời đại, sau đó kết thúc ở trên hành tinh này....”
“Không có người biết hành tinh này là do thân thể của một người khổng lồ cuồn cuộn biến thành, đang lẳng lặng ở bên ngoài nhìn bọn họ..... Mà mảnh thế giới này bị nước biển bao trùm chiếm đến bảy phần, đất đai chiếm ba phần.... gọi là Thủy Lam Tinh đi!”
Giọng nói hắn bỗng nhiên bình ổn lại, một hành tinh phiêu dạt ra phía ngoài, nhìn về phía không trung và vũ trụ vô ngần ở đó.
Lại qua một đoạn thời gian, hắn không ngừng di động ra phía ngoài, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Hơn nữa, hắn bắt đầu đã nhận ra có gì đó không đúng.
“Tốc độ của ta quá chậm, tốc độ Quy Khư có hạn mức cao nhất, không có khả năng không thể tăng tốc, giống như là bị một vách ngăn nào đó hạn chế vậy. Nếu lấy tốc độ như vậy thì cho dù ta dùng hết cả đời cũng không thể đi trước lâu dài....”
Hắn là một Hỗn Nguyên Thánh Nhân lại bị hạn chế bởi vận tốc ánh sáng.
Thọ mệnh của một vị Thánh Nhân đại khái khoảng 8000 năm, nhìn như dài lâu nhưng Quy Khư lại quá mức to lớn, nếu cứ đi như vậy thì có lẽ cả đời cũng không đi được quá xa.
“Phải đột phá cực hạn tốc độ này.”
Nội tâm hắn trầm xuống, “Ta phải nghiên cứu ra bí pháp về tốc độ! Có thể đạp vỡ hư không, bay vọt lên trên đám sao trời kia”
Hắn vẫn tùy ý để cho sinh mệnh sinh sản trên thân thể, còn mình thì bắt đầu âm thầm tích hợp Đại La Thiên Kinh, tìm kiếm biện pháp đột phá cực hạn tốc độ này đến một độ cao mới!
.....
Hứa Chỉ cảm thấy Đế Kỳ thực sự đáng sợ.
Hắn không phụ sự kỳ vọng cao của mình, phong cách vẫn trước sau như một.
“Quá ưu tú, Thiên Đế học trộm phía sau màn quả nhiên danh bất hư truyền. Vừa đi tới, đã bắt đầu bắt chước sao trời, cảm thấy mình và chúng nó không hợp nhau thì liền nghĩ cách dung nhập vào trong đó, lại lần nữa làm một độc thủ ẩn giấu phía sau màn.”
“Còn sao chép trái đất của chúng ta?”
Hứa Chỉ bỗng nhiên ngơ ngẩn, bật cười lên.
Đây cũng không xem như là sao chép mà là đánh bậy đánh bạ, suy đoán ra. Thậm chí có thể nói là một điều tất nhiên, chỉ cần cẩn thận quan sát từng hành tinh thì sẽ tìm được quy luật, xuất hiện ý tưởng trên phương diện này.
Đây cũng coi như là thực hiện sự đa dạng hóa.
Sa bàn thứ nhất ở trên mặt đất, sa bàn thứ hai ở dưới nền đất, sa bàn thứ ba ở trong vũ trụ...
“Chẳng qua, Phó Não Trùng Sào tuy rằng có thể theo dõi mỗi một chi nhánh của Trùng tộc rồi báo lại tiến độ, nhưng ta lại không có cách nào để tự mình qua đó.” Hứa Chỉ lắc đầu nói.
Hiện tại, Đế Kỳ mới ra ngoài có mấy ngày ngắn ngủi. Sinh vật nổ mạnh còn chưa bắt đầu, cẩn thận phỏng đoán thì còn cần vài này thì sinh vật biển mới có thể bò lên bờ, xuất hiện động vật trên cạn rồi hoàn toàn phát triển lên. Hắn cũng rất chờ mong về hình thái sinh mệnh của hành tinh này.
Hắn chỉ có thể đem ánh mắt quay lại trong vòng vườn trái cây một lần nữa.
Sa bàn thế giới Vu sư trên mặt đất lại đi qua hơn một ngàn năm, theo lý mà nói thì năng lượng cho Hỗn Nguyên Thánh Nhân thứ hai sắp được tập hợp lại.
Nhưng mà Elmin lại dùng cỗ năng lượng này tự mình tiến hành tu luyện, tăng cảnh giới lên Hỗn Nguyên Thánh Nhân trung kỳ, đã mạnh hơn mấy lần so với trước đây. Hơn nữa những năm gần đây, nàng bắt đầu không ngừng thăm dò về nơi của chúng thần trên bầu trời, hy vọng có thể câu thông.
Chỉ là không hề có tin tức.
Hứa Chỉ duỗi tay ra, một con quái điểu màu đen chậm rãi dừng ở trên cánh tay hắn.
“Nơi ở của chúng thần, cũng đã đổi tới nhóm người chơi thứ hai rồi, xem như bước đầu thành hình, tổ chức có hơn 500 Vu sư cấp bốn đang ở trong thân thể nó. Nội không gian cũng không nhỏ, chỉ là chúng ta không có thần ở trong đó thôi, hơn nữa là đó một mảnh thế giới cằn cỗi.”
Hứa Chỉ thở dài một hơi, cảm thấy nơi ở của chúng thần này vẫn là tiếp tục che giấu thì tốt hơn.
Dù sao trước đó hắn làm Thần Trí Tuệ Mercurius cũng đã hạ phục bút rằng trong cuộc chinh chiến thế giới, chư thần tổn thất thảm trọng, gần như chỉ còn lại có mấy vị thiên thần, hiện tại nói là đã chết hết thì cũng không sao đi....
Hắn nhìn thoáng qua Elmin và Medusa, hai người đang giữ cho thế giới phát triển hài hòa. Hứa Chỉ cũng không quản các nàng nữa, ngược lại là bên thế giới Hoang Cổ lại xảy ra một chút chuyện.
Đầu tiên là Manh Muội lại dạy hai đồ đệ mới.
Nàng dạy mất ba bốn mươi năm, sau đó để cho bọn họ tự mình khám phá. Dù sao thời đại mới, không có nhân- thần ở chung, phương pháp tu luyện mới yêu cầu hai người bọn họ phải tự chính thăm dò. Mà thọ mệnh của nàng đã không còn nhiều, chính mình phải nắm chặt thời gian đột phá.
Hiện tại đã qua hơn một ngày, trên diễn đàn bào tử.
Manh Muội Muốn Tiến Hóa Thành Rồng: “Ha ha ha ha, tôi đã đột phá! Mệnh của Địa Mẫu Thanh Đằng ta không nên tuyệt! Ông trời phù hộ, ta nhất định sẽ thống trị thời đại mới tiếp theo của thế giới Hoang Cổ, trở thành một Thiên Đế tư chưởng Long Mạch Đại Địa!”
“Thật đáng mừng!”
“Thật đáng mừng!”
Mọi người đều chúc mừng, lại cảm thấy dở khóc dở cười.
Tính cách Manh Muội mọi người đều biết, đặc biệt cá mặn, thuộc về loại người chơi hưu nhàn.
Nàng có lẽ là người duy nhất không quý trọng thời gian bên trong, ngày nào hay ngày ấy, thường xuyên xem phim, tắm rửa rồi đi ngủ. Bên trong động một tí là liền ngủ say mười mấy năm, chính là ra bên ngoài đi xem kịch.
Một con cá chết mặn như vậy, thời gian thật sự tồn tại không đến 50 năm, hiện tại lại có thể xưng đế?
Vô số người vô cùng đau đớn!
Người này hiện tại vẫn còn sống, thật là đáng sợ!
Quả thực đúng là u Hoàng.
Manh Muội: “Ha ha ha ha, nỗ lực một chút, đã đột phá, tư chất của tôi không kém gì đồ đệ Đạo Trường Sinh của tôi cả! Hơn nữa tôi nói với các người... Tôi vẫn luôn là cá mặn, vừa tiến đến đã được nghe Đạo Quân giảng tọa, dù không thể hiểu được những vẫn trở thành tồn tại cổ xưa nhất trong thiên địa nhất, nổi danh cùng Thái Dương .
Bị trở thành Kiến Mộc mấy trăm năm, nhưng trong hiện thực, tôi chỉ là đi ăn uống chơi chơi thôi cũng đã vượt qua thời đại Cổ Thần.
Sau đó, đến những người chơi chữ đỏ nỗ lực nghiên cứu ra Cửu Chuyển Huyền Công để trợ giúp, còn tôi thì cái gì cũng đều không làm, liền thu Đạo Trường Sinh làm đồ đệ, trở thành một người thầy đức cao vọng trọng của Thiên Đạo một cách không thể hiểu được. Bây giờ tôi lại ở tại địa vị tối cao của thế giới Hoang Cổ, ngay cả Hư Vi và mấy vị Thiên Đế khác cũng tôn kính vạn phần đối với một người mà ngay cả con gà cũng không đánh được. Hiện tại tôi còn đột phá Thiên Đế, cá mặn đã đi tới đỉnh cao.
Ha ha ha ha, vị Thiên Đế yếu nhất trong lịch sử, cái gì cũng không cần phải đánh qua.
Tôi nói thật với mọi người, hiện tại tôi lại đuổi kịp đại thế thiên địa của thời đại tiếp theo rồi, trở thành Long Mạch, có lẽ có thể đánh cắp tinh hoa của một thời đại, điên cuồng ăn hoa hồng. Tôi chỉ cần nằm ở nơi đó, đừng nói là chúng Thiên Đế, ngay cả thiên đạo đều sẽ phải hâm mộ ta, Thánh Nhân thứ hai của thế giới Hoang Cổ rất có thể là tôi!”
Mọi người:???
Bọn họ đều sợ ngây người.
Đây là một trong những pháp môn chứng đạo Hỗn Nguyên trong truyền thuyết: Cá mặn nằm thánh pháp.
-----