Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 396 - Chương 396: Tuyệt Học

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 396: Tuyệt Học

Một khi hai thế giới siêu phàm khai chiến, bản thân mình nhất định phải đứng ở trận doanh của thế giới Hoang Cổ, mà Thiên đế chí cường chém giết nhau, chắc chắn sẽ biến mọi thứ thành núi thây biển máu, hai bên trả đại giới khủng khiếp như vậy, chỉ là vì tranh giành tên mọt sách này?

Manh Muội nhìn đồ đệ của mình, cảm thấy tên này không hề giống hồ ly tinh một chút nào cả.

Hồ ly tinh không phải đều khôn khéo dối trá ư?

Hay là do được mình bảo hộ quá tốt? Có lẽ về sau nên nuôi thả một chút, cho nàng ta tự mình ra ngoài lịch lãm.

Chẳng qua là, Manh Muội lại không cam lòng cho nàng đi, sợ cô nương bản thân mình cực cực khổ khổ nuôi lớn bị một tên đầu heo nào đó lén củng đi mất, nếu mà như vậy chính nàng không phải sẽ đau lòng tới chết sao? Cho nên vẫn là nên đặt trong lòng bàn tay mà che chở thôi, để nàng ta trở thành một đóa hoa trong nhà ấm. Quả nhiên nuôi dưỡng đệ tử nam thì có thể nuôi tùy ý, thậm chí là cho ra bên ngoài làm một tên ăn xin cũng được, nhưng mà nuôi dưỡng đệ tử nữ thì giống như là đang nuôi dưỡng con gái của mình vậy, thật sự là quá khó khăn với ta mà!!

“Đóa hoa tử vong!”

Medusa nở một nụ cười, khoát tay, pháp trượng màu đen tinh xảo trong tay giơ lên, nhìn nàng giống như một vị vu sư vô cùng tao nhã, một đóa hoa tinh xảo đỏ như máu xoay tròn hiện ra, không biết là đẹp đẽ hơn so với ngàn năm trước gấp bao nhiêu lần.

Đạo pháp và vu thuật vốn dĩ chính là pháp thuật, cho nên khi đạt tới được một trình độ thâm sâu sẽ có chỗ giống nhau. Vu thuật của Medusa đã sớm đạt tới trình độ cực kỳ cao thâm, thậm chí có thể so với hệ thống to lớn mà Đế Kỳ đã tập hợp kia.

Tuy rằng nàng chỉ là phân thân, nhưng sức chiến đấu vẫn đáng sợ tới mức nghịch thiên.

“<< Ti hình Đại Chu >>, thế giới trong sách.”

Hồ Nhân Nông duỗi tay ra, cảnh tượng xung quanh đột nhiên thay đổi, xuất hiện một cung điện triều đình cực kỳ tráng lệ.

“Người nào ở dưới đó! Còn không mau khai rõ danh tính!?”

Hồ Nhân Nông đã phủ lên người bộ quan phục màu đen dành cho Thừa tướng, uy áp kinh người, đi nhanh về phía trước.

Trong nháy mắt, hắn đã ngồi vào vị trí dành cho quan chức khi thẩm vấn phạm nhân, dĩ nhiên xung quanh cũng có văn võ bá quan, tất cả đều là cường giả. Đây chính là Hình phạt tối cao của Đại Chu, chưởng hình ngục thẩm tra xử lý án kiện, các đại thần quan trọng trong triều đình đều đến dự buổi thẩm xét.

Hiện tại, Medusa đang đứng ở trong triều đình, nàng giống như một phạm nhân đang chịu thẩm vấn.

“Thấy Tể tướng đương triều còn không mau mau quỳ xuống!?”

Một trọng thần trong triều đình đột nhiên đứng lên hét lớn, nho khí kinh người biến thành uy áp cực mạnh đập tới.

Đây là lĩnh vực Đại nho.

Biến hình đường của thế giới trong sách thành thực, tiến hành công giết.

Thế giới trong sách, dựa theo ý niệm của người, hội tụ ý nguyện của chúng sinh mà hình thành, mà < Ti hình Đại Chu > chính là do Thừa tướng Hồ Nhân Nông làm ra, người trí thức trong thiên hạ và toàn bộ dân chúng Đại Chu, từ nhỏ khi đến trường học, không ai mà không muốn tìm đến để ngâm nga. Nếu như muốn hỏi quyển sách nào được lưu truyền phổ biến nhất trong thiên hạ, thì đó chính là quyển sách này.

“Hay cho một tên Hồ Nhân Nông! Nếu tâm trí không ổn, e là sẽ bị ngươi dọa sợ rồi!”

Medusa cười to, nhịn không được mà khen ngợi nói:

“Đây chính là Nho đạo ư? Khí vận của quốc gia, tập hợp sinh linh khắp thiên hạ, quả thực là lợi hại, hữu dụng hơn hương hỏa thô sơ của Tây Kỷ Nguyên nhiều.”

“Không tu thân mình, tu thiên hạ chúng sinh, quả thực là có vô vàn khả năng, là con đường cực kỳ đáng sợ. Hiện tại, dân số của triều đình Đại Chu chỉ mới có mấy chục triệu người, nếu lên đến hơn trăm triệu thì sẽ như thế nào? Hơn một tỷ, mấy chục tỷ? Hương hỏa từ vô tận sinh linh có thể ngưng tụ thành thực, diễn biến ra một thế giới chân thật trong sách.”

Trên triều, Hồ Nhân Không đang ngồi ở kia vẫn không nói lời nào, nhưng lại có một đại thần ngồi ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt tức giận, tuyên bố pháp lệnh,

“Bản án thứ 72 của Đại Chu! Dám ngỗ nghịch với đại thần, không chịu quỳ xuống, phải chịu phạt từ ba đến mười năm!”

Ầm ầm!

Trong triều đình xuất hiện một đống gông xiềng, xiềng xích, cọc gỗ, sắt nung, nhanh chóng bay tới.

“Kẻ hèn mọn của Vương triều Đại Chu kia, ngươi có biết ta là ai không? Ngươi dám thẩm tra một vị Ma thần tôn kính của dị giới?!”

Nàng đi nhanh về phía trước, nhìn các đại thần xung quanh, phấn khích tới mức mặt mũi đỏ ửng cả lên, đỏ mặt vỗ tay cười,

“Các ngươi thật sự là quá can đảm… Rất thú vị…Với lại, đống hình cụ này của các ngươi, ta nhìn xong cảm thấy rất hung ác, rất tàn nhẫn…”

Nàng đột nhiên bạo phát ra khí tràng bạo ngược đỏ tươi vô cùng mãnh liệt, phóng lên cao, cực kỳ tùy tiện, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ cả lên,

“Ta nhìn cảm thấy rất thích, ta rất muốn… Thử một lần!!!”

“Vu sư, tấn công gần người.”

Da đầu Hồ Nhân Nông run lên, không hổ danh là Ma thần.

Một trọng thần trong triều đình lập tức nghe lệnh.

“Gần người?”

Nàng nở một nụ cười dịu dàng, rõ ràng đã là một bà lão hơn hai ngàn tuổi, lại thích ăn mặc theo phong cách của thiếu nữ, vẫn thích trưng diện như trước. Nàng đột nhiên bỏ pháp trượng của vu sư xuống, hai bên cơ thể đột nhiên mọc ra tám cánh tay.

“Ta đi vào thế giới này, hiện tại đã học được cách tu luyện võ đạo, thân hình Cthulhu của ta đã bắt chước chân thân Tổ vu, bắt đầu đồng tu hai đại hệ thống…”

Tám cánh tay của nàng chậm rãi làm ra tư thế đánh nhau, ngoắc ngoắc tay.

“Nhìn vinh hoa biến mất trong nháy mắt, biến mất như một giấc mộng đời người… Ngươi quả thực là một thư sinh đầy bụng đều là kinh luân. Rất thích! Ta cực kỳ thích! Ta càng thích đánh chết tươi ngươi, một quyền lại một quyền đánh cho thịt nát xương tan!”

Ầm!

Tám cánh tay của nàng múa may quay cuồng, trong nháy mắt, chiến pháp tinh diệu vô song, tám cánh tay hóa thành quyền chưởng, nắm bóp, các đại thần của thế giới trong sách bị nàng bóp chết tươi.

Manh Muội: ???

Hứa Chỉ: ???

Hắn nhìn tám cánh tay đang quay cuồng, tràn đầy hứng khởi đập người của Medusa, như muốn chết trân ngay tại chỗ vì quá kinh ngạc!

Ngươi thay đổi rồi!

Quá vô liêm sỉ, ngươi chính là vu sư truyền thống cuối cùng, giờ lại đi bỏ pháp trượng, dùng nắm đấm để đánh người?

Nhìn tiểu Phượng Hoàng người ta xem, người ta cũng là đồng tu, tu luyện chân thân Bàn Cổ, vì cảm thấy quá xấu nên đã bỏ qua tám cánh tay kia, không hề đi lên con đường đánh nhau bằng nắm đấm. Còn ngươi thì sao, thân là một vu sư, lại hào hứng tràn trề đi học cái thứ này?

Cũng may là khiếu thẩm mỹ của vị này vẫn còn dùng được, tám cánh tay kia coi như là vẫn thuộc vào hàng đẹp, không phải là mọc ra tám cánh tay đầy cơ bắp, biến thành một vu sư cơ bắp, bằng không thật sự là nhìn cay con mắt!

“Quả nhiên ta vẫn thích dùng nắm đấm để đánh hơn, đây mới là chân ái của ta.”

Hứa Chỉ ngồi ở trung tâm không nói lời nào, nhìn hai Thiên đế tối cao đang đánh nhau, từng đạo năng lượng khiến người ta tán thưởng bùng nổ, lại vòng qua cơ thể của hắn.

Dù sao, hiện tại hắn chỉ mới cấp sáu.

Mỗi cấp bậc là sự khác biệt lớn tới mức nào?

Đối với Thiên đế, cấp sáu cũng chỉ là một người cần dùng một kích là giết được rồi.

Ngay tại lúc này, Hứa Chỉ đang ngắm nhìn hai vị Thiên đế đang chiến đấu ở trong sa bàn của mình. Đối với hắn mà nói, đây cũng là một cơ duyên rất lớn khó mà có được. Dù sao thì, cảnh giới thực sự của mình cũng chỉ mới là cấp sáu.

“Đây chính là sự va chạm của hai đại hệ thống…”

Đôi mắt Hứa Chỉ rũ xuống, ngồi ở trung tâm, yên lặng cảm ứng sự giao thủ tràn đầy điên cuồng của hai vị Thiên đế, không ngừng lĩnh hội con đường lưu chuyển sức mạnh của bọn họ.

-----

Bình Luận (0)
Comment