Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 670 - Chương 671: Nồi Lẩu Ngon Nhất Trần Đời 1

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 671: Nồi Lẩu Ngon Nhất Trần Đời 1

“Ta... ta còn sống.”

Quân chủ Đại Đế Midesa nằm rạp trên mặt đất, đôi mắt đỏ tươi, thở hồng hộc hồng hộc, đối diện với nỗi sợ tử vong, ai cũng sẽ trở nên yếu đuối và vô lực, thậm chí, một vị quân chủ Đại Đế có được tuổi thọ dài đằng đẵng càng sẽ sợ hãi tử vong hơn cả người thường.

“Ta không phải là nô lệ của nỗi sợ, Bán Thú Nhân Đại Đế Midesa ta chưởng quản ý chí kiên cường và tính bền bỉ, từ một nô lệ đào vong của trường đấu thú, có thể đi tới ngày hôm nay... ”

Hắn muốn quên đi cái người mà cặp mắt mình đã từng nhìn thấy, nhưng bóng hình đó đã khắc ra một dấu vết rất sâu vào trong lòng hắn.

Sợ hãi, không phải không muốn sợ hãi... thì sẽ không sợ hãi.

“Ta... ”

Hắn phun ra một ngụm máu lớn, nghiêng ngả lảo đảo, trên mặt đất xuất hiện một vệt máu dài, một tay nắm lấy trái tim đỏ tươi đang đập mãnh liệt, khập khiễng đi về phía trước, há to mồm muốn cười, nhưng rốt cuộc vẫn không thể cười thành tiếng, chẳng qua là trong con ngươi lóe lên ngọn lửa căm hận mãnh liệt.

“Cảm nhận được rồi nhỉ? Ngươi đã thực hiện thành công, sự sợ hãi và oán hận của ta, vì ngươi mà sinh ra.”

...

...

Kỷ nguyên Hư Không năm thứ 31.

Ma Giới truyền ra tin tức khiến cho lòng người kinh sợ, các giáo hội lớn phong ba nổi lên.

Tất cả mọi người đều biết, Bách Hiểu Sinh chính là đang hướng về phía Ma Giới.

Hắn không chọn hai nơi còn lại, là bởi vì Tiên Giới khó có thể truyền bá tín ngưỡng, còn Thế Gian thì là do Vương triều Đại Chu thống trị, tín ngưỡng thống nhất.

Nơi tốt nhất để xuống tay, chính là các giáo hội lớn mọc san sát nhau của Ma Giới, vùng đất này có nhiều tín ngưỡng, quen trở thành tín đồ của tín giáo, với lại, Bách Hiểu Sinh là quái đản của thế giới phương Đông, vùng đất này chưa lưu truyền truyền thuyết về hắn, đúng là nơi màu mỡ để truyền giáo.

“Hắn muốn mang sự sợ hãi đến đây, sẽ có những tín đồ cuồng hắn, hiến tế, triệu hồi ý thức của Tà Thần, kính dâng bản thân.”

“Tốc độ sống lại nhanh tới vậy? Mới bao nhiêu năm trôi qua chứ, chúng sinh lại dẫn hắn từ bãi tha ma hư không đến đây, trở về dương thế, quả nhiên, trận tai họa mà hắn gây ra trên đại hội bàn đào, đã khiến cho chúng sinh có ấn tượng và sợ hãi hắn, giúp cho hắn có được rất nhiều tín đồ cuồng ‘sự sợ hãi’.”

“Mà hiện tại, hắn không giết quân chủ Đại Đế Midesa, cũng là bởi vì vị Đại Đế này đã trở thành tín đồ cuồng ‘sự sợ hãi’ của hắn... ”

“Hắn gióng trống khua chiêng như vậy, là vì muốn làm cho chúng ta sợ hãi!?”

“Không chỉ như vậy! Hắn cũng đang cố ý bại lộ vị trí của mình, dẫn đường cho những đồng bọn khác sống lại.”

“Thần thì sao? Minh Thổ Đại Đế thì sao, nên bắt đầu truy tìm hành tung của hắn, đánh chết hắn!”

Có người kích động mở miệng.

“Không, chuyện đó có lẽ là nằm trong kế hoạch của hắn, làm Minh Đế ra tay, chính là đúng ý hắn, nếu chỉ có Thần mới có thể đánh chết hắn, chúng sinh sẽ càng phát ra sự sợ hãi đối với hắn!”

“Biện pháp tốt nhất là phong ấn vào trong Minh Hà, giống như khi đối phó với những yêu tà khác, nhưng mấy loại yêu tà thường đều phản ứng cực nhanh, vào lúc nguy hiểm, trực tiếp tự sát, không cho chúng ta cơ hội phong ấn chúng... Mà Bách Hiểu Sinh lại càng nhanh hơn!”

Vô số cường giả bắt đầu sợ hãi, không ngừng phân tích, cảm nhận rõ sự trí tuệ không gì sánh nổi của Bách Hiểu Sinh, thậm chí, bọn họ còn ý thức được rằng... Chính mình đã bắt đầu sợ hãi, chuyện này đồng nghĩa với việc họ bắt đầu trở thành tín đồ cuồng của hắn, cung cấp tín ngưỡng cho hắn!

Hắn khiến cho tất cả đối thủ phải sợ hãi hắn, sợ hãi vì trí tuệ của hắn!

Mọi người trong Ma Giới bắt đầu sợ hãi, truyền bá sự tích của hắn, gọi là Taunas, ‘Dãy núi trí tuệ’, hình tượng là một vị Vương áo trắng trên tay cầm một quyển sách vô tự, khuôn mặt được ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, hễ là người đã từng nhìn thấy hắn, thì đều sẽ điên cuồng vì cảm nhận được trí tuệ bao la bát ngát của hắn.

...

...

Ma Giới, thành Mia Seth, được gọi là thành phố mùa đông.

Là tiền tuyến đầu cầu của nhân loại, chống lại Đế Quốc Bán Thú Nhân ở xa xa, Bán Thú Nhân là bộ lạc du mục săn bắn, không biết cách gieo trồng lương thực, vì thế nên vào thời tiết rét đậm, bọn họ gần như không thể no bụng, tuy rằng nhờ thể chất cường tráng nên có thể chống đỡ được cái rét, nhưng rét lạnh cũng sẽ kích thích khiến cho bọn họ trở nên điên cuồng. Mấy năm nay, hầu như cứ cách một thời gian ngắn là sẽ có kỵ binh Bán Thú Nhân tập kích trấn nhỏ ở vùng biên cương, cướp lương thực.

“Đây là, đạo tâm chủng ma?”

Hứa Chỉ có hơi cạn lời, đi lại trên đường cái,

“Hiện tại, hắn không định giết chết bất cứ kẻ nào, thời cơ duy nhất để giết đã trôi qua, đối với hắn mà nói, không giết chết, mang đến bóng ma sợ hãi, mới là lựa chọn tốt nhất.”

Hắn mặc chiếc áo khoác mùa đông đen dày, mang một đôi găng tay trắng, nhìn tộc đi làm ở bên cạnh mặc những bộ âu phục thẳng tắp, cầm túi công văn đen, xoa xoa ban tay thổi ra khí trắng, đang chờ xe buýt, ô tô ở trạm chờ.

Ý định ban đầu của hắn, chính là đến vùng đất này để xem nó lạnh tới mức nào, thật không ngờ thế mà Bách Hiểu Sinh lại sống lại.

“Quả nhiên, trận chiến với túc địch không thể ngăn chặn được, hương hỏa của Tà Thần bị kìm nén quá mức, trái lại giai đoạn trước sẽ khôi phục rất nhanh... Nhưng mà, hắn gióng trống khua chiêng như vậy, thực sự có thể dẫn đồng bọn khác đến, nhưng không dẫn được Mĩ Mộng Thần, bởi vì Mĩ Mộng Thần đã quên hắn rồi, phải một lần nữa lôi kéo, kết bạn, chỉ là sẽ phải tiêu tốn không ít thời gian.”

Hứa Chỉ hướng mắt về phía xa xa, phảng phất như đã xem thấu được hơn phân nửa Ma Giới, vậy mà lại thấy được một thiếu niên đang cõng cặp tới trường, nhìn bóng dáng đó chính xác là Mĩ Mộng Thần.

Một khoảng thời gian trước, khi thiếu niên này đứng ở trạm xe điện ngầm sau giờ học, đã vô tình cứu một thiếu nữ quái đản bị mất trí nhớ khỏi tay người săn bắt quái đản, lập tức say mê nàng ấy, đặt tên cho nàng ta là Shinobu Oshino, sau đó, để nàng ta trốn ở trong cái bóng của mình.

“Cũng là một nhân tài... Tuy rằng chưa khôi phục lại thực lực của Thần, nhưng ngươi không biết, người mà ngươi cứu chính là Vương của quái dị.”

Hứa Chỉ giật mình.

“Nhưng mà, sau khi hắn trở thành Mĩ Mộng Thần, bên cạnh trái lại vì vậy mà tụ tập một ít hiện tượng kỳ lạ rất thú vị, sau khi Mĩ Mộng Thần thành Thần, chung quy vẫn sẽ biến chất, bị động làm cho nội tâm của bạn bè, bạn học xung quanh hắn tự động xuất hiện tư duy quái đản, khó hiểu, cố chấp, ngay cả chính hắn... cũng bắt đầu bị phân liệt, bản thân tự tạo ra một nhân cách quái đản?”

Chuyện này thật khó tin.

Nội tâm một người sinh ra một quái đản?

“Ma trong lòng?”

Hứa Chỉ cảm thấy rất thú vị,

“Thật không ngờ, ký ức của vị Thần quái đản mà ta giết, thế nhưng lại xuất hiện đặc tính như vậy... Hiện tại, nhóm học sinh bên kia đang nổ ra câu chuyện rất thú vị.”

Dù sao Mĩ Mộng Thần, cuối cùng vẫn là Mĩ Mộng Thần...

Bản tính quả thực quá mạnh mẽ!

Phải biết rằng, Mĩ Mộng Thần từng là tồn tại mà Bách Hiểu Sinh lựa chọn trong vô số quái đản, mới tìm được người duy nhất có thể vây hãm thánh nhân viễn cổ.

“Người thiếu niên này sẽ phát sinh ra những chuyện gì? Vai chính tiếp theo của thời đại? Dù sao, đây cũng là một thời đại rất thú vị.”

-----

Bình Luận (0)
Comment