Vương triều Thần thánh Sakura năm thứ ba mươi tư.
Sakura Nữ Đế dường như từ bỏ chuyên chính thống trị trước kia. Nàng giao toàn bộ sự việc trong Thi tộc cho người khác xử lý, luôn đi khắp toàn bộ sông núi mặt đất như đang tìm kiếm điều gì.
Có người nói, nàng đang tìm kiếm con đường dẫn tới phía trên Thần linh, dù sao nàng cũng đã là Thần cao cấp!
Có người nói, nàng rất cô đơn. Cảm giác vô địch thế gian này là điều mà bất kỳ sinh linh nào cũng khó cảm nhận được. Đó là một cảm giác mờ mịt lại cô độc mà không biết làm sao.
Thế nhưng, nhiều người lại rỉ tai nhau rằng nàng đang tìm kiếm vị Thần linh thần bí trong truyền thuyết kia, chính là vị Thần linh siêu cổ đại của nền văn minh trước nữa.
Nàng muốn khiêu chiến vị Thần kia, như vậy mới hợp với danh bạo quân của nàng, với tính tình giết chóc bừa bãi.
Thế nhưng trong nội tâm Sakura Nữ Đế cuối cùng là cái gì thì không ai biết được. Không ai dám hỏi dò vị Thần bạo quân này. Uy của nàng quá khổng lồ, lại thích giết chóc. Cho đến ngày nay, có người thống kê, số lượng sinh mệnh các tộc trên mặt đất của toàn bộ thế giới Dung Nham cổ đại đã hơn ba tỉ!
Với việc ủy quyền rõ ràng của nàng, một số Thiên Đế bắt đầu nội đấu, giành giật quyền thế Thi tộc.
Vương triều Thần thánh Sakura năm ba mươi sáu.
Văn minh vẫn phát triển trong phế tích, các vị Thiên Đế tới yết kiến, đồng thời báo cáo.
"Bẩm báo Thần, trẻ mới của tộc ta sinh ra trong mấy tỉ xác chết di động đang từ từ giảm dần. Số còn lại hẳn là rất khó xuất hiện nữa, đã vượt qua thời kỳ bộc phát tân sinh của tộc ta."
"Bẩm báo Thần, Thi tộc chúng ta lại có thể tự mình sinh sản, làm khởi nguồn chủ yếu tăng nhân khẩu, vượt xa việc chờ đợi ngẫu nhiên sinh ra trong bầy zombie!"
...
Trên Thần tọa, Sakura chống dù hơi khép mắt.
Đây là chuyện đương nhiên.
Một chủng tộc tự sinh sản con cháu là khởi nguồn của sự ổn định.
Việc chờ đợi sinh mệnh mới gia nhập bọn họ ngẫu nhiên trong bầy zombie mênh mông kia quá bất ổn. Cho dù Thi tộc sinh ra trong biển xác chết di động mênh mông tương đương với thủy tổ zombie, có thiên phú dị bẩm.
Hai năm qua đi.
Trên vương tọa trong Thần điện, Sakura Nữ Đế vẫn khép hờ mắt, con ngươi xuyên qua cung điện về bầu trời xa xôi:
"Ngài vẫn chưa tới sao?"
Nàng chờ đợi một cuộc gặp gỡ vận mệnh, giống như cơn mưa lớn trong cuộc đời. Nàng đã muốn rời khỏi tháng ngày thống trị Thi tộc như vậy, để làm sự tồn tại cũ kỹ duy nhất, rồi hoàn toàn buông tay khỏi thế giới mới này.
"Vẫn chưa tới thời khắc gặp mặt ta sao?"
Tiếng thở dài u buồn từ trong Thần điện truyền ra.
Nàng có cảm giác cô độc sâu sắc, giống như bị cả thế giới bài xích. Mọi thứ đều trở nên cực kỳ xa lạ.
Lại một năm nữa. Thời gian dần trôi xa.
Lại có Thiên Đế báo cáo một chuyện nghi hoặc.
"Báo cáo Thần. Mấy chục vị Thiên Đế chúng ta cùng bàn bạc, Thi tộc chúng ta phải thành lập trật tự."
"Trật tự?" Sakura cười nói: "Chúng ta nên thành lập trật tự gì?"
Nàng vẫn có phần ngạc nhiên, muốn xem họ sẽ phát triển ra sao.
"Chúng ta lật xem lịch sử, nhìn chung văn minh cổ đại từ Ishdar, Hải tộc Naga, một chủng tộc nếu muốn phát triển tất nhiên phải thoát ly hình thức sinh hoạt bộ lạc kiểu dã thú, ăn sống nuốt tươi!" Một vị Thiên Đế Licking tiến lên nói: "Trong Thi tộc chúng ta, ăn thịt đồng loại không ngờ đã thành thói quen, quả thật là một tộc không thể tưởng tượng nổi!"
Sakura gật gù.
Tại mảnh đất đổ nát thời tận thế, zombie ngoài ăn người, lây nhiễm người, thì còn ăn cả đồng loại. Đó là lẽ thường.
"Vậy thì nên làm gì?" Sakura lại hỏi. Nàng ngồi trên Thần tọa quan sát phía dưới, giọng bình thản nói: "Mặt đất mênh mông chỉ còn lại một Thi tộc chúng ta, không còn sinh mệnh khác. Chúng ta không ăn thịt đồng loại thì dùng cái gì để kéo dài giống loài? Chẳng lẽ chết đói?"
"Thế nhưng, chúng ta dùng đồng loại làm lương thực cuối cùng vẫn là ăn tươi nuốt sống, không thể đi lên quỹ đạo văn minh!" Thiên Đế khác nói: "Nếu còn tiếp tục duy trì văn minh ăn lẫn nhau như vậy, chúng ta sớm muộn gì cũng phải diệt vong!"
Sakura lại mỉm cười quan sát từng cường giả phía dưới.
Thi tộc quả thực nhìn xa, bọn họ vốn là một chủng tộc tàn khuyết không hoàn hảo. Nếu họ còn phát triển tốt như vậy, tất nhiên diệt vong sẽ tới.
Nàng đã nghĩ biện pháp cho họ sinh sản đời sau, nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Một vị Thiên Đế nói:
"Chúng ta ăn ký ức của người Ishdar, tuy không nhiều, nhưng đã thu được một phần năng lực cải tạo gen của họ. Có lẽ chúng ta có thể cải biến dáng vẻ bên ngoài của họ."
"Thay đổi dáng vẻ bên ngoài? Thay đổi bên ngoài có tác dụng không?" Sakura nhất thời hiếu kỳ, chống dù, giống như chống trường kiếm Đế vương của bao vị quân chủ vô thượng khác. Uy thế vô thượng lẩn quất khiến người ta không nhìn ra chân dung của nàng.
Một Thiên Đế nói:
"Thay đổi bề ngoài của những zombie bình thường kia, đối với những zombie cao cấp đã sinh trí tuệ như chúng ta thì không còn là ăn đồng loại nữa. Nhìn như lừa mình dối người, nhưng đó là biện pháp duy nhất."
Một Thiên Đế khác tán thành:
"Đúng, chúng không cách nào thay đổi hay phá giải virus, nhưng chúng ta có thể trồng vào một loại virus khác, xâm lấn vào gen quyết định hình dạng bên ngoài của giống loài để thay đổi hình dạng... Kỹ thuật của chúng ta không mạnh, nhưng gen của Thi tộc vốn là tan vỡ, sẽ tương đối dễ cải tạo!"
"Zombie hiện tại đã không hề có thần trí, khác nào dã thú... Nhưng dù sao chúng vẫn mang hình người. Nếu chúng ta lợi dụng kĩ thuật gen của người Ishdar lập trình vào gen da ngoài để lông mọc lên, lập trình vào gen biểu bì để vảy mọc ra, gen sinh trưởng móng tay... Chúng sẽ hóa thành dã thú chân chính!"
"Đúng vậy!"
Một Thiên Đế nữa nói tiếp:
"Nếu vẻ ngoài khác biệt, không phải là chúng ta ăn thịt đồng loại nữa... Chúng chính là động vật tự nhiên."
"Họ là... động vật sao?" Sakura ngẩn ra, mặt cười dịu dàng.
Thiên Đế lại nói:
"Đúng như thế! Hình thể của chúng không giống với chúng ta, lại không có tính cảm hóa đối với chúng ta, còn giống dã thú thiên nhiên. Không kể nói từ phương diện nào đi nữa thì chúng đều là động vật!"
Sakura trầm mặc một lát.
Nàng biết, đây là điều tất nhiên, cũng là biện pháp duy nhất để tộc Zombie thực sự phát triển.
"Chuẩn!"
Nàng nói.
"Kế hoạch gen trội Thi tộc" chính thức khởi động, vì tương lai của Thi tộc!
Đây vốn là cuộc chiến không có nguyên do.
Chỉ một virus đã hủy diệt cả một thời đại.
Không chỉ cho muôn dân, cũng mang tới cho cả Thi tộc ký tức thống khổ không thể xóa nhòa.
Cái nhìn đầu tiên khi họ tới thế giới này là một vùng phế tích đổ nát lớn mênh mông. Ăn được con người đầu tiên, nhận được ký ức trong đầu, đó chính là người Ishdar, chủng tộc nhiệt huyết khiến người tôn trọng, kính nể.
Họ hủy diệt nền văn minh hoàn mỹ đáng kiêu ngạo kia, hủy diệt bước tiến kiên định kia, và họ chân thành kính nể chủng tộc loài người mà bất kỳ chủng tộc nào khác cũng không địch nổi đó.
Mà chủng tộc mới như họ lại thế nào đây?
Vì một sai lầm lớn mà họ mới giáng xuống thế giới này, không phải người Ishdar. Họ rất bình thường, cũng lục lọi, tìm kiếm trong chỗ phế tích này, muốn xây dựng lại, sống tiếp.
Đây sẽ là đoạn thời gian gian nan.
-----