Trên thực tế, như các quốc gia hiện tại, lượng chứa đạn hạt nhân tại mỗi cường quốc đều có thể dễ dàng phá hủy Trái Đất vô số lần. Đến lần chiến tranh thế giới tiếp theo thì sẽ thế nào?
Không có ai biết.
Đây cũng đã là nền văn minh phát triển đến độ mạnh mẽ, sở hữu vũ khí mạnh mẽ có thể hủy diệt chính xã hội mình bất cứ lúc nào.
Mà đó chỉ là văn minh ở hiện tại, vậy phát triển thêm một thời gian nữa thì sao?
Loại “Gông xiềng hủy diệt” dẫn tới văn minh cấp tám này dường như tồn tại với bất kỳ văn minh nào. Trước kia, các văn minh siêu phàm cùng với văn minh khoa học hiện tại tuy không giống như về hình thái, nhưng nếu muốn tiến về lực lượng cấp tám thì đều phải đối mặt với thử thách tuyệt diệt to lớn. Nếu chịu đựng được, văn minh mới có thể hướng về cửa ải văn minh tiếp theo.
“Có lẽ, biện pháp giải quyết văn minh khoa học kỹ thuật chính là thành lập nên một thế giới rồi trốn vào? Để văn minh sống mãi trong thế giới lượng tử, tiến vào thời đại giả lập vĩnh sinh?” Hứa Chỉ mỉm cười, “Có vẻ như lúc trước phó não trí tuệ đã nói, một số văn minh khoa học kỹ thuật cao cấp sẽ trốn vào không gian.”
“Đương nhiên, đại khái đó không phải là lựa chọn duy nhất.”
Suy nghĩ như vậy rất thú vị.
Khoa học kỹ thuật và siêu phàm là hai hệ thống hoàn toàn khác nhau…
Trên thực tế, nhóm người Ishdar này đã phát triển ra rất nhiều số liệu.
Dùng văn minh thế giới sa bàn làm kinh nghiệm tích lũy cho phát triển chính là điều mà Hứa Chỉ muốn. Hắn có thể nhìn thấy và tìm kiếm con đường tương lai. Cho dù đây là con đường phát triển khoa học kỹ thuật, nhưng đã nhận được số liệu thí nghiệm quý giá.
…
Phòng nghiên cứu Ishdar.
Hơn nghìn nhà khoa học mặc áo choàng trắng đang cấp tốc tính toán trước máy vi tính, cực kỳ căng thẳng.
Nếu có người từng đi qua phòng nghiên cứu chết chóc kia mà bây giờ lại nhìn thấy họ, chắc chắn người đó sẽ biết những nhà khoa học này chính là nhóm tinh anh nhất mà Caroline mang đi, sau đó chết một cách ly kỳ vì lây nhiễm.
Tuy họ chết rồi, nhưng lại chưa chết, hoặc chính vì cái chết mà họ có thể vĩnh sinh: Tử thần vĩnh sinh.
Thần tộc đã chết mới có thể đi tới vĩnh hằng.
"Đã dẫn dắt dòng lũ số liệu!"
“Một tỉ một trăm triệu, hai nghìn bảy trăm chín mươi mốt sinh mệnh có trí tuệ…”
“Đang vận dụng năng lượng khối, sử dụng để thành lập thế giới sa bàn đại vực Hải lam, hoàn toàn mô phỏng hoàn cảnh chân thực, đưa vào!”
“Đang mô phỏng lượng tử!”
“Đang mô phỏng chuyển động phân tử!”
“Truyền tải ý thức và linh hồn!”
“Đã tiến vào kho dữ liệu giả lập trong bộ não của Sakura Nữ Đế!”
…
Rầm!
Nước biển cuộn trào.
Dưới sự chuẩn bị từ lâu của phòng nghiên cứu, toàn bộ con dân Hải tộc nhanh chóng xuất hiện trên vùng đất này.
"Làm sao ta cảm giác vừa xảy ra chuyện gì đó?”
"Thật kỳ quái.”
"Đầu bỗng nhiên chấn động…”
“Thế giới này rõ ràng giống hệt, nhưng dường như lại xa lạ, đây là vấn đề thị giác sao?”
Bọn họ xuất hiện trong nhà, ngoài đường, người già, trẻ nhỏ, phụ nữ bế con, đàn ông cường tráng, tất cả kều kinh ngạc ngây ra một chút, luôn cảm thấy có gì vừa phát sinh, nhưng lại không thấy có gì phát sinh. Sau đó họ lại đi làm việc của mình.
“Họ không nhận ra cái chết của mình, bởi vì… chết quá nhanh!”
Hải Lan Đông xuất hiện trước màn ảnh trong phòng nghiên cứu, sắc mặt hơi sợ hãi.
Hắn thực sự sợ hãi!
Lúc này, Caroline mặc áo choàng trắng, toàn thân tỏa ra hơi thở thần thánh, đứng bên cạnh nói:
“Hải Lan Đông, ngươi cho rằng thế giới trú ẩn mà người Ishdar chúng ta xây dựng nên này thế nào?”
Hải Lan Đông trầm mặc, đang tiêu hóa lượng tin tức lớn không tưởng nổi này.
Hắn lặng lẽ cảm nhận bản thân, mỗi cảm giác đều là chân thực. Thậm chí, hắn vẫn nắm lực lượng Thiên Đế đỉnh cao, giơ tay nhấc chân đều là lực lượng to lớn. Điều này làm hắn căn bản khó có thể tưởng tượng được…
Kỹ thuật của người Ishdar đã khủng bố đến trình độ như vậy sao?
“Đây là thật, lực lượng của ngươi bây giờ là thật, không hề là giả lập.” Caroline nói: “Mỗi lực lượng của sinh linh ở nơi này đều thực sự tồn tại, ngươi vẫn có năng lượng mênh mông của một Thiên Đế. Cho dù ta thả ngươi ra ngoài một lần nữa, ngươi vẫn sở hữu lực lượng to lớn hiện tại…”
"Nói cho ta, ngươi rốt cuộc là Caroline hay Sakura?” Hải Lan Đông trầm mặc.
"Ta là Caroline. Người bên ngoài kia mới là Sakura…”
Caroline bỗng nhiên cười đến mức quái lạ. Nàng cảm khái vạn phần:
“Caroline thực sự đã chết rồi, không phải sao? Caroline chỉ có thể sống trong một góc ký ức của Sakura, được nàng ghi nhớ vĩnh viễn… Caroline chỉ là một đoạn lịch sử cổ đại trong ký ức của Sakura, là một câu chuyện về người phụ nữ tên là ‘Caroline’ được thấy trên sách vở…”
Lời nói của nàng có phần bí hiểm, nhưng Hải Lan Đông vẫn hiểu rõ ràng ý của nàng.
Đây là một loại Thần pháp, Tử thần vĩnh sinh…
Vốn đó là một con đường theo chủ nghĩa duy tâm, thế giới giả lập lượng tử.
Caroline mỉm cười, dẫn y tham quan phòng nghiên cứu.
“Ngươi biết hình ảnh kia không? Đó là những khối vuông nhỏ ‘Pixel’ đủ loại màu sắc. Nó quyết định trình độ chân thực của hình ảnh. Thế giới cũng giống như vậy.Thế giới hiện thực được cấu tạo từ những đơn vị do các nguyên tử, phân tử xoay quanh lẫn nhau tạo thành. Ngươi có thể phân rõ thật giả được không?”
Caroline dẫn Hải Lan Đông quan sát kính hiển vi trong phòng thí nghiệm, vậy mà lại nhìn thấy phân tử vận động!
“Này… làm sao có thể có lượng tính toán lớn như vậy?”
Hải Lan Đông nhìn hình ảnh dưới kính hiển vi mà giật mình.
Dưới mức độ như thế này, hắn cũng không tìm thấy bất kỳ sơ hở nào của thế giới giả lập này.
Caroline nhìn Hải Lan Đông giật mình chỉ cười, giải thích:
“Sau khi ‘Máy vi tính’ thành Thần linh, lượng tính toán vô cùng lớn, vượt qua sự tưởng tượng trước đây của loài người… Nhưng không lớn đến mức khó hiểu như vậy, cũng không thể tính toán thực tế đến từng phân tử. Chỉ có điều, dưới một quy luật giả thiết đặc biệt nào đó có thể tạo thành đơn vị phân tử làm cơ sở, sau đó để nó tự động phát triển thôi…”
Hải Lan Đông nín thở nhìn xung quanh phòng nghiên cứu.
Nói về một ý nghĩa nào đó, nơi này đã là một phòng nghiên cứu sáng thế. Nó nghiên cứu số liệu sáng tạo ra thế giới, giả thiết ra quy tắc của thế giới, tính toán các phương trình.
"Ngươi xem con dân Hải tộc. Họ căn bản không thể nhận ra đây là một ‘Mạng trực tuyến’ chân thực. Họ có thể sinh con, sáng tạo ra sinh mệnh, vẫn giống hệt như quy tắc thực tế. Khi một giấc mơ đã đến mức độ như vậy, ngươi còn có thể nói nó là giả không? Nó đã là chân thực về một ý nghĩa nào đó. Thậm chí có thể nói là chớp mắt tiến vào một vũ trụ song song!”
Caroline nói.
“Vũ trụ song song?” Hải Lan Đông trợn mắt.
"Đúng, chỉ có điều, quy tắc vũ trụ này là do chúng ta định ra, nhưng cũng không phải là tùy tiện sáng tạo một cách không tưởng. Sáng tạo mặt đất cây cối, đất cát, phù sa, dòng sông, cần rất nhiều ‘Năng lượng’. Chúng ta gọi năng lượng đó là ‘Năng lượng khối’. Vì vậy, ta mới cướp đoạt toàn bộ năng lượng thành Thần của các Thiên Đế… Ta cũng rất khó có thể sáng tạo ra sinh mệnh trí tuệ hoàn chỉnh từ số không. Hiện nay ta chỉ có thể kéo sinh mệnh bên ngoài vào, làm phong phú và đa dạng giống loài.
Trong giả thiết của chúng ta, thế giới này hoàn toàn tương tự trước kia. Các ngươi có thể chém giết lẫn nhau, có thù oán, có thể trở nên mạnh mẽ, có thể theo đuổi giấc mộng của mình, hoàn toàn không có sự khác biệt."
-----