Chính mình cũng không muốn can thiệp, chỉ là người quan sát, nhàn nhạt nhìn lịch sử đẩy mạnh, đi về tương lai không đoán trước được.
Dù cho là mình biết rõ thì sao chứ, vườn trái cây nhà mình ở Đồng Thành vào mùa đông là tương đối lạnh, nhưng lại là khu vực phía nam nên sẽ không có tuyết rơi, nhiệt độ không khí mùa đông cũng là mấy độ.
Nhưng đối với thế giới Vu sư, nhiệt độ không khí giảm xuống là chuyện xưa nay chưa từng có, cho nên không biết mà sợ hãi, nghĩ thế giới có lẽ sẽ bị hủy diệt.
Medusa tiếp tục mở miệng, nhấp một ngụm rượu, môi đỏ ăn cá nướng, “Ở mười năm trước, ta đã có nắm chắc để đột phá, có thể chính thức mở ra cuộc tiến công vào thế giới này, nhưng ta không có đột phá, mà là chờ đợi, ta lại đợi ngươi mười năm, biết vì sao không?... Ta đang đợi các ngươi trở nên cường đại, bằng không hiện tại các ngươi quá mức nhỏ yếu, không ngăn cản được sự xâm lấn của thế giới chúng ta!”
“Bởi vì xâm lấn là không đúng, nội tâm ta cũng thực hổ thẹn... Ta chỉ có thể đền bù như vậy, để cho chúng ta lực lượng ngang nhau mới làm đối thủ, giết chết đối phương, mở ra một lần đánh giá. Dù sao ai cũng đều có quyền lợi lựa chọn sinh tồn.”
Vị lão nhân bạc đầu Hồ Nhân Nông này, không tự chủ được nhìn Medusa, nhìn về phía thiếu nữ mỹ mạo này.
Hắn làm Tể Tướng đương triều, lại không thể tưởng tượng được tồn tại vĩ đại cổ xưa Ma Thần khởi nguyên buông xuống thế giới này tựa hồ cũng không tà ác, ngược lại còn rất thiện lương. Hơn nữa, nàng tựa hồ đang áy náy, xâm lấn thế giới cũng là có nỗi khổ bất đắc dĩ.
Bên cạnh, vẻ mặt Manh Muội đen lại.
Ta mẹ nó, thật muốn tin ngươi!
Nếu không phải lúc trước đã nhận thức ngươi, thật đúng là bị lời nói kia của ngươi lừa dối rồi! Ngươi rõ ràng là gạt Elmin, kéo dài thời gian xâm lấn, chờ đối phương trở nên càng cường đại, sau đó chờ mong cuộc chiến với lực lượng ngang nhau, ngươi chính là một kẻ cuồng chiến đấu!
Thương hại đối phương, không muốn làm đối phương tử vong?
Mặt Manh Muội đều đen cả rồi!!
Hiện tại ta công nhận có hai vai ác, một nam một nữ, Medusa và Đế Kỳ.
Trình độ nguy hiểm của Medusa đã vượt qua Đế Kỳ. Đế Kỳ cơ bản là hắc thủ phía sau màn, chưa bao giờ tự mình giết người, còn Medusa thì giết người vô số, là vai ác đệ nhất trong lịch sử! Là người không có tư cách nhất để nói mấy lời hay như này.
Manh Muội cực kỳ bi thương.
Không hổ là vai ác hung tàn nhất, thông minh xảo trá, còn dán cho chính mình một cái nhãn thiện lương nữa chứ.
Nội tâm của nàng đang dần trầm xuống.
“Còn nữa, tình huống hiện tại của thế giới Vu sư là thế nào. Chúng ta lâu lắm rồi cũng không có tiếp xúc, hiện tại thật sự có nguy cơ diệt thế sao? Thế giới sắp hủy diệt, nhiệt độ không khí mấy trăm năm qua đang nhanh chóng giảm xuống?”
“Chỉ sợ là sự thật, nếu không dù Medusa có nổi điên thì Elmin cũng sẽ không đồng ý phát động chiến tranh.”
Thời tiết lạnh?
Thời đại băng hà đã đến?
Lúc trước Medusa chưa bao giờ lộ ra mấy thứ này, hiện tại sau khi nàng nghe được liền lâm vào suy tư, có lẽ phải nghĩ biện pháp cầu cư dân mạng bên ngoài, nghĩ cách can thiệp, thay đổi cuộc chiến tranh này thôi.
“Cô nàng này đang có tâm tư gì đây, đôi mắt cứ chuyển động không ngừng.”
Hứa Chỉ lại nhìn Manh Muội ở trong mắt.
Hắn rất bình tĩnh, ngồi ở nơi không người hiểu, giờ phút này lại đang yên lặng ăn đồ nướng bên bờ sông trước sự thay đổi của thế giới, giống như một người đứng xem, nghe hai bên hữu hảo nói chuyện với nhau.
Trận chiến tranh vị diện thế giới này, hắn không có ý định can thiệp vào kết cục, mà chỉ nhàn nhạt ngồi ở chỗ cao.
“Mứt quả, băng đường hồ lô đây!”
Bỗng nhiên, có một nghệ nhân già nua cầm một cây côn dài, phía trên cắm đầy mứt quả hồ lô vừa vặn đi qua quầy hàng.
“Ông chủ, ta muốn hai cái.” Medusa gọi hắn lại.
“Được rồi! Hai kẹo hồ lô!!” Lão nhân kêu lên.
Sau khi đưa tiền qua, Medusa cầm lấy một cây ăn, lại dùng tay đưa một cây cho thư sinh phía sau.
Hứa Chỉ cũng rất thản nhiên tiếp nhận kẹo hồ lô, đọc sách, ngồi ở bên cạnh bình tĩnh ăn, phảng phất áp lực khẩn trương trong không khí trước mắt kia không có quan hệ với mình.
“Lão sư...”
Hồ Nhân Nông nhìn thư sinh này, sắc mặt có chút phức tạp, bỗng nhiên thở dài một hơi. Nếu lúc ấy, không cho Ma Thần này phát hiện sự tồn tại của hắn thì có phải là tốt hơn không?
Nghe nói, Ma Thần này sắp đột phá, cũng là vì được lão sư dẫn dắt...
Từ đó mới làm tăng thêm nguy cơ cho thế giới của chúng ta.
Hắn đi chuyến này đã không tính toán trở về, dù phải trả giá tính mạng cũng muốn mang lão sư đi.
Hắn đã là một vị Thiên Đế mới, ở vào cùng cảnh giới, đối phương cũng chỉ là một khối phân thân, dùng việc hy sinh tính mạng làm đại giới, chưa chắc đã không cứu nổi!
Thần sắc của Medusa cũng rất thản nhiên, “Cuộc sống của các ngươi tinh tế như vậy, đầu đường đều có người rao đồ ăn, mà thứ giải trí duy nhất ở thế giới của chúng ta chính là quán bar, thô ráp mà đơn giản, mất đi quá nhiều quá nhiều lạc thú. Nơi này dưới ánh mặt trời thực ấm áp, có bốn mùa và ngày đêm, chúng ta rất muốn vào để tránh né tai nạn.”
Medusa tiếp tục nói, “Ngươi đã đến nơi này thì hẳn đã có quyết ý, muốn tới làm gì... Lòng ta biết rõ ràng.”
Hồ Nhân Nông lão nhân nghe vậy, mặt cũng không cảm xúc.
“Sở dĩ Liễu Ôn Kiếm không ở đây là bởi vì nàng phải nghỉ ngơi dưỡng sức, dù sao cũng là một phàm nhân. Đoạn Thiên Vũ không ở đây, là bởi vì hắn còn chưa đột phá được cảnh giới Thiên Đế., nhưng chắc cũng sẽ sớm thôi... Mà chỉ có một mình ngươi lại đây, là bởi vì ngươi không sợ chết, bất tử bất diệt, tới thử nội tình của ta, đã ôm quyết tâm phải chết đến đây, không tính toán trở về.”
Medusa thở dài, phảng phất muốn nhìn thấu đối phương, “Ngươi không chỉ có muốn thử ta, còn muốn liên hợp với Thanh Đằng Địa Mẫu cướp đi sư tôn Bách Hiểu Sinh của ngươi và Ôn Liễu Kiếm từ trong tay ta,... Dù sao thì vị tồn tại này đã dạy dỗ hai người các ngươi, từng người đều sáng lập ra thời đại mới, thậm chí còn dẫn dắt ta... Tất nhiên các ngươi sẽ không muốn hắn ở lâu trên tay của ta.”
Manh Muội:???
Ta không có!
Nàng ngồi ăn bánh trung thu ở bên cạnh, nháy mắt không bình tĩnh nổi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Hồ Nhân Nông, không nghĩ tới đồ đệ của mình đã có quyết tâm như vậy.
Nàng lại nhìn Medusa.
Biểu tình Medusa vô cùng bình tĩnh, tựa hồ đã tính toán ra tay xử lý nàng.
Cá mặn như ta cũng có ngày hôm nay?
Vẻ mặt của nàng lộ ra vẻ đau khổ.
Nỗi khổ của mình chỉ có mình biết.
Nàng thật không muốn làm cá mặn mà là thật sự không có sức chiến đấu!
Đánh nhau cũng phải có thiên phú.
Nàng không có khả năng chiến đấu, tuy rằng nói nàng là người trưởng thành và tinh tế, hàng ngày tích lũy rèn luyện, hiện tại người bình thường không phải là đối thủ của nàng. Nhưng Medusa và các tuyệt thế thiên tài khác thì chỉ cần một giây là có thể đánh bại chính mình.
Hồ Nhân Nông bình tĩnh mở miệng, “Thanh Đằng Địa Mẫu đã vượt qua toàn bộ Thiên Đế trên thế gian, chỉ ở dưới Thiên Đạo, khí tức cường đại, chiến lực có thể sánh ngang với mười vị Thiên Đế bình thường. Mà ngươi cũng không phải dùng bản thể hạ phàm, xa không phải là đối thủ của nàng.”
-----