Huyện nha trấn Vị Thủy.
Một chiếc xe ngựa chậm rãi dừng lại trước cửa, thị vệ hai bên vội vàng tiến lên.
Tuần Sát Sử Năm Châu phương Nam Nam Cung Diệp, ôm một mỹ nhân đi xuống xe ngựa. Nam Cung Diệp vô cùng cưng chiều nhìn thiếu nữ mỹ lệ này, nàng gọi là Hứa Tường Vi, người này là hắn gặp được trên đường đến đây.
Mỹ nhân thông minh thành thục ổn trọng, hắn rất mau liền lâm vào trong bể tình với nàng. Đối phương sửa sang lại xiêm y cho hắn, vì hắn xử lý việc nhà, thiện lương hoàn mỹ, quả thực là người tốt nhất trên thế giới này.
“Ta sao có thể may mắn như vậy được?”
Chính hắn cũng cảm thấy có chút không dám tin tưởng.
Thậm chí gần đây, với sự phục tùng vô điều kiện của đối phương, hắn lại dần đưa ra rất nhiều yêu cầu vô lễ, hắn biết như vậy là không đúng, chính mình cũng rất khó coi, nhưng lại nhịn không được...
Mang theo thê tử tiến vào huyện thành, Nam Cung Diệp đi tới phủ đệ của tri huyện, nhìn toàn bộ hung án đã từng phát sinh, thư phòng nhiễm đầy máu, bàn đọc sách màu đen lịch sự tao nhã, bên cạnh có treo bút lông, sau lưng là một bức tường đầy sách, có các loại án kiện.
“Tướng công, ta đi châm trà cho ngươi.” Hứa Tường Vi chậm rãi đứng dậy, “Sẽ không có việc gì, tướng công chính là cường giả cấp sáu, Tuần Sát Sử năm châu.”
Nam Cung Diệp nhíu mày.
“Có mật đạo.”
Hắn duỗi tay, ánh đèn bên cạnh bỗng nhiên vặn vẹo.
Rắc!
Một mật đạo xuất hiện.
Hắn cầm lấy hồ sơ trong đó, xem một cách cẩn thận.
“Kỳ quái... Quả thực rất kỳ quái! Ta đã giam vô số thiếu nữ lại, ta đều gọi họ là —— Tiểu Vi. Tiểu Vi là một loại sinh linh thiện lương hoàn mỹ, cao phổ biến thường là 1.73 m, thông thường thường để tóc dài, thiện lương thông minh, Tiểu Vi không có bất kỳ lực phá hoại nào, cũng sẽ không thương tổn bất luận kẻ nào, thậm chí còn giúp đỡ người vô điều kiện. Nhưng bất kỳ người nào nhìn thấy nàng đều sẽ bởi vì sự hoàn mỹ của nàng mà sinh ra ý muốn phá hỏng không thể miêu tả, biểu hiện đặc thù cho việc này đó là: Bước đầu là nô dịch, ẩu đả, hưởng thụ cảm giác khi thiếu nữ thanh thuần khóc thút thít, cuối cùng sẽ lựa chọn chia rẽ...”
“ Theo như phỏng đoán ban đầu thì nguyên nhân sinh ra loại tình huống này chính là sự ghen tị của con người, ghen tị đối với những thứ hoàn mỹ. Người ta thường ghen ghét với những tồn tại hoàn mỹ hơn bản thân mình, gặp được đồ sứ tinh xảo hoàn mỹ sẽ nhịn không được mà muốn phá hư nàng.”
“Căn cứ vào đó có thể kết luận ‘ Tiểu Vi’ vô hại, nhưng lại có lực phá hoại khủng bố. Mọi người sẽ bởi vì nhìn thấy sự ‘hoàn mỹ ’ mà trở nên ‘xấu xí ’, hơn nữa, hình thức gia tăng giá trị của các nàng là...”
Viết đến đây liền gián đoạn, chữ viết mặt sau đã nhuộm đầy máu.
Nam Cung Diệp kinh ngạc, nhìn thê tử Hứa Tường Vi mỹ lệ trước mắt này, sinh ra sự sợ hãi vô cùng...
Cười khúc khích!
Khi hắn phục hồi tinh thần, trở lại bình thường từ trạng thái điên cuồng và cuồng loạn thì phòng đã nhuộm đầy máu tươi, trên mặt đất chính là thi thể của nữ hài mà mình đã từng dành tình cảm chân thành. Hắn ngơ ngẩn nhìn toàn bộ, “Ta.... Ta vậy mà lại giết chết thê tử của ta...”
Vẻ mặt hắn đầy sự không thể tưởng tượng được, tràn đầy hối hận.
Nàng hoàn mỹ, thiện lương như vậy, dù bản thân mình đối với nàng không tốt thì nàng cũng yên lặng chịu đựng. Cho dù lúc nãy hắn vừa động thủ đối với nàng thì nàng cũng không có phản kháng, kịch liệt đau đớn cũng không có một câu oán hận.
“Ta...”
Hắn ngơ ngẩn nhìn toàn bộ.
Làm một quan viên chính tam phẩm, Tuần Sát Sử năm châu, đạo tâm hắn đã sụp đổ, toàn bộ tiền đồ vô lượng cả đời đều đã bị hủy hoại trong nháy mắt.
Ngoài cửa, bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân, “Nam Cung Diệp đại nhân, tình huống...”
Rắc!!
Cửa bị đẩy ra, mấy thị vệ tùy tùng kinh ngạc nhìn một màn này, máu tươi đầy đất, cùng với Tuần Sát Sử đang cầm đao trong tay.
“Ta không thể bị bắt!”
Nam Cung Diệp gầm nhẹ lên, chém giết đi ra ngoài.
Không đến nửa ngày, tin tức về vị Tuần Sát Sử năm châu Nam Cung Diệp vừa mới đến đã giống như tri huyện Từ Thành của trấn Vị Thủy, trở thành tên cuồng sát nhân, giờ đang trốn chạy, đã được truyền đi khắp toàn bộ làng trên xóm dưới.
“Như thế nào lại như vậy?”
Lòng người lại càng thêm hoảng sợ, mà thi thể xuất hiện ở thành trấn phụ cận lại không ngừng tăng lên, càng ngày càng nhiều. Thậm chí mỗi ngày rời giường, vừa mở mắt, đi lên đường phố đã thấy được thi thể đầy đất.
.....
Vùng nông thôn Đồng Thành.
Trăm mẫu sa bàn vô cùng tinh xảo, như là một cái thế giới thu nhỏ vậy.
Toàn bộ trên mặt đất của thế giới Vu sư, núi cao nhấp nhô, rừng cây dày đặc tươi tốt. Trong đó còn có nhà cao tầng, đèn đường, ngã tư đường phố, thậm chí là ga tàu hỏa, và cả xe lửa hơi nước màu trắng.
“Thời tiết càng ngày càng lạnh.”
Đã là 11 giờ trưa, ngay cả Thái Dương cũng đã lạnh đi rất nhiều.
Hứa Chỉ vẫn ngồi ở trên ghế trước cửa sân như cũ, yên lặng ăn mỹ thực trong thế giới mỹ thực, “Thần nói, thế giới Mỹ thực, một năm có ba đại kiếp nạn của thiên địa, đây là... một ngày ba bữa!”
Lại đến giờ ăn cơm trưa.
Một ngày của Thần Sáng Thế chính là buồn tẻ nhạt nhẽo như vậy đấy.
Tùy tiện một bữa cơm trưa, đều sẽ làm cho thế giới đại diệt sạch một lần.
Đương nhiên những người chơi sa điêu mỹ thực kia tựa hồ lại càng thêm thích thú, khiến cho hắn có chút đau đầu.
“Nhưng lần đại diệt sạch trước mắt này không phải là ý muốn của mình.”
Hứa Chỉ thở dài một hơi, ăn một ngụm đồ ăn, vừa vào miệng đã cảm thấy rất ngon, thực mỹ vị.
“Medusa đã đoán được tương lai, Địa Mẫu Thanh Đằng dùng ‘ hương hỏa luyện thành trận ’ khắp mặt đất, che kín toàn bộ thế giới, thậm chí có thể nói, sinh linh trên thế giới đang ở trên một trận pháp to lớn khủng bố. Long Mạch chính là thông đạo cho trận pháp năng lượng, trận pháp lại hội tụ hương hỏa, năng lượng vận chuyển tất nhiên là tốt, nhưng mà có bao nhiêu Thần cường đại thì liền có bấy nhiêu Ma cường đại...”
Trước đây không có phát sinh tác dụng phụ khủng bố nào là bởi vì trận đồ trước đây còn chưa hoàn thiện, hơn nữa thời gian tích lũy cũng còn ngắn. Sau khi xác nhập hai giới, Đại Địa Long Mạch lại có thêm một sự biến chất, hoàn toàn đi về hướng văn minh hương hỏa hoàn thiện.
Kèm theo đó là sự tích tụ của những cảm xúc tiêu cực theo tháng ngày, như là núi lửa, hiện tại rốt cuộc cũng bộc phát.
Medusa nói không sai, không thể nghi ngờ, thế giới là ngang nhau, không tồn tại sự hoàn mỹ chân chính.
Hệ thống chí cường này nhìn như hoàn mỹ, có thể ra đời rất nhiều vị Thần siêu phàm, nhưng mà có bao nhiêu đại cơ duyên, sẽ có bấy nhiêu đại tai họa.
Quái đản, quỷ dị,
Đại địa ở trở nên kinh tủng và phức tạp hơn.
Cảm xúc sợ hãi là một loại phản ứng dây chuyền, không thể ngăn chặn, một khi bộc phát, nháy mắt sẽ hình thành nên những sự khủng bố liên hoàn. Một đám tồn tại khủng bố ra đời, đoạt lấy, giết chóc, chúng sẽ lấy các loại hình thái khác nhau để tồn tại trên thế giới này.
Nguyện lực hương hỏa có thể thành thần, thậm chí bọn họ sẽ trưởng thành, khả năng đáng sợ nhất chính là sự sợ hãi của chúng sinh sẽ cho ra đời một vị Thần quái dị!
-----