Yumia hoàn toàn chấn động, đứng lên bái A Sửu thật sâu, “Cảm ơn lão sư dạy dỗ.”
“Xin hỏi, như thế nào nhân tính?” Yumia lại hỏi.
“Ta suy đoán, năm đó mười một cây Cổ thụ Sinh Mệnh Tinh linh cắt đứt nhân tính, chia thành ba bộ phận thần tính, ma tính và thú tính.”
A Sửu trầm giọng nói: “Chỉ lấy thần tính trong đó, dư lại ma tính và thú tính, vẫn ở lại trong trái cây kia. Năm đó Irrfan ăn cắp trái cấm, không chỉ có ăn cắp nhân tính hoàn chỉnh từ trái cây sinh mệnh, hóa thành nhân loại... Mà trong lúc vô ý, còn lấy thêm ma tính đối ngược với thần tính.”
Cho nên, con cái hắn sinh ra, trong đó một người biến thành Ác Ma?
Ác Ma mang theo ma tính thuần túy, đối ứng với thần tính Tinh linh?
Chân tướng của lịch sử bày ra ở trước mắt, Yumia nhịn không được hỏi: “Như vậy, thú tính còn chưa bị ăn cắp, là thứ gì?”
“Thần tính là thiện, ma tính là ác, sát niệm tàn bạo dày đặc, cực đoan tà ác, thần tính và ma tính đều là tuệ tính chủ quan của sinh mệnh có trí tuệ... Chỉ có thú tính, là bản năng sinh tồn nguyên thủy của sinh vật, tựa như mãnh thú giữa rừng sâu.” A Sửu cười nói.
“Suy đoán Cổ thụ Sinh Mệnh phân chia làm ba phần, có chứng cứ gì?”
“Bản thân ta chính là chứng cứ.”
Lúc này, ở cửa xuất hiện hai người đàn ông mang ma tính và thú tính trước đó, cộng thêm một người đàn ông nhân loại sở hữu một gương mặt rất bình thường, tựa như một máy móc lạnh lùng vô tình.
“Ta vốn xấu xí, có tên là A Sửu, tướng từ tâm sinh, hội tụ các loại tạp niệm và huyết mạch.” Người đàn ông có tướng mạo bình thường trả lời, “Ta ngày ngày vung đao, nghe người ta tố khổ, tạp niệm càng ngày càng nhiều, cuối cùng hội tụ thành kính tượng, ta liền chém ra ba đạo tạp niệm, ma thân, thần thân và thú thân.”
Ba đạo phân thân kính tượng bắt đầu chậm rãi hội tụ, đi vào trong cơ thể bản tôn A Sửu với gương mặt không biểu tình, trong đôi mắt của hắn dần dần lập loè nhân tính, “Ba đạo kính tượng hội tụ vào nhau, ta chính là người.”
Trên thực tế, A Sửu cũng có chân thân Tổ Vu, chẳng qua chân thân Tổ Vu của hắn không phải là biến thân to lớn, có ba đầu sáu tay, mà là phân hoá ra thành ba đạo phân thân kính tượng.
Phân biệt là thú thân, thần thân và ma thân.
Đây là quy tắc thiên địa mà hắn tham khảo ở thế giới này, sự vận hành của Cổ thụ, quy luật sinh sôi sinh mệnh, ngộ hiểu chân lý.
Yumia nhìn A Sửu, nhịn không được hỏi: “Chân thân của ngươi có chiến lực thế nào?”
A Sửu giải thích: “Phân thân kính tượng chỉ có ba tầng nửa chiến lực của chân, hơn nữa phải thừa nhận gấp ba thương tổn... Nhưng nếu phân thân tử vong ta lại không hề hấn gì cả, chỉ bị hao tổn chút pháp lực mà thôi.”
Trong đầu Yumia nổ ầm ầm.
Người đàn ông này rõ ràng sở hữu năng lực trấn áp tất cả, lại lựa chọn dùng phương thức như vậy để thuyết phục chính mình...
Mà chính mình thân là Tinh linh thiện lương, lại lựa chọn bạo lực và cậy mạnh...
Nàng chua xót trong lòng, đã hoàn toàn thất hồn lạc phách.
Bây giờ, nàng đã hoàn toàn thần phục với người đàn ông tràn ngập nhân tính này. Cậy mạnh sẽ không làm nàng khuất phục, nàng cũng không sợ hãi tử vong, chính là người đàn ông đại trí giả ngu này, là Thánh Nhân thông minh nhất trên thế gian, ngôn ngữ mị lực đánh tan nội tâm cứng rắn của nàng, khiến nàng vui lòng phục tùng.
“Yumia, nguyện ý thần phục.”
Yumia quỳ một gối trước người đàn ông này, “Tinh linh tộc nguyện tôn ngài làm Vương.”
“Nếu ta phải phát động chiến tranh với mẫu thụ của các ngươi?” A Sửu mở miệng.
“Tinh linh tộc nguyện làm tiên phong.” Một mình Yumia nói lên tiếng nói của toàn bộ tộc nhân.
《 Cổ sử Thụ Tinh 》 ghi lại:
【 Đế quốc Tinh linh năm 120, Nhân tộc Kiếm Thánh ngang trời xuất thế, trấn phục Đại đế Tinh linh Yumia, cứu vớt Nhân tộc khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng! 】
...
Yumia biết rõ rằng thế giới này đã không có ai ngăn cản được A Sửu, nếu như A Sửu có ý muốn tàn sát đẫm máu, thì tộc Tinh linh và cổ thụ sinh mệnh cũng chỉ có thể mặc cho sai khiến.
Một cái phân thân của hắn, đã đủ để quét ngang thiên hạ.
Lúc này, tộc Tinh linh đã bại trận, Cổ thụ Sinh Mệnh cũng không có năng lực chiến đấu phản kháng, chỉ có thể yên lặng đứng cao chót vót ở trên mặt đất, mặc kệ cho xâm lược. Hắn nói muốn phát động chiến tranh với Cổ thụ Sinh Mệnh, trên thực tế chỉ là đang chờ nàng tỏ rõ lập trường đối với Cổ thụ Tinh linh.
“Hắn muốn dùng ta làm tiên phong.”
Nàng nhìn qua người đàn ông với đôi mắt đầy thâm thúy trước mặt, đã hoàn toàn hiểu rõ mục đích chuyến đi này của hắn,
“Hắn đang thuyết phục ta, cân nhắc lợi và hại cho ta biết, nói rõ chân tướng toàn bộ thế giới của tộc Tinh linh, nhân tài luôn có sẵn, sau đó muốn coi ta như quân tiên phong, thay hắn đi thuyết phục Cổ thụ Sinh Mệnh!”
Nếu như hắn muốn giết chóc, thì sẽ không hỏi ý kiến của mình, hắn muốn chính mình bày tỏ thái độ.
“Đại đế Yumia của tộc Tinh linh, ngươi thật sự rất thông minh, có được trí tuệ và lòng nhẫn nại vượt xa người thường.”
A Sửu cười rộ lên,
“Ngươi có thể lý giải rõ dụng ý của ta trong nháy mắt, mà Cổ thụ Sinh Mệnh cũng sẽ hiểu rằng nó không có cách nào ngăn trở ta, ta hy vọng ngươi thay ta thuyết phục Cổ thụ Sinh Mệnh...”
Hắn đứng dậy, thanh đao dắt ở sau lưng, ánh mắt sáng rực,
“Cổ thụ Sinh Mệnh là một bộ phận của thế giới này, là mẫu thân của toàn bộ sinh vật trên mặt đất, bọn chúng kiêng kị sinh mệnh có trí tuệ sinh ra, cũng chỉ vì cân nhắc cho sự sinh tồn của bản thân, bọn chúng cũng không sai... Nhưng hiện tại ta cam đoan, chỉ cần ta còn sống một ngày, sẽ không có người hủy diệt bọn chúng hay nô dịch tộc Tinh linh các ngươi, nhưng cũng hy vọng Cổ thụ Sinh Mệnh không còn can thiệp đến thế gian. Mong muốn của ta rất đơn giản, chẳng qua là một thế giới hòa bình hoàn chỉnh... Sinh linh học tập trau dồi trí tuệ, các đại chủng tộc chung sống và cùng phát triển.”
Vào ngày hôm đó, Yumia ra lệnh ngừng toàn bộ chiến tranh.
Nàng coi mình như tiên phong, đích thân tiến về ngọn cây bên trên Paradise, thuyết phục mười một cây Cổ thụ Sinh Mệnh đầu hàng, không có sự lựa chọn, đồng thời đưa ra điều kiện cũng rất hào phóng, không có lý do gì để từ chối cả.
“Không có khả năng!”
Mười một cây Cổ thụ Sinh Mệnh không thể tin được sự thật này, không tin rằng có nhân loại mạnh mẽ như vậy.
Trên mặt đất, một người đàn ông vẫn vung vẩy thanh đao như cũ, toàn thân cơ bắp màu đồng cổ đầm đìa mồ hôi nóng. Hắn bỗng nhiên mở miệng,
“Thân thú, ngươi hãy lên trời một chuyến.”
Đế quốc Tinh linh năm 120.
Vị Kiếm Thánh Nhân tộc đã đến “Paradise”, tranh luận cùng với mười một cây Cổ thụ Sinh Mệnh suốt ba ngày, hắn giải thích về khởi nguyên sinh mệnh, lại cân nhắc rõ lợi hại được mất, thành công thuyết phục mười ba cây Cổ thụ Sinh Mệnh Tinh linh.
-----
Dịch: MBMH Transalte