Đây là một trận bão táp.
Trên mạng, rất nhanh đã có người lên tiếng.
“Cái này khiến cho ta nhớ tới mấy cuốn tiểu thuyết vừa mới xuất hiện trên internet mấy tháng qua! Võ hiệp, vượt nóc băng tường! Có thể Lăng Không Hư Độ!”
“Chính là cái loại tiểu thuyết không cần truyền thông báo chí, được đăng tải ở trên mạng sao?”
“Ha ha ha! Ta cũng đã xem qua, gần đây còn có Mai Hoa Quyền Quyền Hiệp được đăng liên tục mấy kỳ! Bên trong đó cực kỳ lợi hại, rớt xuống vách núi còn nhặt được thần công Hoa Mai Tam Lộng, sau đó có rất nhiều mỹ nữ...”
“Trời ạ, internet cũng nên có pháp luật, loại tiểu thuyết lẫn lộn này! Không nên có được nguồn thu lợi nhuận kếch xù!”
“Nhưng cái trước mắt này còn lợi hại hơn nhiều so với võ hiệp kia!”
...
Hứa Chỉ đi ở trên đường cái, ngồi xuống một cái ghế dài tại đài phun nước của quảng trường.
Kế bên là tiệm trà sữa, một đám người đang vây quanh TV trong tiệm, điên cuồng xem một màn thần thoại đang được phát sóng. Một số người trẻ tuổi đi xe máy, la hét ầm ĩ, vô cùng kích động, tràn đầy hơi thở thanh xuân.
Dù sao thì TV đen trắng cũng đã được phổ biến từ lâu, còn màn hình tinh thể lỏng màu sắc rực rỡ hiện tại chỉ có người giàu mới mua nổi. Bọn họ muốn xem rõ ràng hơn thì sẽ lựa chọn một số tiệm đồ uống, hiệu sách.
Một chiếc TV đắt tiền cũng trở thành tiêu chuẩn cạnh tranh khách nhân của các cửa hàng.
Hứa Chỉ ngồi xuống, mở “Trình duyệt Thần Sáng Thế” trên màn hình nền màu xanh của “Laptop”. Hắn tự nhiên là có thể kết nối tín hiệu không dây với khoa học kỹ thuật của nhân loại, thậm chí là xâm nhập vào mạng của bọn họ.
“Bọn họ đang còn dừng lại ở phạm trù võ hiệp nguyên thủy, độ thoải mái còn rất thấp! Còn không có kỳ ảo, tiên hiệp... Thật muốn làm một bản Đấu Phá rồi phát lên mạng, để cho bọn họ biết cái gì mới là thật là thơm!” Hứa Chỉ cười như không cười.
Lúc này, TV đang trực tiếp toàn bộ lịch sử nhân loại. Lão nhân Levis trực tiếp thành lập căn cứ khoa học kỹ thuật tạm thời, mang theo khoa học kỹ thuật internet cao nhất và công nghệ dung nham quân sự tiên tiến nhất lúc bấy giờ đi thăm dò mảnh đất này.
Thậm chí họ còn phát hiện một số sinh vật kỳ dị, động vật siêu phàm. Tất cả đều có thể khiến cho người ngồi trước TV phải thét chói tai, mọi người sôi trào, kích động đến tột đỉnh. Nhưng mà một tuần sau đó.
Trước TV, sắc mặt mọi người bắt đầu trở nên ngưng trọng.
Bởi vì thu thập số liệu về địa hình xung quanh cho nên quân đội loài người đã bắt đầu thăm dò mảnh đất cổ xưa này, đi săn một số cự thú cấp thấp. Quân đội bọn họ nháy mắt đã tổn thất thảm trọng, tử thương rất nhiều người.
Những con dã thú đó thật là đáng sợ.
Súng ống cũng rất khó để xuyên qua da và áo giáp của chúng nó, cần phải có vô số bộ đội cùng bắn mới được. Sinh mệnh lực của chúng còn cực kỳ ngoan cường, thậm chí còn có thể bộc phát ra các loại lực lượng siêu phàm không thể tưởng tượng nổi.
Ngọn lửa, mưa đá, gió lốc, thậm chí là xung kích tinh thần.
Bằng bằng tạch tạch!
Cùng với ánh lửa trong nòng súng, trong mưa bom bão đạn, một con cự thú giống như chó nhỏ đang điên cuồng lao về phía trước.
“Xe tăng kiểu mới B91 đã bị phá hủy!”
“Quân đội đã tử thương mười ba người!”
...
Từng tin tức được truyền đến.
Không chỉ có người xem cảnh ném bom được phát sóng trực tiếp trên TV kích động, Levis cũng gắt gao nắm chặt tay, “Đây là một con cự thú, là cực hạn mà chúng ta có thể săn được, tất nhiên là phải bắt lấy nó!”
Sau khi tử thương thảm trọng một phần ba binh lực, một cự thú đỏ như lửa đã bị đánh gãy tứ chi, cả người đều là lỗ đạn bị nhốt ở trong lồng sắt, từng giọt máu tươi chảy xuống. Nó nhìn Levis bằng ánh mắt tràn đầy thù hận.
Cô cô cô!
Từng đạo ngôn ngữ kì dị vang lên từ trong miệng cự thú, tựa hồ đang rống giận.
Levis nhìn cảnh tượng trước mắt, hít sâu một hơi, “Quá không thể tưởng tượng được... Những cự thú này có trí thông minh thật đáng sợ, bọn chúng còn có ngôn ngữ riêng của chủng tộc của mình!”
Các lão nhân xung quanh cũng lâm vào trầm mặc, bầu không khí tràn ngập sự bi thương.
Bọn họ đi đến nơi này, vốn dĩ cũng không muốn sống, lại không nghĩ tới tử thương sẽ đến nhanh như vậy.
“Thật khó để tưởng tượng, đây rốt cuộc là sinh mệnh gì? Cơ bắp và áo giáp, có thể so với hợp kim dung nham công nghệ cứng rắn nhất của nhân loại!”
“Máu của cự thú này rất nóng, nóng rực vô cùng, thậm chí có thể khiến làn da của loài người yếu ớt chúng ta bị phỏng. Nó mang trên mình thể chất khổng lồ khó có thể tưởng tượng nổi, máu đã được đưa đi xét nghiệm!”
...
Giọng nói được truyền đến từ xung quanh.
Levis vẫn đang nhìn chăm chú vào con cự thú không ngừng rít gào này.
Đột nhiên, có một đạo âm thanh kỳ dị dao động quanh quẩn trong đầu hắn.
“Ma thú ngu xuẩn không biết thế nào là siêu phàm. Ngươi đang khiêu khích ta, nhanh thả ta trở về, cha ta là Thần tướng thứ ba của Thánh Đế —— Michaux, sẽ diệt các toàn tộc các ngươi!”
Levis cảm thấy cả kinh, giọng nói được truyền đến trong đầu vậy mà lại có thể sử dụng hình thức giao lưu giống như sóng điện não?
Đây là thần thức?
Nó thật sự là sinh mệnh thần thoại cổ xưa?
Hắn nhịn không được mở miệng: “Ngươi nói ta là ma thú, những người khác thì sao?”
“Người? Những sinh vật như các ngươi được gọi là người sao? Ma thú ngu xuẩn, không cần phải lừa gạt ta... Tuy rằng có bề ngoài tương đồng, nhưng giống loài các ngươi căn bản không phải là cùng loại.”
Cự thú kia gầm nhẹ: “Trong đầu của ngươi có ma hạch, mà những tên khác căn bản không có... Người chính là dã thú cấp thấp bình thường. Mà ngươi.... là một ma thú khoác da người! Đây là bản chất khác nhau!”
Ma hạch?
Là chỉ bản thể tuyến tùng?
Thân hình già nua của Levis run lên, “Như vậy, Thánh Đế là ai?”
Chỉ số thông minh của cự thú kia tựa hồ cũng không quá cao, vô cùng kiêu ngạo, nói về lẽ thường của thế giới này, “Đúng là loài người ngu xuẩn.... Mười ba đại vực dung nham, mỗi một đại vực đều rộng lớn vô ngần, Thánh Đế là một trong bảy người mạnh nhất trong đại vực Thạch Tường của chúng ta, trời sinh đã có sức mạnh to lớn không gì sánh được! Là thủy tổ vĩ đại của Long tộc dung nham!”
Levis từ trong miệng cự thú này biết được Thánh Đế là cường giả cấp sáu. Căn cứ vào ký ức truyền thừa cổ xưa, trong mười ba đại vực, trước mắt chỉ có một vị Thần tối cao, đến cảnh giới Thiên Đế.
Dù thời gian mà nhân loại bọn họ phát triển đến bây giờ không dài, nhưng thời gian cự thú bọn họ cũng rất ngắn. Thánh Đế là thiên tài đứng đầu, tư chất vô cùng tốt, tăng trưởng theo năm tháng, muốn đến Thiên Đế cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Mà chủng tộc của cự thú này gọi là thú Merkel, là nhất tộc Á Long, mới có cấp bốn, có thể dùng thiên phú dung nham mở ra trí tuệ, năng lực sinh sản thấp.
“Cấp bốn thôi... Chúng ta cũng đã rất khó để đánh chết rồi, máy bay đại pháo không ngừng bắn phá, tổn thất non nửa quân đội...” Levis hít sâu một hơi, cảm thấy thực đáng sợ, ma thú cấp bốn, một mình tiến vào xã hội loài người cũng đã là uy hiếp rất lớn rồi!
Như vậy cấp năm thì sao?
Cấp sáu?
Thật khó có thể tưởng tượng.
“Thì ra nhân loại chúng nhỏ lại yếu như thế...” Vẻ mặt Levis chấn động, “Như vậy, ngôn ngữ ngươi nói ở trong đầu ta lại là cái gì?”
“Đây chỉ có Ma thú cao cấp có được ma hạch vĩ đại, mới có thể tiến hành câu thông! Hai đại ma hạch hai bên trực tiếp tiến hành giao lưu ý thức!” Ma thú vô cùng cao ngạo nói: “Đây là thần ngữ cổ xưa, là ngôn ngữ nguyên sơ! Cấu thành ý thức và linh hồn của chúng ta... Nó xây dựng nên thiên phú vĩ đại cho chúng ta... Nó giao cho chúng ta quyền năng vô tận...”
“Nó có một cái tên vĩ đại, nó gọi là… ngôn ngữ C!”
-----