Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 782 - Chương 782: Địa Tạng 1

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 782: Địa Tạng 1

Một ông lão còn lại đang ngồi trên một thiết bị kiểm tra điện tử tiên tiến màu trắng, sửa sang lại các loại số liệu, hít sâu một hơi, có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, “Như vậy, địa phủ trong thần thoại của Trái Đất có lẽ ở trong hệ Mặt Trời, ở mặt trăng? Hay là sao Hoả, sao Thổ đây?”

Trong thần thoại ghi lại về địa phủ thì nó có mười tám tầng địa ngục, trong đó “Địa ngục Vô Gian” là nổi danh nhất, thống khổ nhất, hắc ám nhất, trấn áp những tồn tại khủng bố, tội ác tày trời nhất!

Địa ngục Vô Gian có thể được gọi là A Tì địa ngục, tên đầy đủ là A Tì Tiêu Nhiệt địa ngục.

Theo lời miêu tả của cổ đại thì là: Người sống không thể thừa nhận thiêu đốt của dung nham, nghiệp hỏa đốt xuyên thấu toàn thân, đau đớn không dứt cho đến tận kiếp, thống khổ không bị gián đoạn, nên mới gọi là vô gian (khăng khít)!

“Thời cổ đại, hẳn thực sự đã có một mảnh lịch sử lâu dài.” Có người lực bất tòng tâm, ánh mắt khát khao mang theo mộng tưởng lộng lẫy, “Làm một nhà khoa học, có thể sinh ở thời đại này, thật sự là quá tốt.”

“Đúng vậy, có thể nghiên cứu di tích thần thoại viễn cổ, vén lên bức màn của năm tháng thần bí.” Một người khác cũng cảm khái vạn ngàn.

Dù sao đối với viện nghiên cứu mà nói, nó đã xuất hiện quá nhiều bằng chứng. Đạo Quân hư hư thực thực xuất hiện ở không gian ngoài Trái Đất, bị trạm không gian giám sát.

Mà người Trái Đất lại dường như có huyết mạch của Thần Sáng Thế, quá nhiều quá nhiều chuyện trùng hợp...

Một bức tranh thần thoại cuồn cuộn dần dần trải ra ở trước mắt bọn họ.

“Có lẽ, tại thời đại viễn cổ, trong hệ Mặt Trời đã từng có một nền văn minh siêu phàm! Thiên Đình Hoa Hạ, địa ngục, thậm chí là Anunnaki, Olympus của nước ngoài đều phân bố ở trên các hành tinh trong hệ Mặt Trời?”

...

Nhân viên mặc áo blouse trắng của các viện nghiên cứu càng nghĩ càng thấy kinh hãi. Đây thực là không dám tưởng tượng, nhưng mà chân tướng lại điên cuồng đan chéo, trải ra ở trước mắt.

Bọn họ sôi nổi châu đầu ghé tai,

“Chờ đến khi trạm vũ trụ và phi thuyền vũ trụ của chúng ta hoàn toàn phát triển, đương nhiên là có thể thăm dò toàn bộ hệ Mặt Trời, có lẽ có thể tìm ra các di tích văn minh viễn cổ còn lưu lại trên các hành tinh cổ!”

Hứa Chỉ đã quá lười để ý tới bọn họ.

Hắn đã quá quen với bọn họ, lúc này đang thịnh hành đại phó bản võng du, hắn chỉ cần bình tĩnh lẳng lặng nhìn xem là được.

Giờ phút này, hắn vẫn đang ngồi phơi nắng ở nơi xa, bình yên hưởng thụ kỳ nghỉ lúc này lặng nhìn những con kiến phía xa. Bọn chúng vậy mà đã bắt đầu tự chế những bộ quần áo phòng phóng xạ đơn giản, qua mặt Vân Trung Quân, lợi dụng năng lực của mình chế tạo một cái bình không khí nén, tạo thành một bình dưỡng khí đơn giản.

“Các anh em, xuất phát!”

...

Một đám gia hỏa, toàn thân đeo đầy lon sắt, mang theo bình dưỡng khí đơn giản, đi nhanh vào trong đường hầm không gian phía trước, tiến vào bên trong Phần thiên.

“Các huynh đệ, thiên phú của Thiên nhân quả thật là lợi hại, vô cùng đầy đủ, muốn làm gì đều có, điều khiển kim loại, khống chế không khí.... Quả thực là đại sư chế tạo trang bị hoàn mỹ cho Thôn Tân Thủ.” Có người nói nhỏ.

“Đúng là quá tiện lợi, có lẽ trong tương lai bọn họ có thể chế tạo trang phục phi hành vũ trụ.”

“Trang phục phi hành vũ trụ thì tính làm cái quỷ gì, có loại năng lực và độ chính xác như này làm máy tính không phải là đẹp hơn sao?”

...

Một đám người nhanh chóng dũng mãnh đi vào, phóng xạ mãnh liệt lập tức khiến cho cả người chúng nó cảm thấy không khoẻ, cảm giác tay chân hơi tê mỏi và nóng rát, buff tiêu cực đã nhanh chóng xuất hiện.

“Các huynh đệ, làm giàu trước, chặt cây đi!”

Động tác của bọn họ cực nhanh, bắt đầu chặt bỏ một thân cây, quan sát kết cấu của cái cây này thì cảm thấy rất là giật mình.

Mà viện nghiên cứu bên ngoài đương nhiên là cũng có thành viên nằm trong nhóm người này, không ngừng phát ảnh chụp màn hình ra bên ngoài. Bọn họ lại giật mình lần nữa, thực vật có thể tồn tại trong môi trường chân không, phóng xạ như vậy sao?

Đây là phát hiện lớn vượt thời đại, trong vũ trụ chân không cũng có sinh mệnh tồn tại, quả thực là kỳ tích về sinh mệnh trong lịch sử.

Nhưng không đi được hai bước.

“Các huynh đệ, lui lại!”

Có người tính toán thời gian, hét lớn một tiếng,

“Căn cứ theo tính toán trợ giúp từ các đại lão bên ngoài thì đồ lon thiếc chỉ có thể mang theo một bộ phận nhỏ. Chúng ta tuy rằng là sinh mệnh cấp hai, cấp ba, mạnh hơn so với phàm nhân trên Trái Đất, nhưng phỏng chừng cực hạn cũng chỉ có mười phút!”

Bọn họ vừa mới chặt một cái cây của Phần thiên, sau đó liền nhanh chóng rời khỏi, rồi bắt đầu kiểm tra thân thể một cách ngay ngắn trật tự, xem xem mức độ biến dị của các loại phóng xạ , độ tổn thương tế bào.

“Theo bình thường mà nói, tiến độ của phó bản đạt 0.5%”

“Đừng chạm vào cái cây kia! Độ phóng xạ rất cao! Đặc biệt là lá cây, nó có tác dụng quang hợp, là nơi hấp thu phóng xạ.”

“Nhưng mà có lẽ lá cây có thể làm thành một loại binh khí kịch độc! Lá cây nghiệp hỏa, nhẹ nhàng vung lên, vô số nghiệp hỏa đánh úp lại... Chẳng phải là quạt ba tiêu sao?”

Một đám người đang thảo luận vô cùng có trật tự.

Đừng nhìn bọn họ lúc nào cũng lải nha lải nhải, nhưng ai mà không phải là người chơi từng hạ phó bản, nghiên cứu công lược võng du?

Có chút tài năng là đúng, cũng ngựa quen đường cũ, thảo luận cách công lược, bước tiếp theo nên hoàn thiện như thế nào đây...

Người hiện đại sống ở trong đô thị, trình độ chiến đấu của bọn họ có lẽ sẽ không cao, trước khi tiến vào trò chơi có lẽ còn chưa giết qua gà vịt. Nhưng mà năng lực lý luận, khẳng định là cực kỳ không tồi.

Sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, lại tiếp tục vọt vào.

Vân Đế ở nơi xa hơi nhắm mắt, tán dương, “Lợi hại, biết tiến biết lui.”

“Những A Tu La này quả thực vô cùng hiểu rõ môi trường địa ngục, có những phương pháp ứng đối và tiến hành thuần thục như vậy, áo giáp bằng lon thiếc, cùng với bình không khí để phòng lửa độc từ địa ngục...

Mà hành động trước mắt là đang không ngừng khiến cho thân thể thử thích ứng với nhiệt độc khủng bố của địa ngục... Lấy nó để tiến hóa tạo ra sức đề kháng và năng lực thích ứng cho bọn họ.”

Hắn không ngừng phân tích hành động trong đó, cảm thấy rất hợp lý.

“Bệ hạ...” Vân Trung Quân có chút do dự, hắn đã nhìn về phía những thực vật mọc chân kia, thử đem một đoạn cổ thụ thần bí chiết đến trên người mình... Thậm chí một số thực vật đã bắt đầu thử thụ phấn, tạp giao kết thành quả.

“Để cho bọn họ nếm thử.”

Ánh mắt Vân Đế lóe lên, làm một thế hệ anh hùng, hắn đương nhiên là có trí tuệ.

Mấy ngày tiếp theo, có người chơi không còn chịu đựng được nữa, bắt đầu tử vong. Dù sao đây cũng là chọn lọc tự nhiên, bọn họ đã tận lực hòa hoãn lại quá trình thích ứng này.

Hơn nữa, cùng với việc không ngừng thích ứng với môi trường địa ngục này, bọn họ đã bắt đầu kéo dài thêm thời gian tiến vào của mình, dần dần có thể đi ra khỏi Phần thiên, đi tới A Tì địa ngục trong truyền thuyết kia.

Toàn bộ thế giới là một mảnh ánh vàng rực.

Xa hoa lộng lẫy.

Trên mặt đất đầy rẫy miệng núi lửa, vô cùng hoang vu, lại có vài cây cổ thụ mọc lác đác, một đám sinh linh nam nữ thần bí đang chạy qua chạy lại khắp nơi.

Nơi xa, có một tấm bia bằng đồng, mơ hồ có thể nhìn thấy những công trình kiến trúc đổ nát thê lương, và miếu cổ.

Rộng lớn cuồn cuộn, bất kỳ một sinh mệnh nào đứng ở đây đều cảm giác nhỏ bé trước mảnh đất cổ xưa này.

-----

Bình Luận (0)
Comment