Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 536 - Chương 537: Kiêu Ngạo Tan Vỡ

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 537: Kiêu Ngạo Tan Vỡ

Nói ví dụ như, nếu ngươi sinh ra ở thế kỷ thứ VI trước Công Nguyên, vậy thì nhận thức của ngươi về thế giới chính là trời tròn đất vuông, thứ mà người hiện đại cho rằng là vô cùng nực cười.

Nếu như ngươi sinh ra ở thế kỷ XVI, thời đại đó là chiến trường giữa thuyết mặt trời là trung tâm và thuyết trái đất là trung tâm. Lúc đó có thể ngươi sẽ là người ủng hộ thuyết trái đất là tâm, thiêu chết những dị giáo đồ của thuyết mặt trời là tâm, chỉ vì kiên định với lý niệm khoa học của bản thân...

Cái gọi là mê tín, là đối lập, đều chịu hạn chế của thời đại.

Ở mỗi thời đại, mọi người đều sẽ có nhận thức mới đối với thế giới.

Mãi cho đến khi nhân loại bước ra khỏi Trái Đất, chứng kiến một tinh cầu khổng lồ xanh thẳm ở bên trong không gian vũ trụ, nhân loại mới xác nhận rằng Trái Đất hoàn toàn chính xác là một tinh cầu hình tròn. Con người sẽ không rơi từ phía trên xuống dưới, bởi vì tồn tại sức hút của Trái Đất.

“Người khổng lồ? Móc nối? Đó là cái gì? Có lẽ người Ishdar chúng ta cũng bị thời đại hạn chế, chúng ta ở vị trí giữa của nền văn minh, mà không phải điểm cuối cùng của nền văn minh để có thể quan sát hết mọi thứ...”

Nhìn qua hình ảnh thực tế phi thuyền máy móc đang tính toán, trong lòng Caroline bỗng nhiên thấy chua chát, không nhịn được nhắm đôi mắt lại,

“Ta đã từng nghĩ rằng, người Ishdar chúng ta sở hữu nền văn minh trình độ cao, đủ để cho chúng ta được quyền kiêu ngạo. Bằng vào khoa học kỹ thuật của thế giới chúng ta, không còn điều gì không thể lý giải...”

Nhưng mà bức tranh này đang tàn phá nội tâm của nàng.

Mơ hồ, dường như có cái gì đó lấy làm tự hào kiêu ngạo bị vỡ nát,

“Thế giới chúng ta tựa như là bình hoa, chỉ có đánh nát vẻ xinh đẹp tự mình đóng kín của nó, mới có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài.”

“Thần linh siêu cổ đại, đây chính là dụng ý mà ngài mang bọn ta đến trong vũ trụ này sao? Lần đầu tiên đi đến thế giới lạ lẫm để gặp được tồn tại không biết đáng sợ, lập tức đập nát niềm kiêu ngạo nực cười của chúng ta thành từng mảnh.”

Nàng bỗng nhiên cười rộ lên, nụ cười rất khó coi, nhưng lại cười đến nhẹ nhàng vui vẻ, như trút được gánh nặng.

Trước khi đến, nàng rất kiêu ngạo.

Thậm chí dùng giọng điệu khoe khoang, đưa Thần linh siêu cổ đại không ngừng đi tham quan nghiên cứu khoa học kỹ thuật và thành tựu sinh vật của bọn họ.

Lúc đó Thần linh siêu cổ đại thoạt nhìn rất hài lòng, ở trong quá trình tham quan liên tục gật đầu, nhưng xem ra lúc đó vị Thần linh này chỉ là không muốn bóc trần nghiên cứu thấp kém của bọn họ, đả kích tự tin của bọn họ.

Nàng hiểu ra rằng, chính mình chính là ếch ngồi đáy giếng.

Mà dưới sự hướng dẫn giới thiệu của nàng, đối phương chỉ là ôn nhu mỉm cười, cũng không hề phá đám.

“Trong những năm này... Chúng ta mất đi bước chân truy tìm chân lý, theo việc chúng ta ngày càng cường đại... Nền văn minh siêu trí tuệ có được mấy ngàn vạn trí giả, khiến cho chúng ta giậm chân tại chỗ, triệt để kiêu ngạo và đánh mất lý tưởng ban đầu... Chúng ta nên có cuồng vọng, nhưng đây là niềm tự hào của người Ishdar chúng ta, sự cuồng vọng này không thể trở thành nguyên nhân hủy diệt nền văn minh của chúng ta!”

Nàng mở to hai mắt ra,

“Khoa học không thể lý giải, nhưng cũng chỉ là hiện tại... Không thể lý giải!”

“Melvina.”

Melvina tiến một bước về phía trước, thân thể thẳng tắp, làm quân lễ.

“Chúng ta hãy bắt đầu nghiên cứu, giống như nghiên cứu bộ não của chính mình trước đây. Mọi người quay trở lại dự tính lúc ban đầu, không nên phụ lòng tốt của Thần linh siêu cổ đại.”

Caroline vừa mới nói xong, các nhà khoa học xung quanh dồn dập gật đầu, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc. Lúc này đây, bọn họ giống như một tập thể những học sinh ngây ngô ham học tập, ngồi ngay ngắn ở trong lớp học.

Bọn họ bắt đầu suy tính, đồng thời tính toán số liệu.

Đây chính là một nguyên nhân tất yếu, dẫn đến việc chủng tộc có nền văn minh khoa học đi đến hôm nay và có được mấy ngàn vạn trí giả.

Hàng loạt dữ liệu phân tích kỹ lưỡng, nhanh chóng hiện ra ở trước mắt những nhà khoa học. Chiếc cân đòn kia được bọn họ coi trọng nhất, trong cuộc thảo luận của bọn họ thì càng có khuynh hướng đây là một chiếc cần câu có chức năng cân.

Có móc nối.

Có thể câu trên đồ vật và đều có thể thuận tiện ước lượng, sở hữu sức mạnh to lớn phi thường không thể tưởng tượng nổi.

Vì vậy, thời gian dần dần trôi qua, ở bên trong thực cảnh giả lập xuất hiện một chiếc cân hình cần câu màu vàng hoa lệ. Trong tầm mắt hiện giờ của bọn họ, đây là công cụ thần thoại phù hợp nhất với hình tượng thần bí mà bọn hắn tưởng tượng ra.

“Có lẽ, đó là một loại Thần khí!”

“Vượt qua Thế giới, Thần khí cấp thế giới! Một loại lưỡi câu hoặc cái cân nào đó!”

Đồng thời, bọn họ thảo luận vô cùng sôi nổi và nhiệt tình, đưa ra nhiều loại suy đoán, cuối cùng hình thành hai loại giả thuyết vũ trụ.

Những nhà khoa học theo đuổi lý luận « Hồ nước thế giới » mở miệng:

“Từng thế giới là từng mảnh từng mảnh hồ nước. Bên trong hồ nước thế giới sinh tồn rất nhiều cá bơi lội, có lớn có nhỏ, có mạnh có yếu. Mà sông ngòi và dòng suối nhỏ bên trong hồ nước chính là thông đạo giữa thế giới này và thế giới khác. Mà người thả câu là người chấp pháp giữa hai thế giới, chống lại việc qua lại thế giới một cách lén lút. Hắn thả câu ở giữa sông ngòi nối hồ nước với hồ nước, bất kỳ con cá cường đại nào mưu toan lén vượt qua đều sẽ bị hắn thả câu, đồng thời căn cứ vào trọng lượng để cân nhắc tội trạng! Mà Thần linh siêu cổ đại dùng giá đắt khổng lồ, hoặc là đã sớm đạt thành hiệp nghị gì đó, thông qua các trạm kiểm soát và chuộc chúng ta về!”

Có lẽ, không có Thần linh siêu cổ đại hướng dẫn bọn họ đến, trở thành người dẫn đường của bọn họ thì mọi người đã bị trực tiếp câu lên và sau đó giết chết.

Nhưng các nhà khoa học theo đuổi lý luận « Thuê mướn thời không » lại đưa ra quan điểm khác, bọn họ mở miệng phản bác:

“Hắn đi lại bên trong những khoảng trống thế giới, cứu vớt hành khách lạc lối thời không và cũng yêu cầu thù lao... Các ngươi quên rằng trước đó chúng ta rơi vào bên trong hư không loạn lưu sao? Ngã trái ngã phải, có lẽ chúng ta sẽ chết ở trong tai họa bão táp hiếm gặp của không gian tự nhiên này, là người khổng lồ mênh mông này đã cứu chúng ta từ không gian bão táp... Về phần một chút trọng lượng, cân nặng tiến hành cân bằng là vì tính toán thù lao... Thần linh siêu cổ đại thanh toán xong thù lao!”

Kiểu lý luận này là lý thuyết về việc làm, người khổng lồ này là một người làm ăn, cứu người thu được thù lao.

Hai đường lối lý luận này nhìn như đều có luận điệu và chứng cứ cực kỳ hợp lý.

Các nhà khoa học của hai trường phái phái tư tưởng, tranh cãi nhau tới mặt đỏ tía tai.

Nhưng dù như thế nào đi nữa, thế giới này đã hiện ra sự rộng lớn mênh mông của nó. Người khổng lồ mênh mông không thể tưởng tượng nổi kia, một tay tuỳ tiện nâng phi thuyền máy móc của bọn họ lên và tiến hành cân nặng, để bọn họ cảm nhận được sự bất lực sâu sắc!

“Thế giới quá rộng lớn, tràn đầy phép màu và sáng tạo kỳ tích không thể tưởng tượng, có cả Thần linh, sinh mệnh siêu tự nhiên, thậm chí quy tắc.”

Nửa giờ sau, Caroline nhanh chân ra khỏi đại sảnh nghiên cứu khoa học, tiến vào bên trong hành lang,

“Bên trong thời không có tồn tại mênh mông khó tả, giống như một người ngư dân ngồi ở bờ biển thời không, vung cần câu xuống thế giới vạn vật, dạng tồn tại này có lẽ có thể xưng là...”

Nàng nghĩ nghĩ,

“Người thả câu hư không.”

-----

Bình Luận (0)
Comment