Hiện tại trong toàn bộ thành phố Orwell, hầu như đều là du khách từ bên ngoài tới cùng với rất nhiều cường giả trên đại lục, mọi người đều đang tập trung ở gần đó, bọn họ không ở trong quán rượu, nhưng bọn họ là cường giả có thể vận dụng thuật pháp, chiếu ra hình ảnh của thanh niên đang kể chuyện ở bên trong.
Bọn họ nghe thấy người thanh niên đó nói như thế, vẻ mặt liền trở nên hoảng hốt!
“Thần trí tuệ Mercury, Thần của Quang Minh Giáo Hội trong truyền thuyết, cuối cùng cũng đã xuất hiện trong lịch sử.”
“Thật là đáng sợ! Ba đại thần tích, thần tích thay đổi toàn bộ đại lục, bao trùm cả thiên hạ… Hiện tại, Minh Thổ Đại Đế Elmin cũng rất khó để dễ dàng làm ra được loại thần tích đáng sợ tới vậy!”
“Thì ra, hình tượng của Thần trí tuệ không phải là một cô gái có dáng người cực kỳ hoàn mỹ.”
…
Nghe thấy mấy lời thảo luận như thế, khuôn mặt của Hứa Chỉ đều biến thành màu đen, hắn chính là muốn sửa lại cho đúng cái loại lịch sử này, trả lại sự trong sạch cho bản thân mình, trả lại sự trong sạch cho hai nền văn minh dài đằng đẵng, giảng giải lại nó cho thời đại hiện nay.
Lại có người vội vàng hỏi:
“Như vậy, Thần trí tuệ và nơi ở của chúng thần đã biến mất đi đâu rồi?”
“Đúng vậy! Họ chỉ xuất hiện ở thời đại Vu Sư, đến thời đại Ma Dược thì lại biến mất…”
…
Tiền tuyến chiến loạn, những hiềm khích trước đó của ba Vương quốc lớn bọn họ đều tan biến hết. Hiện tại, cường giả của các Vương quốc ma dược đều ở chung với nhau vô cùng hòa thuận.
Một ít cường giả trao đổi với nhau, hai pháp sư khô lâu đang chơi cờ vây.
“Hôm nay đã kể xong, ta phải nghĩ cách.”
Shiela tham dự không ít vào kinh doanh của thương đội, lúc khẩn trương liền sẽ cà lăm, cái này là tật bẩm sinh không sửa được, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là nàng ngu ngốc.
Rất nhanh sau đó, nàng đã bắt đầu giao lưu với những cường giả này, nói một ít chuyện của Messiah thúc thúc, đối phương cũng nghe rất chăm chú, thậm chí còn muốn hiểu rõ về vị Đại đế cổ xưa thần bí này. Trong lúc giao lưu với các vị cường giả, nàng cũng vô tình nói ra hoàn cảnh của mình.
“Không thể tin được rằng thành phố của loài người các ngươi lại xấu xa đến như vậy!” Có cường giả bán thú nhân cười lạnh.
“Những người kia, không quan tâm tới sự nuôi dưỡng nhiều năm của cha ngươi, đều giống như mấy con bạch nhãn lang, sau khi đoạt quyền toàn bộ thương đội, còn muốn giết ngươi! Thật đúng là làm cho loài người chúng ta phải hổ thẹn!” Sắc mặt Uku lạnh như băng.
Những người xung quanh không ngừng lên tiếng.
Nếu như là bình thường, bọn họ đều sẽ xem tâm tình mà quyết định có giúp hay không, nhưng mà hiện tại, đương nhiên là phải biết thời biết thế.
“Cơ thể ngươi có tư chất quá kém để dung hợp ma dược, nhưng có một chức nghiệp ẩn tàng không cần nhìn tới tư chất, chỉ cần có đủ tài nguyên và sự cố gắng là được.” Có một lão nhân cân nhắc rồi nói. Nàng đã sắp bái một vị Chuẩn Đế của đế quốc nhân loại làm sư phụ.
Shiela cảm động rơi lệ đầy mặt.
Nhìn các vị cường giả xung quanh, nhân sinh trước đó toàn là cực khổ, rốt cuộc cũng đã có người giúp mình,
“Ở trong mắt ta, việc này chính là đại thù, nhưng trong mắt những thế lực lớn ở những thành thị lân cận lại chỉ là những việc râu ria.”
Nàng quay đầu nhìn về phía thanh niên đang sắp xếp lại rượu ở bên kia, lộ ra sự cảm kích không gì sánh được.
Nàng biết rõ đây là mặt mũi của ai.
Không đến nửa tháng, một đám cường giả trong quán rượu đều trao đổi tâm đắc mà mình đã dạy đồ đệ, sẵn tiện chỉ điểm luôn cho Shiela, cung cấp đủ loại tài nguyên, nàng rất nhanh đã tiến vào chức nghiệp giả cấp hai.
“Đi đi.”
“Đi báo thù đi.”
“Trở về chúng ta sẽ cùng nhau uống rượu.”
Trong quán rượu, một cường giả đang uống rượu cười sảng khoái, nhìn thị nữ bưng trà đưa nước này đi ra khỏi quán rượu.
Bọn họ liếc nhau:
“Thế giới của người bình thường rất đơn giản, yêu hận rõ ràng, không hề phức tạp, muốn báo thù liền vì nó mà cố gắng.”
“Tại sao năm đó chúng ta không như vậy nhỉ?”
“Rất nhiều người trong chúng ta, có thể đi tới được ngày hôm nay đều là do thù hận, mới từ một người bình thường quật khởi lên, uy chấn toàn bộ vương quốc, có được tiếng tăm rất lớn trong cả thời đại.”
“Nàng ta không biết, trên người mình có thêm một cái cơ duyên. Thời đại này của chúng ta, ba Vương quốc lớn lại chỉ có hơn 20 Quân chủ Đại đế. Dưới Đại đế, chúng ta đã là tồn tại cực mạnh rồi… Nhưng trong ngàn năm lịch sử, người như thế thức tỉnh nhiều lắm.”
“Thời đại này, bọn họ đều tranh Thần vị, nhóm lửa thần hỏa. Quân chủ Đại đế Messiah quá thần bí…”
“Nhưng bất luận là như thế nào đi nữa, nghe một chút lịch sử đã đủ để cho chúng ta ngộ ra rất nhiều thứ.”
…
Các cường giả đạm nhiên trao đổi, sau khi nhìn nàng ta rời đi, có người quay đầu lại nhìn phía sau cánh cửa của quán rượu, cơ thể của bọn họ không nhịn được mà run lên một chút. Mỗi lần đảo mắt nhìn qua người đang thản nhiên kể chuyện kia, ở sâu trong đôi mắt bọn họ đều tràn đầy kinh sợ và thán phục.
Quân chủ Đại đế Messiah hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của toàn bộ mọi người.
“Rốt cuộc ta cũng đã báo được thù!”
Một bên khác, Shiela nhìn thi thể của những kẻ thù, gào to khóc lớn, cảm giác đây như là một giấc mộng.
…
Một đêm này, Hứa Chỉ trấn an Shiela đang treo lên người một vẻ mặt bi thảm, yên lặng sắp xếp lại nội tâm, nghỉ ngơi dưỡng sức.
“Đòn hiểm của xã hội, chắc là sắp tới rồi?”
Hứa Chỉ nâng cầm, vô cùng bình tĩnh,
“Elmin, Medusa, hai người bọn họ đều biết đến sự tồn tại của Bách Hiểu Sinh. Ta quang minh chính đại giảng lịch sử như vậy, hiểu rõ lịch sử xưa và nay, các nàng hẳn là sẽ đoán được rằng Bách Hiểu Sinh… đang ở trên người của ta.”
Hứa Chỉ chỉ việc thảnh thơi trải qua cuộc sống tạm ổn này là được, mỗi ngày giảng một đoạn lịch sử, đương nhiên là chỉ nói một khoảng thời gian ngắn, thời gian còn lại những cường giả kia cũng không rời đi, mà ở lại trong quán rượu trao đổi với nhau.
Hắn cần rèn luyện, cũng cần đến đối thủ. Đám người Elmin không thể phân thân, nhưng hẳn sẽ phái một ít Quân chủ Đại đế tới đây, bắt lấy hắn. Hắn giao thủ với người có cùng cảnh giới quá ít, đạo tâm không có sự mài giũa.
Hắn đang đợi một trận đòn hiểm của xã hội.
…
Minh Giới.
Elmin và Phượng Hoàng Đạo Quân đang ngồi chơi cờ.
Bỗng nhiên, giữa đôi lông mày của Elmin động một chút, nghe thấy truyền âm, cười nói:
“Có việc, xin lỗi tạm thời không tiếp được.”
Phượng Hoàng Đạo Quân gật đầu cười, tiếp tục nhìn bàn cờ.
Elmin đại đế rời đi, đi đến hoa viên Elysee, thấy một vị Đại đế thủ hạ của nàng, Ebert, vị chức nghiệp giả đầu tiên mở ra được hệ thống ma được năm đó, đồ đệ của Quang Minh Thánh Thư và Thánh Nữ Lynda.
“Ngươi nói, Đại đế Messiah năm đó làm phép ngươi một lần nữa xuất hiện?”
Elmin chậm rãi lắng nghe, vùng xung quanh lông mày dần nhăn lại,
“Hắn hiểu rõ lịch sử từ xưa tới nay, có lẽ đang giữ một bí mật to lớn ở trong người?”
“Đúng vậy.”
Ebert mở miệng nói.
Bách Hiểu Sinh!
Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện ở trong đầu nàng.
Quân chủ đại đế Messiah kia có lẽ đã tìm được Bách Hiểu Sinh, hơn nữa còn biết được rất nhiều thông tin từ trên người của hắn.
Nếu như đã biết Bách Hiểu Sinh ở chỗ của ai thì phải đi đoạt lại!
-----