Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 65 - Chương 65: Mắt Bão

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 65: Mắt Bão

Trong thế giới vu sư, có sức mạnh truyền kỳ cấp sáu là có thể bay lên không trung.

Nhớ năm đó, Quân chủ đại đế Medusa không phải chưa từng nghĩ đến việc bay đến cực hạn của bầu trời, khám phá đỉnh vòm trời, tìm kiếm vùng đất của các vị thần.

Nhưng bầu trời của thế giới này lại quá cao xa.

“Theo ghi chép, năm đó Đại đế Medusa đích thực đã từng khám phá đỉnh vòm trời và đáy mặt đất. Cả hai nơi đều giống nhau, cách xa ba vạn trượng.”

Lý Sinh Khương ngồi trên ngai vàng, cũng vô cùng dè dặt đối với cuộc lữ hành yết kiến Thần linh này.

“Nhưng sợ rằng, ngay cả đối với Quân chủ tử vong Medusa, nếu muốn bay đến cực hạn cũng vô cùng khó khăn, cực kỳ tiêu tốn tinh thần lực… Năm đó nàng đã bay đến độ cao ba vạn trượng, dọc theo vách trời, một đoạn thời gian bay ngắn ngủi đã kiệt sức, không cách nào khác ngoài việc bay xuống.”

Vị Đại đế luyện kim này hơi nhíu mày.

“Medusa năm đó căn bản không thể có đủ pháp lực hùng hậu để tiếp tục khám phá không trung, nhưng ta lại khác. Kỳ vật cấp thế giới của ta --- Vườn hoa trên không Babylon, đủ để liên tục bay trong thời gian dài, khám phá vòm trời.”

Chúng nữ vu kính cẩn đứng hai bên, hắn đứng ở vườn hoa Babylon trên không, nhìn lên bầu trời xanh vô tận, khẽ thì thầm:

“Trên trời đã có chúng thần, vậy thì bầu trời phải có một lỗ hổng. Lỗ hổng đó chính là nơi dẫn đến vùng đất của các vị thần.”

Não bổ kiểu gì vậy?

Trên trời có lỗ hổng?

Không có!

Khẳng định là không có!

Hứa Chỉ cạn lời.

Trong mắt bọn họ, Hứa Chỉ là một người khổng lồ cao vạn trượng, mà bầu trời cao ba vạn trượng, gấp ba lần Hứa Chỉ, chính là giới hạn của thế giới này.

Bầu trời và mặt đất, bốn mặt như nhau, không có bất kỳ sơ hở nào.

Nhưng hiện tại, nếu bọn hắn không thể tìm thấy bất cứ điều kỳ lạ nào, chứng tỏ việc Hứa Chỉ nói dối sẽ bị bại lộ. Trên trời thực chất không có chúng thần, thế giới này là một nói dối lớn, nó là một The Truman Show.

Bọn họ nghĩ rằng có một lỗ hổng trên bầu trời, nơi có thể dẫn đến vùng đất của các vị thần. Vậy thì Hứa Chỉ phải tạo một khoảng trống, tránh bị bại lộ.

Hứa Chỉ nghĩ đến đây, chỉ có thể lấy một cái quạt cỡ lớn màu đen đưa vào trong vườn, bắt đầu kéo dây điện, dựng khung, nhắm thẳng vào khoảng không cách đó không xa:

“May mà ta đã sớm chuẩn bị, mở một lỗ hổng ở trên bầu trời trong sa bàn…”

Hơn hết, tại lỗ hổng trên trời của thế giới vu sư, ta muốn dựng một cái quạt điện mạnh thổi điên cuồng.

Ta nói: Trên chín tầng trời, phải có cương phong diệt thế vô cùng vô tận! Bất kì người phàm nào cố gắng bay lên bầu trời, nhóm lửa thần hỏa, đều sẽ bị đánh xuống phàm giới!

Cương phong trên bầu trời được tạo ra bởi quạt điện.

Thông đạo thế giới vốn là những ống nước màu trắng được chôn dưới lòng đất.

Nghĩ một chút liền thấy có chút thấp.

Vương quốc Babylon 429 năm.

Vườn hoa trên không Babylon đã bay dọc theo vòm trời suốt hơn năm tháng, trên đường hạ xuống ba lần để bổ sung năng lượng. Lúc này, đã khám phá được hơn nửa bầu trời của thế giới.

Nghĩ lại thời đại Sumer năm đó, các chiến binh Sumer cưỡi cự thú nhanh nhất cũng phải mất hơn 20 năm để khám phá hai đầu thế giới. Babylon ngày nay chỉ cần hơn 1 năm là có thể khám phá bầu trời toàn thế giới.

Đây là vì kỳ vật luyện kim cấp thế giới – Vườn treo Babylon.

Đây là chiếc máy bay luyện kim có bộ khung cực lớn.

Khoa học kỹ thuật là tất cả sức sản xuất, tri thức là sức mạnh.

Một ngày này, Lý Sinh Khương đứng bên rìa hàng rào bảo vệ của vườn treo Babylon, nhìn về phía bầu trời xanh ở phía xa, đột nhiên nhìn thấy được một cảnh tượng đẹp lạ thường ở bên trong.

“Đó là gì vậy?”

Phía xa.

Một luồng khí trong suốt điên cuồng lan tràn, phun trào quét sạch xung quanh, hình thành bão táp.

Tạo cho người ta cảm giác kinh sợ, vườn treo Babylon cách hơn một kilomet đều có chút khó mà ổn định.

- Bệ hạ!

Vô số vu nữ kính cẩn bước ra.

- Ha ha ha ha!

Lý Sinh Khương cuối cùng cười điên dại, đứng dậy nhìn vào cơn bão vô tận phía xa,

- Suốt bảy tháng tìm kiếm trên trời, cuối cùng cũng tìm thấy rồi. Quả nhiên, có lỗ hổng trên trời. Lỗ hổng này có thể thông lên ba vạn mét, sau mắt bão chính là nơi ở của các vị thần!

Tay trái Grantham chống pháp trượng, tay phải cầm tấm chắn, yên tĩnh nhìn cảnh tượng kinh hoàng của cơn bão cuồn cuộn khủng bố phía xa, phía sau hắn là mấy vị đại thần nữ vu đang đứng yên lặng.

- Bệ hạ, cơn bão kia quá khủng bố, chúng ta chưa hẳn có thể...

Ai đó sau lưng nhẹ giọng nhắc nhở.

- Đúng, thực sự rất khủng bố.

Lý Sinh Khương thì thầm. Ngay cả khi hắn nhìn cơn bão từ khoảng cách xa, nhưng uy thế khủng bố đó cũng làm cho người ta không sao thở nổi, càng chưa nói đến việc xuyên qua.

- Nhưng ta vẫn muốn thử một chút.

Lý Sinh Khương siết chặt tay, đôi mắt hắn ngập tràn tham vọng và quyết tâm.

Đã đến đây rồi, ta còn do dự cái gì?

Ta một đời huy hoàng, khai sáng văn minh ở thế giới khác, truyền bá khoa học kỹ thuật, đã hao tốn vô số năm, cuối cùng đã tới vùng đất của các vị thần trong truyền thuyết, làm sao có thể dừng lại không đi tiếp được?

Ta có tham vọng của mình!

Hắn hiện tại đã là vu sư cấp sáu đỉnh phong, nhưng tư chất không bằng Đại đế tử vong Medusa. Những năm này vẫn không thể đột phá, thậm chí hắn có cảm giác, suốt đời mình chưa hẳn có cơ hội đột phá cấp bảy, đạt đến độ cao năm đó của Medusa.

Dù sao, hắn cũng không phải là thiên chi kiêu tử. Hắn hiểu rõ sở trường của mình là thuật luyện kim, nghiên cứu làm ruộng, chứ không phải là tài năng tu luyện!

Hắn thậm chí không hề mở ra vu thuật độc hữu chỉ thuộc về mình, mà chỉ dùng vu thuật của thời đại ba nữ vu.

Nhưng lúc này, khoác lên ‘Grantham’, hắn đã vượt qua một đại cảnh giới, cấp sáu đỉnh phong thì có thực lực cấp bảy đỉnh phong, đã có thể sánh ngang với Gilgamesh năm đó, anh hùng vương có thực lực mạnh nhất trong lịch sử.

“Năm đó, Thần trí tuệ Hermes đến Babylon, đã nói với ba nữ vu: Gilgamesh có thực lực của một Ngụy thần, vậy thì hiện tại ta cũng tương đương với một Ngụy thần, có thể xuyên qua cơn bão này, đến vùng đất của các vị thần “Achilles” không?

Trong mắt hắn có một ngọn lửa đang bùng cháy, phảng phất có một sự kỳ vọng mãnh liệt nào đó.

- Các ngươi, chờ ở đây.

Hắn nhẹ nhàng nhảy lên, tay cầm pháp trượng, tựa như bước lên những bậc thang vô hình, từng bước từng bước lên đỉnh cao, đi sâu vào trong cơn bão bất tận trên bầu trời.

Oanh!

Cơn bão đang gầm thét.

- Hôm nay, người phàm trên mặt đất, Vương quốc Babylon, liền bắt đầu từ ta, đi tới yết kiến chúng thần trên bầu trời!

Rầm rầm!

Cơn bão vô hình như lưỡi hái cắt đứt lớp da luyện kim của hắn, muốn thổi hắn ra thật xa, làm hắn khó mà ổn định thân hình, thế nhưng Lý Sinh Khương vẫn nhàn nhã bước về phía trước.

- Vương!

- Những năm này, Vương đã đã cường đại đến mức đó rồi sao!

Sau lưng là vô số nữ vu với vẻ mặt kích động.

Thực lực của Vương đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được, chỉ một chiêu đơn giản này đã làm các nàng khó thể tưởng tượng nổi.

“Tên gia hỏa này, sau khi đánh bại Medusa nhiều năm, hiện tại đã mạnh đến đáng sợ, đúng là không phải người.”

Hứa Chỉ thấy cảnh này thì khẽ nhíu mày, cũng thấy được có chút khiếp sợ,

“Cái quạt điện này không phải là loại thường sử dụng cho gia đình, mà là loại quạt công nghiệp, đắt muốn chết, hơn hai vạn nhân dân tệ một cái. Trận đại hồng thủy diệt thế trước đó, vốn dự định lúc có vấn đề xảy ra sẽ thanh lý sa bàn, tạo ra một trận cuồng phong diệt thế, ai mà ngờ lại dùng vào lúc này… Cường độ đã mạnh đến mức có thể dễ dàng lật được trang sách từ điển Tân Hoa, sau đó tùy tiện thổi bay.”

Nhưng bây giờ, ngay cả một quyển từ điển cũng có thể bị thổi bay, nhưng lại không thể thổi bay nổi một con kiến, quả thực khó mà tin nổi.

“Dũng khí của ngươi đáng được khen ngợi, nhưng không thể để ngươi đi lên được.”

Sắc mặt của Hứa Chỉ bình tĩnh trở lại.

Trước đây, hắn không có cơ hội kiểm tra thực lực của vu sư. Vào lúc này, vừa đúng lúc thử ước định sức mạnh, giống như năm đó kiểm tra thực lực của Gilgamesh vậy.

“Mức số hai.”

Hứa Chỉ ngồi trên ghế ở phía xa, ấn điều khiển từ xa, gió lớn tăng tốc, tốc độ vào lúc này đã cực kỳ khủng bố.

Người đứng trước gió đã bị thổi đến không thể hít thở được, một số hộp các tông, lá cây ở nơi khác trong nháy mắt đều bị cuốn bay, vang lên tiếng ào ào.

Thế nhưng…

Bước!

Một bước.

“Lý Sinh Khương ta chuyển thế dị giới, là Đại đế luyện kim, một đời không kém ai. Chỉ là đường lên trời, sao có thể làm khó dễ ta? Chỉ là chúng thần thổ dân ở dị giới…

Gương mặt Lý Sinh Khương tràn đầy kiên nghị, thân thể kiên định như một vị thần vĩ ngạn, mang theo ý chí cá nhân mãnh liệt, bước từng bước không chùn chân.

Sức gió mới tăng lên cấp hai đã làm cả người hắn trở nên rất chật vật.

“Mùa xuân bảo vệ!”

“Rào chắn gió!”

“Khí thân vô hình!”

“Hàng rào tử vong!”

Từng đạo từng đạo vu thuật khủng bố được triển khai, tràn ngập ánh sáng rực rỡ nhiều màu sắc. Lý Sinh Khương cắn chặt răng, tay cầm trượng, chịu đựng cơn lốc khủng bố.

Bước!

Hắn lại tiến lên một bước.

“Cái thế giới này, đã không có người có thể ngăn cản ta, cho dù là Thần ở trên trời cũng…”

“Mức số năm.” Trong nháy mắt, Hứa Chỉ ấn điều khiển từ xa, chuyển từ mức số hai lên mức cao nhất.

Oanh!!!!

Ngay lập tức, cơn gió phun trào, bùng nổ, hóa thành tiếng gầm vô hình của cự thú!!

Rống!!

Sức gió từ quạt công nghiệp lúc này đã đạt đến mức gió khủng bố cấp mười mấy, thổi lật cả ghế.

Lý Sinh Khương nhỏ như con kiến đã không chịu nổi nữa, toàn bộ người dường như bị cuốn vào trong, sau đó bị thổi bay ra ngoài không hề có chút sức chống cự.

Bành!

Lý Sinh Khương bị đánh bay, bị thương nặng. Trong vườn treo Babylon, sắc mặt vô số nữ vu hoảng hốt, nhanh chóng thi triển vu thuật tiếp lấy Đại đế luyện kim đang rơi xuống.

“Ta tung hoành dị giới một đời, chưa bại một lần, không nghĩ đến hôm nay lại ngã nhào ở đây…”

Sắc mặt Lý Sinh Khương đầy thê thảm, nhìn vào cơn gió dữ dội trên bầu trời,

“Ta đã vô địch thế gian, nhưng ngay cả vùng đất của các vị thần cũng không thể bước lên được. Cơn gió này quá khủng bố, đến cùng là vu thuật cấp thế giới nào? Dường như là một nguồn sức mạnh vĩnh cửu, cơn bão này dù có mấy ngàn năm cũng sẽ không dừng lại.”

Trong lòng Lý Sinh Khương cực kỳ chấn động.

Hắn nghĩ mình đã vô địch thế gian, nhưng hiện tại mới phát hiện, chính mình vẻn vẹn chỉ là một con kiến nhỏ, thậm chí không được các vị Thần trên trời chú ý.

Có lẽ, trong mắt bọn họ chính mình chỉ là một kẻ phàm nhân hèn mọn nhỏ bé, vẻn vẹn chỉ có thể sống mấy trăm năm. Bọn họ chỉ nhắm mắt ngủ say và mở mắt lại thì mình đã biến thành cát bụi của lịch sử.

Tồn tại hay không tồn tại, chẳng hề liên quan gì với bọn họ?

Nhỏ yếu là tội lỗi.

“Ta chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá vào cấp tám, vu sư thần thoại cấp tám trong truyền thuyết! Có lẽ sẽ có thể vào trong tâm bão, đến chín tầng trời.”

Sắc mặt Lý Sinh Khương trầm xuống, cắn chặt răng, sau khi khiếp sợ không gì sánh nổi thì yên lặng hạ quyết tâm, thất hồn lạc phách rời đi,

“Ta chỉ cần đột phá cấp bảy, đạt đến cấp độ của Medusa trước đó, sau đó khoác lên ‘Grantham’ thì có thực lực vu sư cấp tám thần thoại.

<< Thịnh Vu Chi Mâu >> ghi chép:

【Vương quốc Babylon năm 429, Đại đế luyện kim Grantham cưỡi trên kỳ vật cấp thế giới ‘Vườn treo Babylon’ bay đến đỉnh trời, tìm được vùng đất của các vị thần, nhưng gặp phải cơn bão ‘Gigantes’, không cách nào vượt qua, để tới yết kiến chúng thần trên trời.】

-------------------

Bình Luận (0)
Comment