Lúc này, mọi người tức thời nhịn không được phải rời khỏi tấm bia đá, đi tới đống kiến trúc đổ nát cách đó không xa, miếu cổ thần bí cùng với một tòa bia đồng cổ. Bọn họ đã thực sự tiếp xúc với di tích văn minh viễn cổ.
Miếu thờ đổ nát, đèn đồng đơn độc, văn bia bằng đồng, mảnh đất này quả thực vô cùng to lớn và hùng vĩ, nhìn như cực kỳ bất phàm, mơ hồ cón có cảm giác kim quang lóng lánh cực kỳ lộng lẫy. Nó phảng phất như một chiến thần vĩ ngạn khoác lên mình một thân chiến giáp hoàng kim, màu vàng sáng lóng lánh như đang thiêu đốt trong lửa thần vậy.
Nhưng mà vừa mới muốn nâng bước chân lên.
Sắc mặt Vân Đế trầm xuống, bỗng nhiên khóe miệng chảy ra một chút máu.
“Không tốt! Đi mau!”
Hắn hô to một tiếng, sắc mặt vô cùng khẩn trương, “Địa ngục, không phải là nơi mà người sống chúng ta có thể ở lâu, không có không khí, chỉ có tràn đầy kịch độc, chẳng lẽ…chỉ có vong hồn mới sống được!!”
Nhóm Thiên Đế xung quanh cũng đều cảm thấy không ổn, cả người đều nhanh suy kiệt. Bọn họ mới nhận ra do mải đắm chìm bích hoạ cho nên trúng độc đã sâu, nếu tiếp tục đi xuống, chỉ sợ sẽ không trở về được, liền nhanh chóng lui lại.
Một lát sau, khi quay trở về đạo Thiên nhân, sắc mặt của bọn họ đã hoàn toàn ngưng trọng. Bọn họ bắt đầu xem xét chữa thương, rất nhiều bộ phận thân thể đều đã hư thối, bắt đầu chảy mủ, nhìn rất là khủng bố.
Trong lòng Vân Đế đang trầm xuống.
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ mảnh thiên địa kia là địa ngục trong truyền thuyết thần thoại!
“Không được! Cổ miếu kia” hắn đứng lên, “ Nhất định phải đi thăm dò mảnh di tích thần thoại cổ kia. Đấy rất có thể là Địa ngục trong truyền thuyết.”
“Nhưng mà môi trường khủng bố ác liệt như thế.” Hắn nghĩ một lúc, trầm ngâm mấy giây, lập tức nói với Vân Trung Quân, “Cây A Tu La Đạo kia đâu rồi? Đã đến lúc nên kiểm tra thân thể của hắn, đem hắn dẫn tới đây.”
“Vâng.”
Vân Trung Quân hạ phàm.
Không đến mấy ngày ngắn ngủn, Vân Trung Quân mang lên một cặp vợ chồng mộc nhân.
“Ta muốn gặp con trai của chúng ta!” Vừa xuất hiện ở trên đại điện, một mộc nhân đã kêu to.
“Dẫn tới.” Vân Đế mở miệng.
Chỉ chốc lát sau, bốn đứa trẻ được mang lên, trên đầu còn đội một cái hồ lô, nhưng mà bọn họ dường như đều không quen biết cha mẹ của chính mình, nhìn rất là xa lạ.
“Các ngươi là…” chúng nó dại ra, thực ngốc manh.
“Ta là cha của ngươi.” Nguyên Thanh Hoa rơi lệ.
“Ta mới là cha của ngươi.” Bạch Tiểu Quân thống khổ.
“Ta biết phu thê hai người các người đều thuộc A Tu La Đạo, nếu không sinh ra bốn đứa con cũng sẽ không có thần chí…” Vân Đế nhàn nhạt mở miệng, “Ta còn biết trong Súc Sinh Đạo, còn có rất nhiều A Tu La Đạo ẩn núp trong đó, chỉ là không bị chúng ta phát hiện.”
Trong lòng Nguyên Thanh Hoa trầm mặc, vậy mà lại bị phát hiện.
Người chơi nào mà không cơ trí? Bọn họ thường sẽ giả ngu giả ngơ, làm bộ là một động vật thực vật bình thường, chỉ nhìn bề ngoài thôi thì rất khó bị phát hiện…. Dù sao thì chỉ có thời điểm tiến hóa, mới có thể phát hiện ra sự khác biệt.
Hiện tại người chơi đều vô cùng am hiểu địa đạo chiến. Bọn họ mang theo một đám sinh linh trẻ con chuyển thế sang Súc Sinh Đạo, trở thành con cái, đi du kích khắp nơi.
Hiện tại, người chơi đạo Súc sinh lấy việc có con trai, con gái làm niềm kiêu ngạo.
Đây là “Bảo bảo” có tư chất cao, ở xã hội hiện đại, mọi người chơi trò chơi ai mà lại không đi luyện một bảo bảo?
Cho dù là không tìm được sinh linh có thiên phú để đầu thai, thì giữa thực vật cũng sẽ thử thụ phấn, ở trên cành cây mà nở hoa kết quả, sinh hạ ra một loại cây tạp giao. Sau đó, hai cái cây sẽ bắt đầu “Nghiêm hình tra tấn”, các loại giáo dục bắt buộc, hy vọng đứa trẻ sẽ thành rồng. Bọn họ hy vọng có thể mang theo chính mình quật khởi, hoàn thành trò chơi dưỡng thành 《 Cha mẹ Hoa Hạ 》này.
“Ngươi tìm chúng ta có chuyện gì?” Lúc này, Nguyên Thanh Hoa rất cảnh giác, dù sao thì con của mình đang ở trong tay của đối phương, còn nhận giặc làm cha.
“Ta biết các ngươi có phương pháp nào đó có thể liên hệ với các A Tu La Đạo khác. Ta muốn ngươi giúp ta liên hệ với mấy người A Tu La Đạo, loại mà có cảnh giới thấp và có thể tiến hóa.” Vân Đế mở miệng.
Nguyên Thanh Hoa sững sờ, phòng phát sóng trực tiếp cũng nổ tung.
“Bọn họ lại muốn phá vỡ lợn giống cảnh giới cao sao? Đây là dùng để sản xuất hàng loạt chiến sĩ A Tu La Đạo?”
“Để ta đi! Ta tinh thông một trăm loại tư thế!”
“Mả mẹ nó! Loại chuyện bị ngược đãi này, ta không xuống địa ngục thì ai xuống địa ngục đây?”
…
Mọi người đều không ngốc, đây không phải là có được cảnh giới Thiên Đế sao?
Nguyên Thanh Hoa cũng hít sâu, lại cảm giác thực quỷ dị, Vân Đế này đang muốn làm gì đây? Hơn nữa ánh mắt hắn đảo qua, phát hiện một sự thật khủng bố. Toàn bộ trong đại điện Thiên nhân, bao gồm cả Vân Đế đều mặt không còn chút máu, tựa hồ như bị nội thương ở mức độ nhất định, cần phải điều dưỡng.
Đây cũng quá khủng bố rồi.
Ai khiến cho bọn họ bị thương?
Ở lục đạo luân hồi, thế giới người sống, ai có thể làm được bá chủ Thiên nhân?
Vân Đế ho khan hai tiếng, lại nói, “Chúng ta phát hiện một nơi bí hiểm, liên thông với Thiên Nhân Đạo. Bọn ta nghi ngờ rằng gần đây địa phủ có kịch biến, lục đạo luân hồi bất ổn….dẫn tới luân hồi bị xé rách, liên thông với chỗ sâu trong địa ngục.”
Luân hồi bất ổn, không gian bị xé rách, liên thông với chỗ sâu trong địa ngục?
Nguyên Thanh Hoa trừng lớn đôi mắt.
Nhưng đúng thật là có khả năng, bởi vì vị bệ hạ thần bí nào đó đã mang theo luân hồi đi ra ngoài, bất ổn là chuyện bình thường. Chẳng lẽ thật đúng là…
Mà Vân Đế đang nhìn tên A Tu La Đạo này, nhìn thấy vẻ mặt của hắn. A Tu La Đạo quả nhiên có biết chuyện về địa phủ, biết nhiều bí mật mà bọn họ không biết, thậm chí hình như cũng thừa nhận là có khả năng là không gian bị xé rách? Liên thông với địa ngục?
Thực sự có địa ngục?
Hắn lập tức cũng tin theo vài phần.
“Chỉ là đáng tiếc, nghiêm hình tra tấn vô dụng.” Vân Đế nhíu mày, “Nhưng mà, thật ra có thể căn cứ vào vẻ mặt của hắn để đoán ra một số chuyện.”
Hắn duỗi tay ra, một mảnh thấu kính xuất hiện.
Đúng là hình ảnh mà bọn họ thăm dò được, đổ nát thê lương, miếu cổ bị tàn phá, đèn đồng cô độc, còn có một bức tường đá.
Vân Đế nói, “Môi trường trong địa ngục rất ác liệt, trên không trung có có mặt trời diệt thế chói chang, không có không khí, còn có nghiệp hỏa kịch độc đốt cháy, người sống không thể ở lâu, nó giống như hoả lò vậy!”
Nguyên Thanh Hoa lập tức sững sờ, loại hình dung này hoàn toàn giống với địa ngục trong thần thoại “Nóng như vậy, chẳng lẽ là lửa của A Tì địa ngục ?”
Vân Đế ngẩn ra, trong lòng có chút kinh ngạc, yên lặng ghi nhớ từ ngữ này, lại nói, “Môi trường kia thực hiểm ác, ta thấy A Tu La Đạo các ngươi có thể tiến hóa ra sinh vật thích ứng với hoàn cảnh…. Cho nên, ta muốn để các ngươi tới thử nghiệm.”
Nguyên Thanh Hoa lại hoàn toàn giật mình, “Miếu cổ, ngọn đèn cô độc… Chẳng lẽ, người sống trong miếu tại địa ngục trống rỗng chính là Địa Tạng Bồ Tát, thề không thành Phật sao?”
Đám người Vân Đế, Vân Trung Quân đều giật mình, bọn họ quả nhiên biết!
Địa ngục trống rỗng, thề không thành Phật! Một câu thực khủng bố, ý chí trong đó vô cùng kinh người, chẳng lẽ trong miếu cổ thực sự có di vật mà…. Tồn tại đại năng viễn cổ lưu lại sao?
“Chúng ta nguyện ý đi.” Nguyên Thanh Hoa trừng lớn đôi mắt.
Hắn yên lặng nghĩ thầm, đây là muốn hạ phó bản sao? Hoạt động thám hiểm di tích cổ đại?
-----