"Bệ hạ." Vân Trung Quân nhất thời hoảng hốt.
Y biết câu nói này có ý nghĩa thế nào, đó là coi y như người thừa kế đời tiếp theo.
"Tính tình của ngươi còn cần đánh bóng." Vân Đế cười nhạt. Không ai biết tương lai sẽ phát sinh ra chuyện gì, để lại hậu chiêu mới là lựa chọn tốt nhất.
Hứa Chỉ tạm yên tâm, xoay người rời đi, nhàn nhã cất bước. "Truyền Tống Trận vừa làm xong, về Trái Đấy lấy ít nước tới đây."
Trong lúc này, Vân Đế khó hiểu nhìn bốn phía, da gà nổi lên một chút.
"Bệ hạ, làm sao vậy?" Vân Trung Quân nói.
"Không có gì." Vân Đế lắc đầu. Hắn có trực giác khủng bố từ nhỏ đến lớn, lòng thầm nói: "Ảo giác? Không thể là ảo giác, rõ ràng là thật... Lằn răn sinh tử... Giống như có sự tồn tại viễn cổ nào đó. Chẳng là là vị Địa Tạng Vương Bồ Tát kia."
Nội tâm hắn chợt hoang mang.
Cảm giác bị người khống chế như vậy thật sự không tốt.
...
...
Lúc này, đám người chơi tràn đầy tự tin trêu đùa dân mạng nước ngoài một phen đang rất đắc ý. Thật không ngờ, tích lũy vô hình suốt bao ngày đêm, trong lúc vô tri, họ đã nắm được bao nhiêu học thức ngầu lòi như vậy.
Thời gian lại qua một đoạn.
"Mau mau nghiên cứu thuốc huyết thống gen thứ hai! Hai hệ thống Phật, Đạo này rõ ràng là cần huyết thống!"
Bạch Tiểu Quân xuất thân dược học, hiện giờ mới đến sở trường của hắn.
Năm đó hắn dẫn một đám y sinh ra ngoài, "Y sinh chúng ta sao tiếc một trận chiến", trợ giúp Luyện Kim Đại Đế chế tạo thuốc biến đổi gien, sống thêm đời thứ hai. Hắn mới thực sự là nhân tài dược học.
"Các anh em, quyết định..."
Qua mấy ngày, Bạch Tiểu Quân rõ ràng rất vui mừng, cảm giác như mình thuộc nhóm người chơi lâu năm nhất. Thế nhưng dù sao hắn cũng không thể sáng tác vào luận văn. Mà lúc này, thời đại của hắn cuối cùng cũng tới rồi.
Hắn giơ lên cao hai ống nghiệm, chất lỏng đỏ tươi, sền sệt lăn lộn bên trong.
"Đây là thuốc biến đổi gen chế từ những cây bồ đề kia, có thể hóa thành thể phóng xạ... A phi! Là thân thể Thái Cổ Phật, có thể hấp thu năng lượng phóng xạ... Thuốc biến đổi gen xem như đã định rồi, huyết thống đã có, sau này làm sao tu Phật thì phải tìm tòi, cũng đã có cơ sở rồi!"
Hắn hưng phấn lớn tiếng nói:
"Còn đây là thuốc biến đổi gen hệ tu luyện khí từ những nam nữ người cây kia. Sau khi dung hợp, máu sẽ sôi lên, hóa khí. Khi việc tu luyện dần mạnh mẽ lên, chúng sẽ dần hóa thành một loại không khí năng lượng đặc biệt, là chân khí..."
"Chỉ là, đây là thuốc dung hợp huyết thống đời thứ nhất, đoán chừng tỉ lệ tử vong sẽ không thấp."
Hệ thống huyết thống rất bình thường.
Huyết thống vu sư trước kia đến từ gen Evil Eye.
Huyết thống nội thiên địa tới từ gen khối Rubik.
Mà hệ thống tu luyện không huyết thống hiện nay chính là mấy hệ thống phàm nhân kia...
"Các anh em, đưa đây cho ta dung hợp! Ta muốn tu đạo!"
Có người lẫm lẫm liệt liệt đứng ra, phi thường to gan hô hào.
Hắn giơ thật cao ống kim tiêm.
"A a a a! Ta cảm giác được khí của ta tràn ra từ mông!" Bùm một tiếng, toàn thân hắn phóng thẳng lên cao, còn lại là cả đám người cười ha hả.
Bạch Tiểu Quân thành thật nhắc nhở mọi người, chỉ bầu trời.
"Các vị xem! Kia chính là tẩy tinh phạt tủy mà Đạo gia nói, bài xuất ra ngũ cốc trọc khí, chính thức bước lên con đường tu luyện chân khí."
"Người xưa không gạt ta!" Mọi người trợn to mắt.
Một thời đại mới bởi vậy sinh ra.
Cho dù buồn cười cỡ nào, đám người chơi này cũng không biết được, hành động của họ giờ phút này tạo ra ảnh hưởng bao lớn đối với toàn bộ thế giới trong tương lai, viết ra lịch sử hùng tráng cỡ nào.
Mấy ngày sau, lần lượt có người sinh ra. Thiên Nhân đạo cũng chấn động theo.
Trong lúc đó.
"Nên rời đi thôi."
Một giọng nói xa xưa bỗng văng vẳng Địa Ngục.
"Là ai?"
Vân Đế hơi biến sắc, đột nhiên đứng lên, nhưng không còn hồi âm.
Ầm!
Chỉ thấy Phần Thiên của toàn bộ Thiên Nhân đạo, con đường thông tới Địa Ngục thần bí đang nhanh chóng đóng lại.
Rất nhanh, hoàn toàn biến mất.
Nếu như không phải Phần Thiên vẫn còn phóng xạ dày đặc tàn lưu, vẫn là đất Phật mọc đầy cây Bồ Đề, mọi người sẽ phải nghi ngờ rằng những kinh nghiệm kia chưa từng tồn tại.
Người chơi kích động cực kỳ.
"Ối chao! Phó bản đóng lại rồi!"
"Lần kịch biến này có lẽ do sự tồn tại viễn cổ tương tự như Tuyệt Vô Thần gây ra, bên này thừa dịp chủ nhân Luân Hồi không ở đây đã hành động... Thậm chí đưa cho chúng ta kế thừa truyền thừa cổ miếu Địa Ngục!"
"Đây là một cục diện cực lớn!"
"Quả nhiên, chúng ta vừa chuyển chức xong là..."
"Không nên gấp, chúng ta đã lấy được hai chủng loài kia, có thể lén bồi dưỡng lên, giống như năm xưa nuôi Evil Eye vậy... Chỉ là hoàn cảnh có lẽ còn phải cải tạo thành tình trạng chân không mới được, lại nghĩ cách làm thêm chút phóng xạ... Các anh em biết tin luyện loại hình đồ vật như vậy không? Chúng ta phải tạo ra đất Phật nhân tạo, đang chờ trực tuyến, rất gấp!"
Tuy rằng mọi người kích động, nhưng không quá náo loạn.
Vì họ biết, dù không đóng phó bản, mình cũng không thể ở trong đó quá lâu. Bởi vì, Thiên Nhân giới đã sản sinh ra sức đẩy, bọn họ nhất định phải mau chóng trở về Súc Sinh đạo.
Chỉ tiếc, loại thời gian một ngày bằng trăm năm này thật tốt, hưởng thụ không tới mấy phút đã bị đá ra.
Đúng như dự đoán, Vân Đế triệu tập đám người chơi tàn dư này, chỉ còn lại hai trăm người, lạnh nhạt nói:
"Là lúc đưa các ngươi về hạ giới, ngày khác lại mời các ngươi lên Thiên Nhân đạo."
Nguyên Thanh Hoa cười cợt, nói thẳng:
"Ngươi đưa tất cả bọn họ tới chỗ Đại Đường Lang, giam giữ cả ta vào đó hả?"
Vân Đế gật gù, không phủ nhận:
"Các ngươi phải biết, một khi bại lộ thân phận, ta sẽ thể để các ngươi rời đi... Hai trăm người này đều phải cùng sinh cùng tử với ngươi."
Hai! Trăm! Người?
Nguyên Thanh Hoa đen mặt lại, mặt ngáo ngơ, nhìn các anh em xung quanh.
Con hàng Vân Đế này cuồng câu cá, sau đó lại muốn một đá hạ hai chim? Bắt hết bọn họ tới đây để sinh sản lượng lớn Ngạ Quỷ đạo, quả thực giỏi tính toán.
"Chúc các ngươi sống cuộc sống hạnh phúc." Vân Đế cười nhạt, quay sang Ái Thần Bách Hoa bên cạnh nói: "Ngươi cùng Vân Trung Quân đưa bọn họ xuống đi."
"Vâng!" Ái Thần Bách Hoa cười khẽ.
???
Toàn bộ người chơi như phát mộng, họ muốn nổ tung!
Làm gì đây?
Chúng ta vừa mới chuyển chức xong, vừa ra khỏi phó bản đã gặp ngay kịch bản bùng nổ thế à?"
Đội ngũ làm game, lương tri của các ngươi đâu?
...
...
Hứa Chỉ đóng đường thông ra bên ngoài của "Lục Đạo Luân Hồi", cuối cùng liếc mắt nhìn trạm phát điện Thủy Tinh, những thân cây xanh mượt, mang theo đám tiểu tử nhảy nhót tưng bừng kia bước thẳng tới Truyền Tống Trận.
Dù sao nơi này cũng không có nước, không thể để chúng ở đây lâu.
Ào ào ào!
Hứa Chỉ nhẹ nhàng nhảy một cái, biến mất trong Truyền Tống Trận Thủy Tinh.
Khi hắn mở mắt, hắn đã về đến phòng khách.
"Chuyến này xuất hiện cũng được."
Hắn ngồi trên ghế salon nhìn đám tiểu tử bỗng dưng được mang về đang nhảy nhót tưng bừng trong phòng khách. Chúng giống như một bầy kiến nhỏ ríu rít. Nhất thời Hứa Chỉ không biết nói gì. "Làm sao sắp xếp chúng nó đây?"
Trong phòng khách, Hứa Chỉ trở về vườn trái cây. Hắn nhàn nhã mở tủ lạnh, xách theo một bình đồ uống lấy từ Mỹ Thực giới ra, ngồi xuống ghế salon màu đen, ngồi nhìn đám kiến nhảy nhót tưng bừng dưới mặt đất.
-----