Đối mặt với tồn tại chí cao vô thượng và duy nhất này, nàng bỗng nhiên có loại xúc động quỳ bái, khàn khàn giọng thì thào,
"Mà ta cũng là một trong số đó. Nền văn minh của chúng ta chỉ là một nhánh trong một cành cây, nằm ở trên một cây tiến hóa thuộc về nhân tộc, ngưng kết ra đóa hoa, tên là người Ishda... Chúng ta cũng sẽ tàn lụi. "
Thiên... Đây chính là Thiên sao?
Nàng tự lẩm bẩm một mình, trên khuôn mặt phủ đầy ánh hào quang của một người hành hương, nhìn thấy vạn vật cứu cực, điều kỳ diệu của sinh mệnh.
...
Vũ trụ tinh thần trong cơ thể.
Một viên tinh cầu đại lục Dung Nham xa xôi, đang chậm rãi trôi nổi.
Bên trong một kết giới nhô lên được khảm trên tinh không giả lập, lộ ra dấu vết rõ nét của công nghệ phong ma thuật, đám người Hải Lan Đông đang nghiên cứu khoa học ở trong phòng thí nghiệm, nét mặt vội vã, đỏ bừng một mảnh... Thần Sáng Thế bổ sung và sửa chữa thế giới bị khiếm khuyết, những từ ngữ này hoàn toàn phá vỡ quan niệm cả một đời của bọn họ.
"Đây là pháp tắc thế giới trong cõi U Minh? "
Sắc mặt bọn họ đã không thể bình tĩnh.
Người dân Ishda tự xưng là Thần tộc, đứng sau Tử thần vĩnh sinh, quản lý dữ liệu và pháp tắc của một cái vũ trụ, sở hữu sức mạnh thần thánh có thể thăm dò một phần tương lai và có được sự kiêu ngạo mạnh mẽ vô song. Tuy nhiên, giờ đây họ vẫn đang rơi vào trong cơn điên loạn.
Loại tồn tại cấm kỵ vĩ ngạn vượt xa mọi thứ, giống như một vị quân chủ chí cao duy nhất của vũ trụ vô tận, xuất hiện ở bên trong nhận thức của bọn họ, đã hung hăng vò nát niềm kiêu hãnh, nhiệt huyết và lãng mạn của bọn họ thành một cục,
Nội tâm mọi người vô cùng phức tạp.
"Đang phân tích. "
"Dữ liệu đang được thu thập! "
"Sinh mệnh xuất hiện tình trạng bất thường, tốc độ phân chia tế bào không rõ! "
"Chu kỳ sinh mệnh bị rút ngắn trên phạm vi lớn! "
"Tiến hóa! Không thể tưởng tượng nổi! Bọn chúng đang điên cuồng tiến hóa! "
....
So với những nhà khoa học điên kia, Hải Lan Đông lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Đối với nàng mà nói, việc những người Ishda kiêu ngạo bị làm cho kinh ngạc, ngược lại là một chuyện thú vị khi được tận mắt chứng kiến.
Nàng bình tĩnh đứng một chỗ, nhìn màn hình dữ liệu lớn chiếu ra mặt ngoài, giọng nói cũng có vẻ hơi khàn khàn,
"Thật sự là may mắn làm sao, tuyệt đối không có mấy người có thể nhìn thấy cảnh này? Có lẽ, cuộc sống của ta cũng không tệ lắm. Năm đó, ta mang theo Hải tộc thỏa thuận đánh cược một trận và bị thua người Ishda, nhưng bây giờ có khả năng sẽ liên tục tiếp xúc với tồn tại cấm kỵ vĩ đại, có cơ hội khám phá chân tướng thế giới. Đây sẽ không là chuyện xấu, ngược lại ta thật sự hài lòng thỏa ý. "
Đối với tình cảnh này, nàng cũng gần như muốn say sưa ở trong bữa tiệc tiến hóa mỹ lệ kia, không nhịn được thốt lên cảm khái nói,
"Caroline, ta bỗng nhiên hiểu cô một chút. Ta không nên câu nệ cái chết của phu quân. Bên trên con đường nhân sinh không chỉ có riêng tình yêu, một người đàn ông không phải là tất cả, bên ngoài còn có nhiều thứ đặc sắc hơn. "
"Trên con đường này, luôn luôn tràn đầy phong cảnh tuyệt đẹp chưa từng biết đến."
...
...
Nơi xa.
Bước đi trên tiểu tinh cầu màu vàng đất, đứng ở phía trên sông núi, người khổng lồ vạn trượng kia nhẹ nhàng lướt đi.
Oanh!
Ầm ầm!
Đại địa chuyển dời, chấn động và lồi lên, năm tháng trôi qua thương hải tang điền.
Toàn bộ sinh linh trên mặt đất vẫn đang nhanh chóng phát triển và tiến hóa.
Do sự tiến hóa nhanh chóng của thực vật và động vật, sự sống và cái chết chuyển hóa luân phiên lẫn nhau, bọn chúng cũng vô hình chung nhanh chóng thay đổi toàn bộ địa hình mặt đất!
Giờ khắc này, thời gian đã mất đi bản chất đơn vị đo lường của nó.
Là quá khứ một ngày?
Là quá khứ một vạn năm?
Hoặc là... Chỉ là 0,01 giây?
Không ai biết.
Vị Thần Sáng Thế giáng lâm xuống mảnh thế giới này, khiến cho thời gian bị bóp méo một cách kịch liệt và bị động... Và đơn vị thời gian trở nên vô nghĩa vào lúc này.
Nhưng trong khoảng thời gian vô định này, thân ảnh kia chậm rãi quay người rời đi, biến mất ở bên trong thời không xa xôi.
...
"Rời đi? "
Caroline giật mình.
Nàng cảm giác mọi việc đều không kịp phản ứng, trong lòng bàng hoàng đến ngây người.
Sau đó từ từ quay đầu lại.
Lúc này, nàng mới hoàn toàn chú ý tới mảnh thổ địa kia. Sau khi người khổng lồ vạn trượng kia rời đi, cả vùng đất vẫn đang điên cuồng phát triển và tiến hóa.
"Phân thân pháp tắc của Thần Sáng Thế giáng lâm, cuối cùng đã rời đi.... Tuy nhiên đối với những sinh linh ở trên mảnh thế giới này, dòng chảy thời gian tiến hóa của bọn chúng vẫn đang điên cuồng tiến tới, giống như là đại thế khuấy động thiên địa vạn vật! Vận mệnh của thế giới tuyến! "
Caroline xiết chặt nắm đấm tái nhợt, hô hấp dồn dập, phấn khích như một đứa bé.
Nàng rất thích cái loại không biết rõ này, vô cùng kích thích. Dù sao, so với bộ tộc có thể tùy ý đọc đến Ma hạch, tương tự như ba Thần trụ, có thể thăm dò một góc của vận mệnh và tương lai, tiến hành thôi động thế giới tuyến đấu tranh, thì những thứ không thể giải thích được này càng thêm thú vị và đáng ngạc nhiên hơn, tràn ngập nhiều khả năng hơn.
Nàng không thích tương lai đã biết trước, không kìm được nhìn sang vị Thần linh siêu cổ đại ở bên cạnh,
"Chuyện này sẽ phải kéo dài bao lâu?"
"Hơn hai trăm năm. "
Hứa Chỉ trả lời.
Đây là tốc độ dòng chảy tiến hóa của mình trước kia.
Thời gian mất khoảng hai ngày, bình thường lấy loại tốc độ chảy này cần hai trăm năm, nhìn lại thì các giống loài sẽ gần như phong phú và đa dạng.
"Vậy mà đã hơn hai trăm năm? Đó mới chỉ là phân thân, đồng thời giáng lâm trong nháy mắt rồi rời đi ! Lại có được lực lượng kinh khủng như vậy? "
Caroline hoàn toàn trở nên hưng phấn, kêu to tán thưởng. Nàng kích động nói với Thần linh siêu cổ đại,
"Vậy thì tương lai của mảnh thế giới này, đủ có được viễn cảnh khổng thể tưởng tượng nổi! Tương lai thuộc về chúng ta! "
"Đúng vậy. "
Hứa Chỉ nói phụ họa, đồng ý với vẻ vui sướng rạng rỡ như trẻ con trên gương mặt nàng.
Caroline đứng dậy, bắt đầu vội vàng đến mức đi tới đi lui, trong đầu nàng tràn đầy bóng dáng vị Thần Sáng Thế bí ẩn,
"Như vậy, viễn cảnh tương lai của mảnh thế giới này không hề bi quan giống như ta tưởng tượng trước đó, mà thay vào đó là tiềm lực vô cùng to lớn! Chẳng trách, bảo sao... Thần linh siêu cổ đại đã nổ ra chiến tranh với một vị tồn tại cấm kỵ khác... Bởi vì, mảnh đất này rất trân quý! "
Trước đây, nàng không tin quỷ thần, cho rằng đó chỉ là những sinh linh mạnh hơn.
Hiện tại, nàng đã tin.
Thế nhưng trong nội tâm của nàng còn đang do dự và giãy dụa đấu tranh.
Đột nhiên nàng nhướng đôi mắt với thần thái kích động vì cảnh tượng kia, hỏi dò,
"Nếu chúng ta thực sự muốn phân chia, Thần Sáng Thế.... Chắc hẳn là thập giai trở lên, là thập nhất giai hay là thập nhị giai? Sinh linh liệu có thể đạt đến cấp độ của hắn sao? "
"Ta không biết. "
Hứa Chỉ trực tiếp trả lời.
Caroline vẫn giống như trước đây, nàng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Tuy rằng điều này đã trở thành thói quen, nhưng hầu hết các nhà khoa học đều như vậy, trong đầu luôn tràn đầy tinh thần tò mò và ham học hỏi.
Ngài không biết sao..
Ánh mắt Caroline vẫn bình tĩnh, dần trở nên trầm ngưng.
Ba từ rất đơn giản, nhưng ở trong mắt nàng lại mang ý nghĩa rất đáng sợ.
-----