Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 473 - Chương 474: Chư Thiên Giao Lưu: Thần Sáng Thế Thật Sự Đã Tới Trái Đất

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 474: Chư Thiên Giao Lưu: Thần Sáng Thế Thật Sự Đã Tới Trái Đất

Trong video phát sóng trực tiếp, cảnh tượng khủng bố mà chấn động giằng co mấy giây, bóng ma biến mất, ngôi sao xung quanh cũng biến mất, toàn bộ bóng đêm trống rỗng trở lại như bình thường.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Đàn chủ rất kích động, Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ vội vàng nói: “Ngươi đã đào ra cái gì!”

“Nhanh chóng dùng cameras của ngươi rà quét bốn phía một chút, có khả năng còn có đồ vật khác!” Long Vô Danh lên tiếng.

Manh Muội đã phát hình ảnh.

“Các vị các đại lão mời xem, ta đã đào ra cái này.”

Trong hình ảnh, hình như là một dây đằng long khô héo cỡ cánh tay, phát ra hơi thở cổ quái xa xưa.

“Đây là Long Mạch!?”

“Ngọa tào! Là một long thi!?”

“Mới vừa rồi chính là tàn hồn khi con rồng kia rời đi, tan thành mây khói?”

Diễn đàn đều đã trở nên kích động, mà hai tỷ muội Phan gia, là một người chơi cái gì cũng không biết, nhưng nhìn một màn phát sóng trực tiếp này đều cảm thấy sống lưng rét run, không thể tưởng tượng được.

Nhưng mà giây tiếp theo, hình ảnh khiến người càng thêm ngạc nhiên lại xuất hiện.

Chỉ thấy long thi hủ bại khô héo trong tay kia, dần dần biến thành màu đen rồi tản ra, biến thành những ngôi sao nhỏ rồi tiêu tán, hơn nữa trong nháy mắt tiêu tán, một mảnh ký ức viễn cổ hiện ra, hình ảnh lập loè bốn phía:

Một người khổng lồ to lớn, được bao phủ ở trong vầng sáng mông lung màu trắng, đi lại trên mặt đất.

Hắn duỗi tay ra.

Trời đất đều nhanh chóng diễn biến, cây cối, động vật, thực vật, hết thảy mọi thứ....

Mà góc nhìn của con rồng này tựa hồ chỉ là một góc nhỏ, lẳng lặng nhìn vị thần thoại này dời núi lấp biển, Thần Sáng Thế khai thiên lập địa, buông xuống trên bảy đại châu của Trái Đất.

Rầm!

Giây tiếp theo, toàn bộ long thi biến mất, hình ảnh ký ức viễn cổ cũng biến mất theo.

“Đây là Thần Sáng Thế!?”

“Ngọa tào, nam thần của Manh Muội ngươi xuất hiện kìa!”

“Đáng sợ, thật sự có rồng! Hơn nữa ký ức của con rồng này là từ thời đại viễn cổ. Thần Sáng Thế thật sự từng xuất hiện ở trên Trái Đất của chúng ta? Chúng ta quả nhiên là một trong chư thiên vạn giới!”

Mọi người đều kinh hô, cảm thấy quá khó có thể tin được.

Mà đầu óc Phan Tuyết Tiên vẫn luôn lẳng lặng xem đều đã trống rỗng, những gì xảy ra đã làm điên đảo hoàn toàn thế giới quan của nàng.

Dù trong nhóm đang kích động như vậy nhưng Manh Muội lại không nói gì cả, cũng đang bị chấn động nên không để ý đến mọi người. Mà Phan Tuyết Tiên thấy vậy thì lại đợi trong chốc lát, nhưng cũng không xảy ra thêm chuyện gì, Manh Muội tựa hồ như đã biến mất.

Mà các người chơi đại lão trong nhóm sau khi trải qua sự kích động, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, dù sao thì bọn họ cũng có kiến thức rộng rãi, trong lòng sớm đã có chuẩn bị.

“Hết rồi.”

“Không có gì để xem cả, dưa đã không còn, cũng không phải là lần đầu tiên thấy Thần Sáng Thế đại lão... Chúng ta mỗi ngày đều thấy Tạo Vật Chủ, ngồi trên ghế dựa trước cửa sân ăn táo.”

“Đúng vậy, chư thiên vạn giới sao, không có gì mới kỳ quái... Lúc trước đã xuất hiện ở thế giới Vu sư, thế giới Hoang Cổ... Hiện tại xuất hiện ở trên Trái Đất, ta cảm thấy lòng mình không hề gợn sóng.”

“Vô cùng bình thường, Sáng Thế Thần, Patrick Star ta đa mưu túc trí không có gì phải khiếp sợ cả. ( móc mũi )”

...

Trong nhóm, lập tức liền trở nên trầm mặc, không có người nào lên tiếng, ai cũng đều rất bận.

“Tỷ tỷ, cơ hội của chúng ta!” Phan Tuyết Tiên trở nên gấp gáp, nắm chặt tay, kích động ngồi trên ghế dựa.

“Đúng vậy! Đây là cơ hội li khai duy nhất của tỷ muội chúng ta!” Phan Vũ Tiên siết chặt nắm tay. Trước đây nàng không có tham gia, căn bản không biết trao đổi giữa bọn họ, giờ phút này đã gây nên chấn động đánh sâu vào trong đầu nàng.

“Được rồi, được rồi, ngươi nhanh trở về, tiếp tục chơi trò chơi, nhất định phải nỗ lực!” Phan Vũ Tiên nói: “Ta tin tưởng lấy thiên phú chiến đấu của ngươi thì nhất định có thể thắng những tên đọc sách chỉ biết thuyết tiến hoá, căn bản không thể đánh người kia.”

“Được!”

Tâm tính của Phan Tuyết Tiên có sự biến hóa rất lớn, nhanh chóng đăng nhập vào trò chơi.

Khi mở mắt ra lần nữa đã ở trong hệ thống, mà nhóm tiểu yêu tinh trong Tử Viễn Động vẫn đang rèn luyện như cũ, từng con thỏ cơ bắp, chim sơn ca cơ bắp, gà rừng cơ bắp.

“Siêu phàm, Trái Đất sao?”

Nàng phát ra cảm thán kinh ngạc, vẫn còn ở trong chấn động.

...

Trong đêm tối.

“Loại thiên địa dị tượng kia biến mất rồi...”

Manh Muội thất vọng. Nàng đeo kính râm và đội mũ lưỡi trai, giống như một du khách đi phượt, buông chiếc điện thoại đang quay xuống.

Trên mặt đất bị đào ra một cái hố.

Chung quanh là một mảnh hoang vắng, tối tăm lạnh lẽo, đã gần bắt đầu mùa đông rồi. Nơi này là núi rừng sâu thẳm điển hình ở phương Nam, phụ cận hoàn toàn không có dấu vết con người. Trên mặt đất thậm chí không có con đường, cỏ dại mọc rậm rạp, xa xa chỉ có vài tòa mộ hoang lác đác. Dưới tình huống bình thường, đừng nói có người đào hố ở đây, ngay cả mấy tháng trời cũng chẳng có ai đi ngang qua một lần.

Đối với việc nói rằng mình đi đến phương Bắc, làm sao Manh Muội có thể nói cho người khác vị trí thực sự của mình? Nàng sợ người khác từ đó điều tra được, tìm được thân phận thật sự của mình.

Tuy nhiên, cuộc thám hiểm là có thật và việc để cho người khác hỗ trợ cũng là thật!

Nàng không ngại chia sẻ những hình ảnh vừa mới quay chụp cho người khác, dù sao đứng ở trên cùng lập trường, xem như có vinh cùng vinh.

“Không ngờ, thật sự có Thần Sáng Thế...”

Manh Muội kinh ngạc lẩm bẩm, tháo kính râm xuống, lộ ra gương mặt thanh tú mỹ lệ.

Nàng nhìn thi thể khô héo của Đằng Long, vừa được khai quật đã tan thành mây khói. Lúc này, trong đầu nàng đều là hình ảnh từ thời đại Viễn Cổ, người khổng lồ mênh mông vạn trượng, dời non lấp biển, cảnh tượng thần bí sáng tạo vạn vật.

Trước đó, không có một người chơi nào nhìn thấy hình cảnh sáng thế khủng bố!

Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Thần Sáng Thế tạo ra thế giới, tự nhiên vô cùng chấn động. Những tiếng thét lên, những vấn đề khác đều bỏ qua một bên.

Hơn nữa, đây cũng không phải là thế giới khác! Đây chính là Trái Đất thời kỳ viễn cổ, thuộc về Kỷ sáng thế của Trái Đất, là mảnh đất mà mình vẫn luôn sinh sống, vì thế quá trình sáng thế mang đến lực trùng kích tự nhiên không cần nói cũng biết.

“Ta thuận theo cảm ứng đến nơi này du lịch, chỉ là thử xem ý nghĩ một chút, vậy mà thật sự đào được đồ vật. Không nghi ngờ gì nữa, Long Đằng có khí tức rất quen thuộc, chắc hẳn là Long mạch của Trái Đất rồi. Trước kia, quả thực từng có nền văn minh siêu phàm cao cấp, tu sĩ, thượng cổ luyện khí sĩ... Chỉ là không biết rõ cái Long mạch này khi còn sống là sinh mệnh cấp mấy, dù sao ta là một người bình thường, hiện tại không cảm ứng được cảnh giới.”

Đôi mắt nàng lấp lóe quang mang ước mơ đầy màu sắc, đó là một loại cảm xúc tên là tham vọng sinh sôi,

“Đã xác nhận, trò chơi này thật sự là một kênh thông hướng Chư thiên vạn giới!”

“Trước đây, ta đã từng làm một người bình thường, có sinh lão bệnh tử, nhưng bây giờ... Ta có thể truy cầu sự siêu phàm, truy cầu vĩnh hằng, thậm chí trở thành Thanh Đằng Địa Mẫu thật sự! Thậm chí có thể truy cầu Thần Sáng Thế chân chính, trở thành vợ của hắn...”

-----

Bình Luận (0)
Comment