Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 458 - Chương 459: Viết Phần Mềm Cũng Có Thể Mạnh Lên

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 459: Viết Phần Mềm Cũng Có Thể Mạnh Lên

“Các vị đại lão! Ta đi vào đây, sẽ tìm thời gian tiếp sóng về, thuật lại tình huống rõ ràng. Có chuyện gì, ta sẽ cầu mọi người trợ giúp nhiều hơn!” Nàng thông báo theo thông lệ, mềm oặt nằm xuống mặt đất. Dưới thân thể tấm thẻ vuông có những xúc tu màu đen như sợi lông xù chậm rãi chuyển động.

"Nhất định sẽ hỗ trợ!"

“Cô mới thật sự là đại lão!”

Xung quanh rộn cả lên.

Nàng lại nói:

"Các vị, tự ta đi thì chậm quá, mọi người có thể nhấc giống loài của ta tiến vào thông đạo thế giới không?”

Tỉ lệ thành phẩm của giống loài nàng rất thấp.

Giống như khối Rubik lôi chùy trước kia vậy, dù sao cũng là hoa văn phục khắc trận đồ tự nhiên, mọc ra, biến hình chiếm đa số. Nàng tiến hóa đến hiện nay, cũng chỉ có bảy tám hệ thống hợp lệ.

“Tuy không biết sẽ tiến vào thế giới nào, nhưng mặc kệ là quần thể tiến vào hay cá nhân đi vào, ta đều sẽ không yếu.” Nàng ôm tâm trạng như vậy tiến vào thông đạo thế giới tối om. Nàng đi rất chậm, không biết bao lâu sau, trước mắt nàng xuất hiện ánh sáng.

Là một rừng cây tươi tốt, tối tăm.

Bầu trời trong trẻo, cao xa. Cách đó không xa có trấn nhỏ và khói bếp lượn lờ, thâm thúy mà xa xăm, thần bí mà mông muội.

“Phong cách này, là… thế giới Hoang cổ?”

Nàng ngẩn người, dẫn theo giống loài mình tiếp tục bơi lội. “Chị đã nói nhất định phải làm theo lời của nàng, không thì sẽ không nhận người em gái như ta… Ta vừa tiến vào đã phải dùng năng lực phân tích, phân tích thực vật nơi này, xây dựng kho số liệu…”

Nàng quét mắt một vòng quanh rừng cây tươi tốt. “Thực vật nơi này đã từng có đại lão khai phá, đã ghi lại trong kho số liệu của ta. Ta chỉ cần làm mới lại một lần nữa là được.”

“Màn hình máy tính!”

Nàng gọi khẽ. Trong đầu nàng lập tức xuất hiện một màn hình màu xanh lam nhạt khá đơn sơ, trên màn hình có bốn biểu tượng, bao gồm trạm thu lưu, My Computer, kho phân tích tồn trữ, giao diện ký chủ.

Nàng phát hiện mình đã biến thành một cái máy vi tính.

Còn mình chính là trí năng trợ giúp trong máy vi tính, giống như một loại hình thái sinh mệnh rất khác biệt, không giống với não người do khối thịt tạo thành, hoặc sinh mệnh do máu thịt tạo thành.

“Đây chính là sinh mệnh Silicon, khác với sinh mệnh Cacbon sao?” Nàng cảm thấy thực sự thần kỳ, “Đúng là mạch điện, biến mình thành trí năng nhân tạo, máy tính trí tuệ nhân tạo.”

Nếu như không tự mình cảm nhận, người ta sẽ vĩnh viễn không thể tưởng tượng nổi cảm giác mới lạ khi là một loại sinh mệnh hoàn toàn khác này.

Ký ức của sinh mệnh Cacbon được chứa đựng trong tế bào thần kinh máu thịt đơn nguyên, có thể sẽ mất đi qua năm tháng. Đó chính là khuyết điểm của sinh mệnh Cacbon máu thịt. Còn sinh mệnh Silicon là bản mạch điện, là sinh mệnh máy móc tạo thành từ đá. Đặc tính to lớn nhất của nó chính là: Năng lực tính toán cực kỳ nhanh chóng, vĩnh viễn không mất đi ký ức.

Thậm chí, sinh mệnh Silicon có thể tùy tiện sửa chữa, cắt bỏ, kiểm tra trí nhớ bản thân.

Trong các ký hiệu trên giao diện, “My Computer” thực chất chính là bộ não của mình.

Mở ra “My Computer”, có thể thấy được các loại ký ức đã chứa trong đầu mình, mỗi một đoạn trải nghiệm thậm chí có thể xuất ra xem.

“Thùng rác” là nơi cắt bỏ ký ức. Dù sao không gian tồn trữ cũng có hạn, mà con người chưa làm được đến mức này!

Quan trọng nhất chính là “Kho phân tích tồn trữ”, chính là một phần mềm lắp đặt ngoài ngạch, do chị nàng lập trình cho. Trong đó chứa đựng diễn đàn của trò chơi vượt thế kỷ “Bào tử tiến hóa” này, là rất nhiều tri thức của chư thiên vạn giới.

Cuối cùng là “Giao diện ký chủ”, là để cho ký chủ xem, dùng để lừa bịp ký chủ…

Dù sao, giao diện thực sự của mình không thể để ký chủ xem.

“Ta chỉ là một nửa sinh mệnh Silicon. Theo giải thích của chị, nếu trên thế giới này, bên ngoài Trái Đất thực sự có sinh mệnh Silicon, vậy bọn họ nhất định là một văn minh máy móc mạnh mẽ. Họ vượt xa người Trái Đất về phương diện học tập, nắm giữ ưu thế to lớn vượt xa sinh mệnh máu thịt. Đối với ký ức và văn minh của tiền bối, họ không cần phải vò đầu bứt tóc như loài người, chỉ cần copy paste là có thể hiểu được!”

Đó là sự kinh khủng của sinh mệnh Silicon.

“Ta hiện giờ chính là ngụy sinh mệnh Silicon… Sinh mệnh Silicon làm thế nào để mạnh hơn? Chị đã từng tính toán, đoán chừng nếu thật sự có văn minh máy móc, sinh mệnh Silicon ngoài thế giới, bọn họ tạo ra trí năng nhân tạo là có thể biên soạn chương trình trong đầu của mình, làm vậy là có thể trở nên mạnh hơn. Mỗi cá thể sinh mệnh Silicon là một lập lập trình viên! Họ tự lập trình phần mềm trong đầu chính mình!”

Nàng nói chuyện với chị gái rất nhiều, suy đoán bối cảnh thế giới sáng ngời của văn minh Silicon.

“Đây là một thế giới không có phép thuật, không có đấu khí. Thứ có, chỉ là lập trình viên phát triển đến đỉnh cao! Lập Trình Đại Đế chính là khủng bố như vậy!”

Đương nhiên, đó chỉ là suy đoán và tính toán của chị em họ mà thôi. Chỉ là hứng lên thì thảo luận, nhưng rất thú vị, đúng không?

“Hiện giờ tuy Trái Đất chúng ta không có sinh mệnh Silicon, nhưng trong tương lai không lâu, có lẽ sẽ có sinh mệnh Silicon nhân tạo… Cũng chính là chương trình trí năng nhân tạo, thứ trí tuệ nhân tạo có thể suy nghĩ, có trí tuệ thực sự. Ví dụ như Alphago từng rất nổi tiếng ở thời trước. Trí năng nhân tạo này đã có thể không ngừng học tập tri thức, càng ngày càng thông minh hơn.”

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, loài người trong tương lai nhất định sẽ tới gần với lĩnh vực của Tạo Vật Chủ, có thể sáng tạo ra sinh mệnh có trí tuệ chân chính.

Thế nhưng, sinh mệnh Silicon như vậy, máy móc trí năng do con người tạo ra, liệu có phản lại loài người hay không?

Rất nhiều phim ảnh đều diễn ra như thế, trí tuệ nhân tạo nô dịch ngược lại loài người.

Thực ra cũng có rất nhiều danh nhân trong giới khoa học chống lại việc phát triển trí tuệ nhân tạo, đó là việc mở ra vùng cấm của Thượng Đế.

“Bọn họ có mở ra vùng cấm hay không thì ta không biết, nhưng chị em chúng ta đã lén lút mở ra rồi.” Phan Tuyết Tiên nghĩ tới đây thì chợt cảm thấy đắc ý. Bà chị tâm lý âm u của mình nghiên cứu hơn trăm năm, đã mạnh đến mức khiến người ta phải sợ hãi rồi.

Nàng nhìn giao diện máy tính rỗng tuếch rồi lẩm bẩm:

“Mình muốn chị giúp lập trình trò chơi rắn tham ăn. Lúc buồn chán, mình có thể chơi trò chơi một chút, mà dù sao bản thân mình cũng biến thành máy tính rồi, vậy mà chị lại nói trong máy tính của mình có thể trang bị cả một nghệ nhân bắt cá, bởi vì trong đầu mình toàn là nước!”

Nàng hồi tưởng đủ thứ về những chuyện liên quan tới nghiên cứu hệ thống này. Nói chung, chỉ có một câu:

Bà chị học giỏi của mình quả thực ngầu bá cháy!

Nàng vừa đi vừa nhìn xung quanh, cầu sinh trong rừng. Bỗng dưng nàng nhìn thấy một loại thực vật bên cạnh, chương trình duy nhất trong đầu mở ra: Kho phân tích tồn trữ:

“Đang phân tích hình dạng thực vật…”

“Cỏ tử đằng, có thể dùng làm thuốc chữa thương. Về công năng cụ thể, xin cắm kim thăm dò vào để tiến hành kiểm tra.”

Nàng đâm xúc tu vào.

1%

5%

"Phân tích quá chậm!”

Nàng suy nghĩ, sau đó nhìn về phía bảy sinh vật giống như CPU đang chậm rãi di chuyển theo sau.

-----

Bình Luận (0)
Comment