Chư thiên vạn giới có rất nhiều cơ hội. Từng thế giới đang mở ra từng hệ thống mới tinh. Những nhân viên nghiên cứu như họ thực ra đều đã từng nghiên cứu từng thứ, tin rằng những phòng nghiên cứu các quốc gia khác cũng thế.
Bọn họ thử nghiệm Evil Eye, ma dược, nội thiên địa, tinh linh, các hệ cơ bản, nhưng chúng đều cần “Huyết thống”. Thứ này đã làm kẹt chết bọn họ những nhân viên nghiên cứu của Trái Đất, không hề có một chút tiến triển.
Nhưng ông ta vẫn tin trưởng, ôm lòng tin tưởng vào ước mơ. Chư thiên vạn giới bao nhiêu cơ hội như vậy, sẽ luôn có một hệ thống có thể thành công.
Lúc này, ông ta đang chăm chú nghe nhân viên nghiên cứu báo cáo.
“Hệ thống rèn luyện thân thể?”
Lý Sinh Khương ngẩn ra, cẩn thận lắng nghe, rồi bỗng cười nhẹ.
Ha ha ha ha!
Dần dần ông ta cười to hơn, ngày càng lớn, tiếng cười chứa vẻ mừng rỡ như phát điên. Thậm chí ông ta khóc.
“Đúng là như vậy! Chúng ta có thể dùng khoa học kỹ thuật quét hình, dùng tia X quang để thay thế ‘Thần thức’. Khó khăn duy nhất chính là phải chế tạo ra một hoàn cảnh dồi dào linh khí để có thể ôn dưỡng cơ thể!”
Ông ta đứng dậy, đi qua đi lại, vô cùng kích động.
“Đây quả thực là phương thức tu luyện của yêu tộc. Thể phách của yêu tộc mạnh mẽ, chịu được giày vò, đồng thời mở rộng ưu thế chủng tộc. Nhưng nó không hề thích hợp với thân thể yếu ớt của loài người hiện đại… Thế nhưng, có thể có con đường tu luyện đã rất tốt đối với chúng ta. Đây là bước đầu tiên mở ra tương lai!”
Ông ta đã có phương hướng nỗ lực.
Là Luyện Kim Đại Đế, có lẽ ông ta có thể lợi dụng luyện kim thuật, kết hợp với điện năng hiện đại, chế tạo ra một trận pháp “Năng lượng tràn đầy”, cung cấp cho con người rèn luyện thân thể trong đó, có được hoàn cảnh tu luyện giống như con gà mái kia.
"Lại một lần tiếp cận ngươi! Siêu phàm!"
Lý Sinh Khương bỗng ngẩng đầu lên. Ánh mắt sắc bén của ông ta nhìn về phía một tấm áp phích màu xanh lam đậm treo trên vách tường, trên đó có hình dạng một người mặc trang phục cổ, phá toái hư không.
“Lần này mới thật sự là bắt đầu!”
Thời khắc này, ông ta chưa bao giờ từng cảm giác thấy những thế giới siêu phàm khổng lồ bên ngoài Trái Đất, vị Đại Đế ở ngoài văn minh, ma huyễn, Thần vĩnh hằng chí cao kia lại cách mình gần như vậy!
Những hình ảnh trong phòng nghiên cứu tất nhiên rơi vào mắt Hứa Chỉ.
Hứa Chỉ: “…”
Được rồi, các người thật sự thắng.
Thật không ngờ bọn họ càng ngày càng cuồng tín như vậy. Trên Trái Đất cổ đại có luyện khí sĩ, có văn minh cổ đại siêu phàm, mình là con cháu của Thần Sáng Thế, Đạo quân đã từng là Thủy tổ Luyện khí sĩ thời viễn cổ…
Từ sau “Sự kiện thiên thạch nhỏ”, nhân viên nghiên cứu dưới sự dẫn dắt của Lý Sinh Khương đã khởi động bước chân chân lý, mang theo tâm trạng mơ ước, sùng bái, theo đuổi nền văn minh mấy nghìn năm quá khứ của vùng đất này, thời đại của những Tam Hoàng Ngũ Đế, Nữ Oa, Phục Hi…
Thậm chí, bọn họ còn khảo cổ, không ngừng nghiên cứu các đồ cổ từ văn minh cổ đại.
Họ tìm kiếm vết tích tồn tại xưa kia trên Trái Đất của Đạo quân. Thậm chí họ suy đoán, trước khi Đạo Quân thành thần, có lẽ là Hiên Viên, cũng có khả năng là Nữ Oa, thậm chí có thể là Xi Vưu, đồng thời tìm thấy rất nhiều bằng chứng các loại.
“Các người có độc hả? Kiểu tâm thái hành hương về đất thánh này là cái quỷ gì vậy?” Hứa Chỉ dở khóc dở cười, nội tâm cảm thấy thật quái dị.
Ta chỉ tùy tiện mở một cái sa bàn thôi mà!
Vậy mà đám người này điên cuồng thêm mắm dặm muối vào từ đầu đến đuôi, có thể bù đắp, giả thiết bối cảnh trực tiếp đến độ hoàn thiện như vậy, lại còn có tâm trạng đuổi theo vinh quang của tổ tiên thời Viễn cổ, hướng tới chư thiên vạn giới…
Hứa Chỉ cảm thấy trái tim tan vỡ.
Cảm giác không có cách nào giải thích.
Thực ra những người khác đều đã trở về, mà Luyện Kim Đại Đế từ khi biến mất đến giờ đang bận rộn làm gì, Hứa Chỉ đều biết rõ.
Chỉ là, hắn không can thiệp.
Dù sao người ta cũng đã cố gắng đến vậy, là một vu sư đã từng theo đuổi chân lý, theo đuổi văn minh Trái Đất thời Thượng Cổ, Luyện khí sĩ Thượng Cổ của Hoa Hạ…
Sao được, phá nát trái tim xích tử sáng lấp lánh kia của người ta sao?
Thế thì tàn nhẫn quá.
Vốn ở trong mắt Hứa Chỉ, chuyện này cũng không có gì. Không có huyết thống siêu phàm là rất khó tu luyện hệ thống siêu phàm. Ông ta nghiên cứu ra sao đi nữa cũng chỉ có thể đi vào chỗ bế tắc mà thôi.
Nhưng Phan Tuyết Tiên vậy mà lại mở ra hệ thống thể tu của yêu tộc, rèn luyện thể hình, mang đến cho hắn đủ linh cảm.
“Có lẽ là, ông ta thực sự có thể chế tạo ra.”
Hứa Chỉ cười nói:
“Ta đã đoán trước sẽ có ngày như vậy, chỉ không ngờ sẽ tới nhanh như thế.”
Dù sao, từng hệ thống thế giới được truyền bá, từng đại lão vẫn đang điên cuồng nghiên cứu. Thứ mà mình có thể làm được trong vườn cây, trên thực tế cũng có thể làm được, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Phó não trí tuệ truyền tới giọng nói máy móc:
“Có ngăn cản hay không?”
“Sau lưng đối phương có lực lượng khổng lồ, có những Thượng đế cổ đại như Long Vô Danh, Lôi Đế, Bell đang hỗ trợ nghiên cứu. Nếu như tăng tốc, họ sẽ nhanh chóng nghiên cứu ra.”
"Không cần." Hứa Chỉ rất bình tĩnh, đứng lên, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Trên mặt đất toàn vườn cây là cả một thế giới Vu sư siêu nhỏ. Những kiến trúc tinh xảo loại nhỏ làm cho người xem cảm thấy đó là tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp nhất; dòng sông, hồ nước, thung lũng xanh rì, xe lửa và phi thuyền hơi nước.
“Không cần để ý đến những động tác mờ ám của đám người chơi hàng đầu này. Kệ họ chơi đi.”
Hứa Chỉ vẫn duy trì tâm thái cá muối, không sợ hãi, tùy tiện phát triển.
Dù sao đi nữa, họ có thể tu luyện thì đã sao?
Để họ tu luyện trong thực tế mười mấy năm có thể tiến vào cấp một, cấp hai, hay là cấp ba?
Mà bây giờ, mình mới chỉ qua một tháng…
Ngay bản thân Hứa Chỉ cũng không biết, qua một tháng nữa, mình sẽ đạt tới độ cao nào.
Thời gian không ngang bằng.
Tốc độ tu luyện trên thực tế của họ là quá chậm, quá chậm!
Trái Đất là một hành tinh văn minh bậc thấp. Trên thực tế, không được gia tốc, muốn phát triển cần vô tận năm tháng. Mà thế giới siêu phàm của mình khi đó không biết đã phát triển tới độ cao gì rồi!
Cảm giác này, nếu muốn hình dung thì có thể nói là:
“Triều khuẩn không biết hối sóc, huệ cô không biết xuân thu.”
Đồng thời, đây là chuyện rất khó ngăn cản.
Chỉ cần họ vẫn đang làm việc, đó là chuyện sớm muộn cũng phát sinh. Có thể ngăn cản nhất thời, không thể giữ được một đời. Hơn nữa, Hứa Chỉ ngầm cản trở từ bên trong khiến họ không ngừng thất bại, sẽ đả thương nghiêm trọng đến bầu nhiệt huyết ngốc nghếch của họ!
“Các người đều là thiên tài đỉnh cấp, tài năng tung hoành. Người nào người nấy đều là nhân vật chính siêu việt thời đại. Các ngươi hợp tác ngầm tìm cách trong thực tế, cũng được, tùy tiện làm, ta sẽ nhìn xem.”
Hứa Chỉ rất bình tĩnh.
Đám người chơi này tự cho rằng mình rất thông minh, thực ra chỉ có thể làm đệ đệ, miễn phí làm không công mà thôi.
Đương nhiên, trước mắt tùy tiện thả cho họ chút mồi ngon ngọt đối với họ quả thực đã là cơ may khủng bố, khó có thể tưởng tượng rồi! Như vậy cũng không tính là làm không công, chỉ có thể nói là phương diện đối xử với sự vật không giống nhau mà thôi.
-----