Hứa Chỉ ngồi ở trên quầy thu ngân.
Trong hiệu sách có rất nhiều học sinh, lão nhân, đều đang mượn đọc sách.
Đó là một mô hình bán tự phục vụ, Hứa Chỉ căn bản không cần phải để ý tới. Thậm chí phía trên trạm giao thông công cộng là trấn nhỏ của trường cao trung Misoya, mỗi ngày tan học đều có rất nhiều học sinh đi theo trạm giao thông công cộng xuống để đọc sách giết thời gian.
Cho đến khi tối muộn, mọi người đều đi rồi, lúc mà Hứa Chỉ sắp sửa đóng cửa, một thiếu niên khôi ngô thanh tú cao gầy mang theo cặp sách màu đen, đi đến một cách cẩn thận. Hắn lặng lẽ đi đến khu vực dành cho người lớn, rón ra rón rén mở ra một quyển sách khiến người đọc phải đỏ mặt.
“Miragine, lại muốn thăm dò thế giới của người trưởng thành sao?” Hứa Chỉ ngồi ở trên quầy thu ngân mở miệng, “Người trẻ tuổi, đúng là tuổi thanh xuân nảy mầm, nhưng mà nên tiết chế một chút.”
Thiếu niên lập tức đỏ mặt, nhưng vẫn không đặt quyển sách trên tay xuống, lúng túng nói: “Ta chính là quan sát, quan sát từng cái...”
Da mặt thật sự rất mỏng.
Hứa Chỉ chỉ cười cười, hiệu sách Quang Minh Giáo Hội cũng có những loại sách như vậy, vì để hấp dẫn các loại tín đồ, với lại đây cũng là một loại phổ cập tri thức.
Miragine đúng là đã nhìn thấy tên gia hỏa Mỹ Mộng Thần kia. Hứa Chỉ phát hiện hắn khác thường, cực kỳ tò mò, trên con người vậy mà lại ký sinh một vị Thần quái đản mất trí nhớ? Hơn nữa, đặc tính của Mỹ Mộng Thần chính là khiến nhân loại xung quanh chủ động tách rời quái đản?
Trong khi nghiên cứu thế giới mới nhân tiện đi tới trấn nhỏ này.
Miragine sở dĩ đi vào hiệu sách này, trộm lật xem những cuốn sách không lành mạnh đó là bởi vì trên đó lưu có lưu lại hơi thở tà niệm của mọi người, dùng để nuôi dưỡng Mỹ Mộng Thần.
Đây là biện pháp tốt nhất để thu hoạch tà niệm.
“Ăn mau một chút, ăn mau một chút...” Hô hấp Miragine dồn dập, không ngừng lật xem quyển sách, mặt đỏ tai hồng.
Giọng nói trong cơ thể rất đơn thuần, không ngừng lướt xem các trang sách, hấp thu các ý niệm còn sót lại hôm nay, “Ta cảm giác được ngươi rất kích động, đồng tử co rút lại, tim đập nhanh, cũng phát ra một ít cảm xúc phấn khởi, không phải rất thích sao?”
“Kia! Kia không giống nhau!”
Miragine hít sâu một hơi, nuốt xuống một ngụm nước bọt, mặt nóng rát, “Ta không phải chủ động, không phải ta muốn xem… Ta không thuần khiết, ta thực xin lỗi, ta yêu thầm Western!”
Hắn hoàn toàn không còn cách nào để hình dung nhân sinh của mình nữa.
Bản thân mình vốn dĩ chỉ là một học sinh cao trung bình thường, nhát gan, nhút nhát, không có tư chất tu luyện, thậm chí là không thể dung hợp ma dược. Hắn cứ nghĩ rằng mình sẽ sống một đời bình thường như vậy... Không nghĩ tới vậy mà lại cứu được một Tà Thần kỳ quái trong trạm tàu điện ngầm, có tính chất cực kỳ khủng bố, thậm chí có thể điều khiển nội tâm của người bên cạnh ở trong mộng, làm cho bọn họ sinh ra tà niệm, sinh ra tâm Tà Thần thuộc về chính mình.
Nội tâm của mỗi người đều sẽ sinh ra một Tà Thần?
Đó là thứ gì, hắn căn bản không rõ!
Tà Thần không phải là hội tụ ác niệm và mặt trái tư duy của chúng sinh, sinh ra quái vật sao?
Mà còn có thể sinh ra ở trên một người?
Tuy rằng vô cùng nhỏ yếu, kém xa so với Tà Thần chân chính, nhưng xác thật là có tồn tại!
“Ngay cả... ngay cả những người bình thường không có năng lực của cao trung Misoya, hiện tại cũng đang dần biến hóa...” Hắn nhấp nhấp môi, “Học bá mỹ nữ nỗ lực đi học, nội tâm nảy sinh nguyền rủa, còn có yêu thầm Western, sinh ra tà niệm...”
Bọn họ rõ ràng đều là người thường không có năng lực, đã được định sẵn là không đi theo con đường tu luyện, nhưng trong lòng dường như lại sinh ra Tà Thần, đi về hướng siêu phàm không rõ!
...
Từng ngày từng ngày trôi qua.
Trong tiệm sách không có chỗ nào cần phải vội vàng, đây vốn dĩ là một công việc nhàn hạ, một chiếc ô tô luyện kim lỗi thời chạy ngang qua trước cửa tiệm, thả ra khói bụi.
“Mỹ Mộng Thần, kích phát nội tâm đen tối của loài người, tập hợp lại thành quái đản trong lòng người ư?”
Hứa Chỉ vẫn ngồi trước cửa tiệm sách, hắn đến đây chỉ để làm một người quan sát, mục đích chủ yếu vẫn là đổi mới thế giới Mỹ Thực.
Giống loài mỹ thực đã tương đối hoàn thiện rồi, là thời điểm để thả văn minh trí tuệ xuống.
“Về việc lựa chọn loại người nào…”
Hắn không ngừng cân nhắc, hiện tại có hơi khó lựa chọn.
Mà từng ngày trôi qua, học sinh cấp ba Miragine luôn thừa dịp lúc ít người, sau khi tan học thường xuyên đến đây, cũng dần trở nên quen thuộc, mở miệng là Messiah thúc thúc, nhưng mà cũng không hề kinh ngạc với cái tên này, việc trùng tên trùng họ xảy ra nhiều lắm.
Chỉ là, Miragine bắt đầu buồn rầu.
Một ngày này, nhịn không được mà kể với Hứa Chỉ,
“Làm sao bây giờ? Lớp trưởng và Sera đã nhận ra sự khác thường trên người ta, cho rằng ta bị Tà Thần thần bí nào đó quấn thân, định đi tìm giáo hội…”
Hắn không nhịn được mà kể khổ, bí mật xem sách người trưởng thành của hắn đã bị phát hiện.
Trong giờ học hôm nay, Sera đã trở nên không có thể trọng, bất cẩn ngã từ thư viện ở trên lầu xuống, bị hắn đỡ được, trọng lượng kia cứ như là một chiếc lá rụng vậy.
“Ta cho rằng quái đản của nàng, tên là Trọng Giải…Trọng Giải cực kỳ nặng nề, có thể đè chết một người đang sống sờ sờ, nó hấp thụ toàn bộ thể trọng của Sera vào người của nó.”
Miragine nói nhỏ,
“Ta lén điều tra, nguyên nhân là do gia đình của Sera tạo cho nàng áp lực rất lớn, khiến nàng cực kỳ thống khổ…Dường như sự áp lực đó đã biến thành Trọng Giải…Còn bản thân mình thì được như ý nguyện, không còn ‘áp lực’.
Quái đản được hình thành bởi áp lực, thế nhưng lại lấy đi mất thể trọng?
Bản thân giống như một bông liễu, tung bay theo gió?
Hứa Chỉ cảm thấy chuyện này rất thú vị, ngồi trong tiệm sách, yên lặng nghe thiếu niên kể khổ, cũng yên lặng ghi chép lại.
Quái đản kèm theo trong cơ thể: 001
Tên: Trọng Giải, Đá Trọng Giải
Đặc tính: Do lưng mang quá nhiều áp lực nặng nề mà hình thành, một khi nó tách khỏi, bản thân cũng sẽ mất đi áp lực, cực kỳ thoải mái, tức là mất đi thể trọng.
Rất thú vị…
Không phải sao?
Xem ra, việc Mỹ Mộng Thần mất trí nhớ mang tới một kinh hỉ rất lớn.
Đồng thời, Hứa Chỉ nghĩ,
“Bởi vì đặc tính của Mỹ Mộng Thần là làm cho mọi người xung quanh tự mình sinh ra quái đản riêng biệt, tuy rằng vô cùng nhỏ yếu, nhưng có thể giống với quái đản bình thường hay không? Hấp thu oán niệm và cảm xúc đen tối của những người khác để trở nên mạnh hơn? Tu luyện quái đản của riêng mình?”
Lại hai ngày nữa trôi qua, Miragine lại tới kể khổ, thiếu niên đơn thuần không ngừng oán giận,
“Ta lại lén điều tra, nói bóng nói gió…Tà Thần mà lớp trưởng có được là Chướng Miêu, bởi vì nàng lương thiện cứu một con mèo trắng không cẩn thận bị xe tông ở trên đường, nhưng kết quả là vẫn không thể sống sót, chỉ có thể chôn nó ở ven đường, nội tâm vô cùng áy náy…Hiện tại, mỗi buổi tối khi đi ngủ, nàng đều bị ác niệm Tà Thần ở trong cơ thể mình khống chế, nhảy loạn khắp thị trấn Kade, thậm chí còn hút tinh khí thần của người khác…”
Miragine gần như sụp đổ.
Lớp trưởng học bá thiện lương thông minh, chính là vì hắn mới biến thành…không bằng bởi vì áy náy khi không cứu được con mèo ấy, cũng chỉ là áy náy mà thôi.
Mà hai người này đều là bạn cùng lớp thiện lương… Sau này thứ này còn có thể lan rộng ra, nếu gặp phải người ác, dùng phần năng lực này để làm chuyện ác thì sao bây giờ?
-----