Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 548 - Chương 549: Michael Ra Sân

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 549: Michael Ra Sân

“Chung quy lại, vẫn bị bọn họ phản ứng được.”

Quỷ sát nhân hít sâu một hơi, hành động ám sát vốn rất hoàn mỹ, không có sơ hở.

Hắn vừa mới bắt đầu tập kích vườn bách thú của viện nghiên cứu, sở dĩ hắn làm ra vẻ bạo ngược và hành vi hành hạ người khác đến chết này, là bởi vì hắn muốn gợi lên sự phẫn nộ của đội hộ vệ, khiến cho bọn họ có ý niệm “Đánh gục con ma thú hình người này”, mà không phải là bắt giữ hay giam cầm.

Vì thế, hắn đã được “Quyền công dân hợp pháp” bảo hộ, trực tiếp kích phát phản ứng xấu hổ đến chết ở mức cao nhất của bọn họ!

Mà quyền công dân hợp pháp của hắn là không thể bị cướp đoạt, bởi vì hắn đã sớm là virus Trojan, tự mình cũng có thể chế tạo “Giấy chứng nhận thân phận giả”, từ đó sẽ nhận được quyền bảo hộ của “Pháp luật bảo hộ công dân”.

Đây là một kế hoạch hoàn mỹ.

Không nghĩ tới, Tổng thống sáng tạo kỳ tích, không biết như thế nào lại chống đỡ ngoan cường, kéo dài một đoạn thời gian của hắn. Nếu như lấy được “Khóa động” hay là đám máy móc kia, thì quyền hạn trung tâm của nhân loại sẽ do hắn trực tiếp nắm giữ, thế giới sẽ thuộc về hắn!

Mà dù là như vậy, nhưng hắn vẫn có thể nhanh chóng khôi phục lại, không nghĩ tới Đỗ Tuyết vậy mà lại chơi trò trốn tìm, kéo dài một đoạn thời gian, khiến cho hắn vô cùng khó thở.

“Đấu trí đấu dũng, đây vốn dĩ chính là một cuộc chiến trí tuệ, ta vẫn còn có cơ hội! Vẫn còn thời gian!” Vẻ mặt hắn ngưng lại, nhìn về phía nhóm cơ giáp xung quanh, “Bọn họ vẫn không thể tạo thành uy hiếp đối với ta, ta chỉ cần...”

Hắn nhìn về phía cái khinh khí cầu kia, hiện lên một tia phẫn nộ, “Bắt lấy hắn!”

Cá Khí Cầu lập tức cảm thấy da đầu tê dại, điên cuồng bay về phía xa.

“Giam cầm!”

Chiến giáp máy móc xung quanh không ngừng giăng lưới để bắt hắn.

Bọn họ mới chỉ ném lần đầu tiên, mà đều đã bị ngã xuống trên mặt đất, trở nên run rẩy, bởi vì họ đã vi phạm hình phạt.

“Được công cụ hỗ trợ một lần, phải nhân cơ hội chạy mau.” Trong lòng Hạ Nghê Minh chấn động, “Chung quy lại vẫn luôn có biện pháp ứng đối, nhưng mà một đám người nguy hiểm mang trên mình ‘tội lỗi’ lại đi tróc nã một kẻ phạm tội...”

Bỗng nhiên có chút không biết nên hình dung sự quái đản này như thế nào.

Trái tim của hắn vừa mới thả lỏng thì phía sau lại truyền đến tiếng gào rống. Một đạo hơi thở đáng sợ chấn động, gương mặt đỏ tươi của tên quỷ sát nhân kia đã hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng, một đường đột phá chiến giáp máy móc mà đến.

Quỷ sát nhân đã hoàn toàn nổi điên, “Người cản ta, đều phải chết!”

Oanh!

Pháo laser của hắn trực tiếp phát nổ. Những chiến giáp kia rơi xuống rồi nổ tung trong nháy mắt, hắn đang lấy tử vong để cảnh cáo bọn họ.

Nhưng mà căn bản không có tác dụng, đám người Ishdar người trước ngã xuống, người sau lại tiến lên, bọn họ rống giận, chen chúc đến. Nhưng chỉ cần tung lưới của mình ra là sẽ liền ngã xuống mặt đất, mất đi năng lực vận động.

Bọn họ đều là tinh anh của Đế quốc, có chiến lực cường đại, lúc này lại chết không rõ ràng như thế.

Người dân của thành phố máy móc Veolia chạy trốn vào nội thành, càng ngày càng có nhiều người bị chặn lại. Vô số dân cư của Vương đô đều ngửa đầu nhìn không trung, phần lớn đều ngừng thở, lẳng lặng chờ đợi kết quả cuối cùng.

“Nền văn minh của chúng ta sẽ bị hủy diệt sao?”

“Loài người trốn tránh pháp luật chắc chắn sẽ bị trừng phạt!”

Không trung bị tàn phá bừa bãi, vô số cơ giáp ngã xuống, vầng sáng khủng bố và laser không ngừng chấn động, hóa thành đám mây nấm đỏ sẫm che trời. Trên đại địa, tất cả người Ishdar không kể nam nữ đều đang lẩn trốn, tụ tập lại thành một đoàn đen nghìn nghịt.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm gừ, tiếng rống giận, điên cuồng, đan chéo nhau thành một đoàn. Khắp đô thị máy móc đã trở thành một bãi chiến trường đầy máu tanh, phảng phất cảnh tượng kết thúc của một nền văn minh sắp diễn ra, lại như đang báo trước một ẩn số khổng lồ.

“Mèo con...” Trong ma hạch của Đỗ Tuyết truyền đến một giọng nói trầm thấp, vô cùng khẩn trương, đây là một cuộc tàn sát thảm thiết.

“Sẽ không có chuyện gì...Người Ishdar các người chưa bao giờ chiến bại.” Hạ Nghê Minh miễn cưỡng đưa ra vẻ mặt tươi cười. Bản thân hắn giống như là một thổ dân nguyên thủy bị nhốt trong lồng sắt, lần đầu tiên xuất hiện tại thành thị khoa học viễn tưởng công nghệ cao này, hắn cảm thấy hoàn toàn xa lạ. Hắn nhìn một thiếu nữ của nền văn minh cao cấp này, “Các ngươi còn có Thần bảo hộ nhân loại, tồn tại mạnh nhất trên mặt đất, Michael!”

“Đúng vậy, Michael thúc thúc, nhất định sẽ đến trừng phạt hắn!” Đỗ Tuyết ủng hộ tin tưởng, “Tuy rằng dáng vẻ bình thường của thúc thúc khá lưu manh, cợt nhả, nhưng lại vô cùng đáng tin cậy!”

Hạ Nghê Minh hiểu rõ, tuy rằng “cơ chế xấu hổ tới chết” không phải là tuyệt đối, nhưng lại mang đến lực áp chế quá lớn. Hiện tại chỉ bởi vì một người náo động, mà người Ishdar liền mất đi thân nhân, vô số tinh anh phải tử vong...

Nếu hắn có thể đoạt được chìa khóa động....

Thì nền văn minh sẽ bị hủy diệt.

Thảm kịch phía sau hắn vẫn cứ tiếp tục, nhưng mà giây tiếp theo, một con cự long Michael màu vàng, cả người nạm đầy ma hạch năm màu xuất hiện ở trước mắt, “Nhân loại, dừng tay đi.”

Khắp đại địa đều hưng phấn, bởi vì anh hùng của bọn họ đã tới. Michael năm đó đã cứu vớt người Ishdar, giờ đã xuất hiện lần thứ hai. Bọn họ không chút nghi ngờ nào về việc Thiên Đế mạnh nhất trên mặt đất này lại không thể chiến thắng địch nhân đáng sợ kia.

“Chúng ta có thể thắng.”

Vô số người đi ra đường phố, ngửa đầu nhìn không trung, bọn họ chỉ cảm thấy rùng mình, khẩn cầu duy nhất trong lòng chính là mong Michael sẽ thắng lợi. Đây là trận chiến quyết định tồn vong của thế giới, quyết định sự tiếp nối văn minh và chủng quần.

Trong không khí đột nhiên truyền đến một ý thức dao động nhàn nhạt, đó là thần niệm của người Ishdar, nó vậy mà lại hội tụ thành một đoạn âm thanh, lấy hình thức âm thanh để hiện ra ở trong không khí, hóa thành thần tích.

“Nếu như hôm nay Thần chết đi, thì người Ishdar sẽ sống đến ngày kia mới thôi —— Chỉ để kể lại cuộc đời của Thần cho những người khác. Chúng ta sẽ kể lại chuyện xưa với lòng đầy tự hào, bằng mị lực của khoa học kỹ thuật cường đại.”

Tâm ý của chúng sinh giống như gió gào thét, dần hội tụ lại. Bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ biết thầm cầu nguyện với Thần khoa học, Levis.

...

...

Michael vô cùng phẫn nộ, hắn ôm thi thể đã vỡ nát đến cực hạn của Melvina, giống như cự long vương tử đang ôm công chúa đã chết vậy.

Michael khom lưng, chậm rãi buông thi thể xuống, nhìn người thanh niên cả người đầy máu tươi đang cầm dao trong tay, cười rộ lên, “Nếu ngươi lại đi thêm một bước, ta không ngại để ngươi nếm một ít khổ sở... Thậm chí ta sẽ làm chết ngươi!”

Sắc mặt quỷ sát nhân cả kinh.

“Ngươi cho rằng ta sẽ giải trừ “cơ chế xấu hổ tới chết” sao?”

Michael bỗng nhiên lại vô cùng bình tĩnh, “Cũng không có, đó là quyền hạn mà chỉ hai người mới có được... Ta chỉ đang nói chuyện mà thôi, ta là anh hùng bàn phím, ngươi biết không? Giống như là bài đăng trên Weibo năm đó, ngoài miệng nói muốn tiêu diệt mười tám đời tổ tông nhà ngươi, nhưng trong lòng lại căn bản không có ý nghĩ như vậy trong thực tế..... Ta giống như là một thanh niên thô tục, miệng luôn ‘ngựa cỏ bùn (đmm)’, nhưng trong lòng ta lại căn bản không có ý đồ như vậy,...”

-----

Bình Luận (0)
Comment