Trong lòng Hứa Chỉ lập tức trầm xuống.
Thông qua sự ảnh hưởng âm thầm, sửa chữa thiên phú?
Đây là một điều khả thi.
Dù sao, cũng là si niệm của hết kiếp này đến kiếp khác, cử chỉ điên rồ, chấp niệm sẽ hội tụ, nếu không ngừng âm thầm ảnh hưởng vào nhân sinh của đối phương từ đời này đến đời khác, có thể ảnh hưởng đến hướng phát triển của phiên phú của đối phương, hướng dẫn nó thành hình.
Suy cho cùng cũng là: Ta suy nghĩ nên ta tồn tại.
Chẳng qua là, để làm được như vậy hoàn toàn không dễ dàng chút nào, sẽ tốn rất nhiều thời gian và tâm huyết.
Hứa Chỉ bỗng nhiên cảm thấy mình đã tìm được một người rất đáng tin, Thượng Quan Man là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, nếu không trước kia cũng sẽ không để mình biến nàng trở nên xấu xí, còn thường xuyên nở nụ cười ôn nhu quyến rũ, nhưng thuộc loại kinh hãi này với mình để phù hợp hình tượng của Mạnh Bà.
Lập tức vô cùng yên tâm.
Rốt cuộc, ta cũng có một cấp dưới đáng tin, có thể giao cho toàn quyền quản lý, Hứa Chỉ nói với Thượng Quan Man,
“Vất vả rồi, vì đặc biệt tạo ra loại thiên phú thích hợp, mà chỉ dẫn nó suốt mấy kiếp luân hồi.”
“Không vất vả.”
Thượng Quan Man lắc lắc đầu, thụ sủng nhược kinh, vội vàng mở miệng nói,
“Đây là chức trách của thuộc hạ, tiếp dẫn tồn tại phù hợp trong luân hồi. Chỉ là, trong khoảng thời gian này, vì muốn thiên phú trở nên thập toàn thập mỹ, chỉ dẫn dắt mỗi Hắc Bạch Vô Thường, còn Phán Quan, Ngưu Đầu Mã Diện thì vẫn chưa tìm được.”
Hứa Chỉ cũng không quá để ý đến chuyện này, từ từ cũng sẽ có.
“Hắc Bạch Vô Thường, mau tới đây bái kiến Bệ hạ.”
Thượng Quan Man vẫy vẫy tay, giọng nói khàn khàn già nua.
Rất nhanh, một đôi nam nữ gần như là được đúc ra từ một khuôn mẫu, một đen một trắng ở trên đường Hoàng Tuyền xa xa bỗng nhiên từ từ dung hợp lại với nhau, như hóa trang thành nhân vật trong Xuyên kịch, một bên cơ thể màu đen, bên còn lại thì màu trắng, chậm rãi cúi đầu,
“Bái kiến Bệ hạ!”
“Đứng lên đi, tiếp tục công việc đi.”
Hứa Chỉ nói.
“Vâng!”
Hắc Bạch Vô Thường đứng dậy, trong đôi mắt hiện lên sự tò mò, đây là Bệ hạ mà Mạnh Bà đã nói ư? Nhưng nó cũng không dám nán lại lâu, lại phân thành hai người, tiếp tục duy trì trật tự của đường Hoàng Tuyền.
Dù sao, hiện tại đường Hoàng Tuyền càng ngày càng đông đúc, mênh mông một mảnh trời, nhìn không thấy cuối.
Thượng Quan Man xoay người, tiếp tục nói,
“Tuy rằng, những nhân tài còn lại của Địa phủ vẫn chưa xuất hiện, nhưng người thứ ba mà ta thu nhận… Mặc dù, người này không nằm trong phạm vi những vị trí cần tuyển mà Bệ hạ từng nói.”
“Thấy được.”
Hứa Chỉ sao có thể không phát hiện ra sinh vật thứ ba kia chứ? Đó là một người đàn ông đen gầy mặc đồ đen, ngồi xếp bằng bên cạnh Tam Sinh Thạch, cả người không có tí thịt nào, toàn da bọc xương, càng giống như là một bộ xương cốt, trạng thái cực kỳ phấn khích si mê, nhìn nhân sinh của những người khác, vô cùng ghê tởm.
Không thể không nói, trông rất là đáng sợ, phù hợp với tôn chỉ bộ dạng của Địa phủ.
“Hắn không thể tiến lên bái kiến Bệ hạ…”
Thượng Quan Man cười khổ, ôm quyền xoay người nói:
“Bởi vì, thần trí của hắn không được bình thường, điên điên khùng khùng, khi thì tỉnh táo, khi thì mơ hồ, rất khó để tiến hành trao đổi, có thể coi là một người điên.”
“Vậy à.”
Hứa Chỉ nhìn người đàn ông quỷ dị như bộ xương khô kia.
Thượng Quan Man tiếp tục mở miệng nói,
“Thiên phú của hắn rất kỳ dị, rình coi riêng tư của người khác, hơn nữa còn đi nói khắp nơi, còn có được trí nhớ cực kỳ khủng bố… Từ kiếp thứ ba, hắn bắt đầu làm người, là một bà già điên, nhìn lén quan hệ kia của đôi nam nữ, nói với láng giềng khắp nơi, kết quả là bị đánh cho tới chết… Kiếp thứ bảy, hắn lại là người, một tên khất cái điên, nằm sấp trên xà nhà, nhìn lén một công tử nhà giàu tìm nữ nhân khắp nơi, hưng trí bừng bừng, kết quả cũng là bị đánh chết…”
Mí mắt Hứa Chỉ giật giật, thiên phú của người này là tính bát quái? Bà tám? Khua môi múa mép khắp nơi?
Thượng Quan Man nói,
“Hắn thích rình xem chuyện riêng tư của người ta, hơn nữa, trí nhớ còn rất cao siêu, chỉ cần hỏi hắn, hắn đều có thể nói cho ngươi biết… Cho nên, ta mới suy nghĩ một chút, nếu hắn đã thích xem tới vậy, sao không để hắn xem sổ sinh tử, quan sát Tam Sinh Thạch, bản ghi chép toàn bộ thông tin của Địa phủ, biết được bí mật của toàn bộ sinh linh trong thiên địa, sau đó, vào thời điểm quan trọng, có thể hỏi hắn, với tính bát quái của hắn, có hỏi tất có đáp…”
Hứa Chỉ ngẩn ra.
Không nhịn được mà liếc nhìn Thượng Quan Man một cái.
Đây là để cho tên có tính bát quái thích nhìn lén chuyện riêng tư, xem sổ sinh tử và Tam Sinh Thạch, thỏa mãn tâm nguyên nhiều chuyện của hắn, sau đó biến hắn thành một thư viện hình người, có thể tìm kiếm câu trả lời từ hắn bất cứ lúc nào, hiển nhiên tiện lợi hơn rất nhiều.
“Sinh linh như này, nên gọi là gì?”
Thượng Quan Man mở miệng hỏi.
“Ừm…”
Hứa Chỉ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên cười nói,
“Nếu trí nhớ kinh khủng tới vậy, sinh linh này còn thích nghe lén chuyện riêng tư của người khác, không có lúc nào là không đang nghe lén bí mật của chúng sinh trong thiên địa… Không bằng, gọi hắn là Đế Thính.”
“Đế Thính?”
Đôi mắt Thượng Quan Man sáng lên, vỗ tay bộp bộp,
“Không hổ là Bệ hạ, rất có ý tứ!”
Hứa Chỉ cười cười, Đế Thính quả thực là một cái tên vốn dĩ không hề có, nhưng ở Địa phủ này, đúng là cần có chức vị Đế Thính,
“Thượng Quan Man, thành tích những năm qua của ngươi đã vượt ra khỏi dự liệu của ta.”
“Cảm ơn Bệ hạ khích lệ!”
Thượng Quan Man vội vã khiêm tốn nói.
Hứa Chỉ cảm thấy cực kỳ vừa lòng.
Nói thật, hiện tại hắn hoàn toàn không có một cấp dưới nào thực sự có đủ bản lĩnh để thay mình xử lý mọi chuyện cả.
Medusa, Tiểu Phượng Hoàng, Đạo Trường Sinh? Caroline? Đế Kỳ?
Những người này không cần phải công tác bên cạnh mình, bởi vì, công dụng của bọn họ lớn hơn thế, họ phụ trách sáng tạo ra một hệ thống hoàn toàn mới, làm quân tiên phong, chinh chiến tiền tuyến của con đường cấp chín mờ mịt, cũng là anh hùng của Trùng tộc trong tương lai!
Còn Thanh Đằng Địa Mẫu, Tốc Độ Xe Akina, Luyện Kim Đại Đế… Không thể phủ nhận việc những người chơi đã nổi lên từ rất sớm này đều vô cùng lợi hại, theo năm tháng, tài hoa trác tuyệt, nhưng bọn họ có quá nhiều tật xấu!
Một đám người, ai cũng đều có độc…
Vừa phúc hắc vừa đáng khinh, tâm địa gian xảo.
Mà Thượng Quan Man thì rất phù hợp, thiên phú chiến đấu không mạnh, nhưng thái độ làm người vô cùng công chính, không có nhiều tật xấu như mấy tên kia, cực kỳ đỡ lo, làm việc cũng cực kỳ đáng tin, không lén dùng mánh lới, là nhân tài quản lý đoan chính hiếm có.
“Có lẽ, Thượng Quan Man có thể làm thủ lĩnh đội thân vệ lệ thuộc trực tiếp ở chi Trùng tộc này của ta!”
Hứa Chỉ trầm ngâm,
“Dù sao, để tìm được một người đứng đắn đáng tin cậy, trợ giúp xử lý công việc là một điều vô cùng khó khăn…”
Lúc này, Thượng Quan Man cũng không biết tâm tư của Hứa Chỉ.
Thượng Quan Man thấy Bệ hạ chưởng quản luân hồi rơi vào trầm tư, tưởng hắn có chút bất mãn đối với Đế Thính, vội vàng mở miệng nói,
“Đế Thính… có tác dụng rất lớn, không có chuyện gì có thể giấu được hắn, nhờ nó, ta mới có thể biết được hành động của A Tu La Đạo!”
-----